chương 479/ 541


Tiêu Linh ngồi cạnh nãy giờ chẳng nói gì, lúc này nghe La mạn nhắc đến phụ thân, không khỏi kích động. Nhất là nghe nói phụ hoàng luôn quan tâm đến mình, viền mắt lập tức đỏ hồng, nghèn nghẹn hỏi:
 
- Phụ hoàng ta vẫn khỏe chứ? Còn cả mẫu hậu nữa?
 
Thấy Tiêu Linh xúc động như vậy, La Mạn biết vị công chua này nhất định là xúc cảnh sinh tình, cũng nói:
 
- Công chúa yên tâm, trước đây không lâu ta mới đến đế đô gặp điện hạ, điện hạ vẫn bình an, ngài biết lần này ta đến Thiên Tinh đế quốc, cũng nhờ ta đi thăm cô, nếu như công chúa phải chịu ấm ức gì trong tay tên tiểu tử Hàn Phong này thì cứ nói cho ta biết, sau khi quay lại, ta sẽ nói với điện hạ, bảo ngài phái đại quân đến áp giải hắn về, xử lý cực hình.
 
Tiêu Linh vốn dĩ vẫn có chút thương cảm, nhưng nghe La Mạn nói vậy, cũng không nhịn được cười, quay đầu nhìn hàn Phong, lại sợ La Mạn về ăn nói linh tinh trước mặt phụ hoàng thật, khiến phụ hoàng hiểu lầm Hàn Phong, nên vội vàng lên tiếng thay Hàn Phong biện giải:
 
- Không có gì, chàng đối với ta rất tốt, ta ở đây rất vui, huynh đừng nói lung tung, để phụ hoàng ta hiểu nhầm thì không tốt đâu.
 
Thấy Tiêu Linh vội vàng biện hộ cho Hàn Phong, La Mạn cười thầm trong bụng, nhưng ngoài mặt thì vẫn thở dài nói:
 
- Tên tiểu tử này rốt cục cho công chúa bùa mê thuốc lú gì mà lại khiến công chúa bảo vệ hắn như vậy.
 
Hàn Phong mặc kệ La Mạn, chỉ nhẹ nhàng nắm tay Tiêu Linh, ghé tai cô thì thầm:
 
- Nha đầu ngốc, hắn đang trêu nàng đấy, sao nàng lại coi là thật!
 
Tiêu Linh nghe xong, không khỏi đỏ mặt, lườm Hàn Phong một cái, nhủ thầm, còn không phải vì chàng, nếu không ta đâu có mất mặt như vậy.
 
Nhưng, ngoài mặt Tiêu Linh chỉ cúi đầu, không dám nhìn những người khác.
 
Hàn Phong thấy vậy, đành phải xoa dịu nói:
 
- Được rồi, tên này bao nhiêu năm không gặp mà vẫn thích trêu chọc người khác, mau nói xem việc thứ hai của ngươi là gì, còn không chịu nói ta mặc kệ ngươi đấy.
 
- Được rồi! Ta biết ngươi bảo vệ cô gái mà mình yêu nhất, bây giờ ta có việc muốn nhờ ngươi thì đâu dám đắc tội ngươi!
 
La Mạn lại trêu chọc nói.
 
Liền sau đó, chuyển chủ đề, nghiêm nét mặt nói:
 
- Là thế này, trước mắt Thiên Nguyệt đế quốc và một số tiểu quốc xung quanh đều có bố trí địa lý của thương đoàn, cộng thêm những thương đoàn khác mới nổi, đến bây giờ gần như đã tới trạng thái bão hòa, hơn nữa trước đây ngươi đã từng nói, không thể chèn ép sự phát triển của những tiểu thương đoàn đó, nếu không sẽ phản tác dụng, cho nên ta nghĩ…
 
- Ngươi muốn thành lập phân hiệu ở Thiên Tinh đế quốc?
 
Hàn Phong nhanh chóng đoán ra ý đồ của La Mạn, tiếp lời nói.
 
Gật gật đầu, La mạn nghiêm mặt, nói:
 
- Không sai, ta định gây dựng một số phân hiệu ở những thành trấn trọng điểm của Thiên Tinh đế quốc, thử vận may, đợi đến sau này, từ từ mở rộng ra cả Thiên Tinh đế quốc.
 
Đây là một lựa chọn không tệ, nhưng ngươi phải biết, ở Thiên Tinh đế quốc, thương đoàn chúng ta không có bất kì danh khí gì, hơn nữa trong Thiên Tinh đế quốc, những thương đoàn kì cực thực lực không hề nhỏ, đây không phải là một cuộc chiến dễ dàng đâu.
 
Hàn Phong phân tích.
 
La Mạn mười năm cọ sát, cộng thêm bản thân lại có thiên phú kinh doanh, đương nhiên hiểu chuyện này hơn Hàn Phong, nhưng hắn không lo lắng vấn đề mà Hàn Phong vừa nói, rất tự tin nói:
 
- Ngươi yên tâm, những thứ này sớm đã có trong kế hoạch, mười năm nay, thương đoàn ta đã xây dựng nên một bộ phương thức kinh doanh hoàn chỉnh, cộng thêm tài lực của chúng ta, muốn đặt chân lên Thiên Tinh đế quốc, không phải là việc quá khó.
 
Dừng lại một lúc, La mạn tiếp tục giơ viên thủy tinh đỏ trong tay, chỉ vào nó, nói:
 
- Huống hồ còn có thứ này, ta tin hoàng thất Thiên Tinh đế quốc nhất định cũng rất hứng thú với nó.
 
Mỉm cười, La Mạn lại tự luyên thuyên một mình:
 
- Còn về vấn đề an toàn của thương đoàn, ta nghĩ với địa vị hiện tại của ngươi ở Thiên Tinh đế quốc, có lẽ chẳng có ai dám đến gây sự với thương đoàn đâu.
 
- Ngươi muốn lợi dụng danh tiếng ta ra, mở thương đoàn?
 
Hàn Phong nghi hoặc hỏi.
 
Nhưng La Mạn đã hỏi ngược lại:
 
- Có vấn đề gì sao? Đừng quên thương đoàn này ngươi chiếm không chỉ một nửa, bỏ ra chút sức lực cũng là chuyện đương nhiên.
 
Hàn Phong nghe xong, cũng gật gật đầu, nhưng thực sự trong lòng có chút lo lắng, với tính cách con người Hàn Phong, hắn không muốn huênh hoang như vậy, nhưng với thanh thế hiện có của hắn ở Thiên Tinh đế quốc, lợi dụng danh khí để mở thương đoàn, đúng là có thể giảm bớt rất nhiều phiền phức.
 
Hơn nữa, với thực lực của hắn, đương nhiên cũng không sợ phiền hà. Hắn đâu còn là một đứa trẻ nhân giai bõ giả như ngày xưa nữa.
 
Chỉ có điều, ở đây vẫn còn một vấn đề nữa, bây giờ vẫn còn một Võ Hoàng Điện ẩn mình trong bóng tối, lúc nào cũng sẵn sàng lao ra, cho Hàn Phong một đòn chí mạng.
 
Hắn sợ là, nếu như Võ Hoàng Điện biết Hàn Phong có liên quan đến thương đoàn, liệu có tìm đến thương đoàn gây rối không.
 
Sau đó, Hàn Phong lại nghĩ, nếu như La Mạn đã rõ tình hình, không lý nào lại không biết đến sự tồn tại của Võ Hoàng Điện, nên nghi hoặc hỏi:
 
- Có lẽ ngươi cũng biết tình hình trước mắt, Võ Hoàng Điện hận ta thấy xương, nếu như dùng danh nghĩa của ta mở thương đoàn, không lẽ không sợ bị người của Võ Hoàng Điện đánh lén?
 
La Mạn nghe vậy, lờ đi như không quan tâm, nói:
 
- Có gì phải lo lắng, hắn phá một nhà thì ta mở thêm một nhà, hơn nữa ta mở thương đoàn ở khắp Thiên Tinh đế quốc, ta không tin Võ Hoàng Điện có nhiều kinh nghiệm bằng ta, nếu như thực sự muốn đấu, ta tin Võ Hoàng Điện gì đó không thể thắng được ta. Hơn nữa, còn có ngươi cơ mà?
 
Hàn Phong mặc dù cũng là một phần tử của thương đoàn, hơn nữa còn chiếm phần lớn, nhưng hắn không hề hay biết tài lực thực sự của thương đoàn.
 
Nghe La Mạn nói vậy, Hàn Phong còn tưởng La Mạn đang nói khoác.
 
Hơn nữa, giống như La Mạn nói, không phải vẫn còn có hắn sao, với thực lực của hắn, cộng thêm sức mạnh của hoàng thất, muốn bảo vệ của thương đoàn, tương đối đơn giản, nếu như Võ Hoàng Điện muốn đối phó với thương đoàn thật, đối với Hàn Phong mà nói, càng có lợi.
 
Bởi vì, bây giờ họ đang ở thế bị động, nếu như Võ Hoàng Điện ra tay đối phó thương đoàn, vừa hay có thể giúp bọn họ nắm được đuôi chúng.
 
Nói không chừng, đến lúc đó lại tìm ra được sào huyệt của Võ Hoàng Điện.
 
Chỉ cần Võ Hoàng Điện mất đi sự bí ẩn của mình, như vậy Võ Hoàng Điện sẽ chẳng còn ưu thế như bây giờ nữa.
 
Sau khi suy xét tổng hợp, Hàn Phong liền gật đầu:
 
- Ngươi nói đúng, nhưng vẫn cần ngươi xem xét kĩ lưỡng, ta không giỏi lắm mấy chuyện này, nên không kiến nghị được gì cho ngươi.
 
La Mạn thấy Hàn Phong gật đầu, vô cùng mừng rỡ, nghe Hàn Phong nói xong, chỉ chỉ vào Phạm Tùng bên cạnh, nói:
 
- Yên tâm, trong tay ta có nhiều người lắm, đều là tinh anh, Phạm Tùng là một trong những người ta đang suy xét đưa đến Thiên Tinh đế quốc, chờ tính toán xong xuôi, ta sẽ dùng truyền tống trận truyền tống những người khác đến, đến lúc đó có họ giúp đỡ, muốn dựng nên một thương đoàn lớn ở đây chẳng có gì là khó.
 
- Thế thì tốt!
 
Hàn Phong gật đầu nói.
 
Nhưng, La Mạn lại nhắc nhở:
 
- Đương nhiên, ngươi phải dành thời gian tiến cử ta với hoàng đế của các ngươi, ta tin truyền tống trận trong tay ta, chắc chắn khiến ông ta hứng thú.
 
Hàn Phong nghe vậy, chỉ biết cười khổ, mấy ngày nay hắn liên tục di chuyển giữa Huyền Thiên Tông và đế đô, xem ra vừa mới quay về chưa lâu đã lại phải đi nữa rồi.
 

Bình luận





Chi tiết truyện