chương 361/ 541


Trong thiên thính Thiên Môn, lúc này rơi vào bầu không khí yên lặng.
 
Tại lúc Hàn Phong nói xong, hai vị trưởng lão Mộc Tu và Hỏa Đằng còn chưa mở miệng, mà đều nhìn về phía Lý Duệ ngồi trên ghế chủ vị.
 
Lý Duệ lúc này cau mày cúi đầu như đang suy nghĩ.
 
Hàn Phong cũng không nóng nảy, lúc trước hắn nói ra những này tuy rằng có chút chọn lọc từ ngữ, thế nhưng tỉ mỉ suy xét tự nhiên có đạo lý.
 
Hiện nay tuy rằng Thiên Môn lánh đời không ra, thế nhưng lấy lý giải kiếp trước của Hàn Phong đối với Thiên Môn, hẳn là sẽ không buông tay để mặc Võ Hoàng Điện tiếp tục phát triển như vậy.
 
Phải biết rằng, một thế lực có thể đồng thời đối phó với tứ các, chỉ sợ Thiên Môn cũng không thể làm được. Lực lượng mạnh mẽ cấp độ này, hiển nhiên đã uy hiếp tới bất cứ thế lực nào trên khắp đại lục.
 
Cho dù Thiên Môn siêu phàm thoát tục, thế nhưng cũng không thể nhìn Võ Hoàng Điện lớn mạnh, cuối cùng đến đối phó chính mình.
 
Lý Thần ngồi một bên nhìn bộ dáng Lý Duệ cúi đầu trầm tư, không khỏi có chút không nhịn được. Vừa định mở miệng nói cái gì đó, chỉ là khi hắn nhìn thấy nhãn thần hăm dọa từ Mộc Tu trưởng lão, lập tức rùng mình một cái, lời vừa mới lên cổ họng lại bị nuốt trở về.
 
Bầu không khí có chút nặng nềm cuối cùng, sau một lúc lâu, Lý Duệ rốt cuộc hồi phục lại tinh thần, chỉ thấy hắn thoáng trầm mặc một phen, cuối cùng mở miệng nói:
 
- Việc này là suy đoán của ngươi, cũng không thể khẳng định!
 
Dừng lại một chút, Lý Duệ thuận tiện nói:
 
- Hơn nữa, Thiên Môn từ khi thành lập tới nay đã có tổ huấn, phàm là tranh đấu giữa các thế lực trong đại lục, Thiên Môn chúng ta không thể tham dự vào trong, cho dù toàn bộ đại lục sẽ bị Võ Hoàng Điện theo như lời ngươi nói thống trị, Thiên Môn chúng ta vẫn như cũ không thay đổi ước nguyện ban đầu.
 
Lời Lý Diệu nói ra nhất thời khiến Hàn Phong sợ run một chút, lập tức đôi lông mày nhíu sát lại, nghi hoặc đáp lời:
 
- Lẽ nào Thiên Môn dự định tiếp tục để Võ Hoàng Điện thoải mái phát triển như vậy, sẽ không sợ tương lai bọn họ uy hiếp tới an nguy Thiên Môn hay sao?
 
Hàn Phong nghi hoặc liền đưa tới hai vị trưởng lão và Lý Duệ nhếch miệng cười khẽ.
 
Đối với điều này, Hàn Phong không giải thích được, bất quá nghĩ lại, Hàn Phong nhớ tới kiếp trước tựa hồ Võ Hoàng Điện và tứ các nhất quyết tử chiến, tứ các thiếu chút nữa bị Võ Hoàng Điện tiêu diệt mà Thiên Môn vẫn như trước không hề có bất cứ hành động nào.
 
Hắn rất rõ ràng, năm đó cuối cùng Võ Hoàng Điện thất bại, nhưng dư nghiệt còn lại mang tới khắp đại lục rất nhiều phiền phức không nhỏ.
 
Trong đó có vô số tông môn thực lực hơi yếu một chút bị chôn vùi hoàn toàn tại tràng đại chiến này.
 
Có thể nói kiếp trước Võ Hoàng Điện cuối cùng mang tới toàn bộ đại lục chính là một trường hạo kiếp. Tuy rằng không rõ ràng tình huống phía sau phát triển như thế nào, thế nhưng Hàn Phong vô cùng tin tưởng, tứ các tuy rằng xác nhập một lần nữa, thế nhưng thực lực trên thực tế đã bị ngâm nước trên diện rộng, không còn huy hoàng trước kia.
 
Bởi vậy có thể thấy được, thực lực ẩn dấu của Võ Hoàng Điện đáng sợ cỡ nào, mà hiện nay Hàn Phong đã kết thù với Võ Hoàng Điện, cho dù hắn muốn khoanh tay đứng nhìn cũng là chuyện không có khả năng.
 
Chỉ là, để Hàn Phong rất kinh dị, không nghĩ tới Thiên Môn đối mặt với tình huống như vậy mà vẫn không hề có ý tứ xuất thủ.
 
Lúc trước Hàn Phong đã nói rất rõ ràng rồi, nếu như Huyền Thiên Tông và tứ các lần lượt bị Trọng tài giả tiêu diệt, như vậy Võ Hoàng Điện phía sau nhất định thừa cơ nhảy ra phát triển mạnh mẽ.
 
Cứ như vậy, chỉ sợ khắp đại lục đều bởi vì Võ Hoàng Điện mà xảy ra biến hóa long trời lở đất, cho dù là Thiên Môn bí ẩn, chỉ cần Võ Hoàng Điện có ý đến phạm, không chắc sẽ không phát hiện ở đây.
 
Hàn Phong một đường đi tới cũng đã thoáng quan sát xung quanh, làm hắn vô cùng kỳ quái chính là, địa phương Thiên Môn tọa lạc nhìn qua không hề có chỗ đặc biệt nào. Thế nhưng dựa vào năng lực nhận biết siêu cường, Hàn Phong mơ hồ phát hiện, trong Thiên Môn hình như ẩn dấu thứ gì đó không hể nhìn thấu.
 
Tuy rằng trong lòng nghi hoặc, thế nhưng Hàn Phong không hỏi nhiều, chỉ là vừa rồi Lý Duệ trực tiếp từ chối thỉnh cầu của hắn xác thực khiến hắn thoáng thất vọng.
 
Hắn tin tưởng, nếu như Lý Thần đã dẫn chính mình tới Thiên Môn, hiển nhiên trong Thiên Môn có ẩn dấu biện pháp đối phó Diệt Hoàng, chỉ là Lý Duệ đã bàn đến môn quy, Hàn Phong không thể phản bác.
 
Mà chuyện về Diệt Hoàng lại quan hệ tới sinh tử Huyền Thiên Tông và toàn bộ liên minh, vì vậy Hàn Phong vẫn như cũ không hề từ bỏ ý định, mở miệng nói tiếp:
 
- Lý môn chủ, lẽ nào ngươi không ngại khi tất cả các tông môn và thế lực đều bị Võ Hoàng Điện tiêu diệt hoặc thu nạp, dã tâm của Võ Hoàng Điện sẽ không lan tới đây?
 
Ai biết, lời này Hàn Phong vừa nói ra, liền đưa tới tiếng cười khẽ từ ba người Lý Duệ và Mộc Tu.
 
Lý Duệ không giải thích cái gì, ngược lại Mộc Tu bên cạnh vuốt vuốt chùm râu mép, quay sang Hàn Phong đang hoài nghi giải thích nói:
 
- Tiểu hữu đối với Thiên Môn chúng ta không có quá nhiều lý giải, nói ra thì tình thế không hề nghiêm trọng!
 
Dừng lại một chút, Mộc Tu tiếp tục nói:
 
- Thiên Môn chúng ta có thể sừng sững mấy nghìn năm không ngã, trong đó không phải là không có nguyên nhân. Cho dù Võ Hoàng Điện trong miệng tiểu hữu là thực, lại có thực lực đủ sức phá vỡ cách cục toàn bộ đại lục, Thiên Môn chúng ta tuy rằng không thể tiêu diệt, thế nhưng muốn tự bảo vệ mình thì vẫn dư dả!
 
Nghe vậy, Hàn Phong không khỏi nhíu mày, nói:
 
- Trưởng lão có quá mức tự tin? Thực lực của Võ Hoàng Điện so với tưởng tượng của các ngươi còn muốn đáng sợ hơn nhiều!
 
- Tiểu hữu có thể đến nơi đây, tự nhiên đã nhìn thấy truyền tống trận đặc thù của Thiên Môn chúng ta, cho dù Võ Hoàng Điện xuất thủ với Thiên Môn, đầu tiên cũng phải tìm được vị trí của Thiên Môn mới có thể làm được!
 
Lý Duệ nhàn nhạt cười nói:
 
- Chỉ cần Thiên Môn đóng cửa truyền tống trận, đến lúc đó phiến đại lục này muốn tìm được Thiên Môn, có thể còn khó hơn lên trời!
 
Lý Duệ nói nhất thời khiến Hàn Phong á khẩu không phản bác được, hắn cũng không nghĩ ra Thiên Môn dĩ nhiên ôm ý nghĩ và thái độ như vậy. Đồng thời, hắn cũng kinh ngạc thái độ xử sự của Thiên Môn dĩ nhiên là bo bo giữ mình như thế này.
 
Thoáng suy nghĩ một chút, Hàn Phong bình thường trở lại, dù sao tuy rằng Thiên Môn cường đại không gì sánh được, thế nhưng dù sao cũng chỉ là một tông môn mà thôi. Quyết định của Lý Duệ tựa hồ không sai, Hàn Phong tự nhiên không có bất cứ cơ hội phản bác nào khác.
 
Suy nghĩ tới đây, trong lòng Hàn Phong đã hiểu rõ, lần này kế hoạch khuyên bảo Thiên Môn chỉ sợ gặp phải trở ngại rồi.
 
Mặc dù có chút bất đắc dĩ, thế nhưng Hàn Phong cũng hiểu rõ mọi chuyện không thể cưỡng cầu, hiện tại cũng chỉ đành dựa vào chính mình mà thôi.
 
Nghĩ vậy, Hàn Phong chuẩn bị hàn huyên vài câu sau đó nhanh chóng cáo từ, mà lúc này Lý Duệ lại mở miệng một lần nữa.
 
- Hàn Phong tiểu hữu chớ vội, nếu như sư huynh ta đã dẫn ngươi tới đây, tiểu hữu sao không tạm thời lưu chút thời gian ở lại Thiên Môn!
 
Lý Duệ cười nhẹ nói
 
- Này…
 
Hàn Phong có chút chần chờ.
 
Lý Duệ tự nhiên hiểu rõ suy nghĩ trong lòng Hàn Phong, thế nhưng hắn vẫn như trước không nhanh không chậm nói:
 
- Thực lực của Võ Hoàng Điện kia, thông qua lời nói của tiểu hữu, ta cũng hiểu rõ chỗ cường đại của bọn họ. Thiên Môn chúng ta tuy rằng không yếu, nhưng tuyệt đối không muốn nhìn một thế lực quấy rối toàn bộ đại lục tới long trời lở đất, nếu như tới thời điểm đó, Thiên Môn chúng ta cũng khó có thể chỉ lo thân mình.
 
Hàn Phong có chút nghi hoặc nhìn Lý Duệ, không rõ ý đồ trong lời này.
 
Dừng lại một chút, Lý Duệ tiếp tục nói:
 
- Tuy rằng Thiên Môn chúng ta không thể ra mặt, nhưng ta đã có một biện pháp, có thể trợ giúp tiểu hữu đối phó với Diệt Hoàng cùng với Võ Hoàng Điện ẩn nấp trong bóng tối!
 
Nghe vậy, Hàn Phong không khỏi ngẩn ra.
 
Mộc Tu trưởng lão bên cạnh như giật mình hiểu ra cái gì, có chút kinh ngạc nhìn Lý Duệ, cau mày nói:
 
- Môn chủ, lẽ nào ngươi muốn?
 
Lý Duệ bình tĩnh gật đầu, nói:
 
- Mộc Tu trưởng lão không cần kinh ngạc, lẽ nào ngươi không phát hiện chỗ đặc biệt trên người Hàn Phong tiểu hữu hay sao?
 
Nghe được Lý Duệ nhắc nhở, hai người Mộc Tu và Đằng Hỏa không khỏi di chuyển ánh mắt lên người Hàn Phong, tỉ mỉ quan sát hồi lâu.
 
Giữa lúc Hàn Phong không đoán ra giữa ba người này có bí ẩn gì, Mộc Tu trưởng lão có chút kinh nghi bất định hỏi:
 
- Thứ cho lão phu vô lễ, xin hỏi công pháp tiểu hữu tu luyện là?
 
- Hử?
 
Hàn Phong không giải thích được nhíu lông mày, phải biết rằng, trên phiến đại lúc này, hỏi công pháp tu luyện của một người nào đó là chuyện rất không lễ phép.
 
- Vấn đề lão phu hỏi có chút mạo muội, nhưng thỉnh Hàn Phong tiểu hữu báo cho lão phu biết!
 
Mộc Tu thấy Hàn Phong như do dự, không khỏi bổ xung nói.
 
Mà lúc này, Lý Duệ bên cạnh tiếp tục mở miệng, giải đáp nghi hoặc của Hàn Phong.
 
- Nói vậy hẳn tiểu hữu rất kinh ngạc, vì sao Mộc Tu trưởng lão lại nói như vậy?
 
Lý Duệ vừa cười vừa nói:
 
- Kỳ thực, chủ yếu là bởi vì tâm pháp tiểu hữu tu luyện có chút sâu xa với Thiên Môn chúng ta, vì vậy Mộc Tu trưởng lão mới mạo muội hỏi như vậy.
 
Lời nói của Lý Duệ khiến Hàn Phong có chút giật mình.
 
Công pháp hắn tu luyện chính là  Quyết năm xưa bị thế nhân vô cùng coi thường, căn cứ vào lý giải của Hàn Phong, trên khắp đại lục này, chân chính tu luyện  quyết, hẳn là chỉ có một mình hắn mới đúng.
 
Hơn nữa, hắn đối với lai lịch của  Quyết không phải rõ ràng mười phần, nhưng cũng nghi hoặc không biết vì sao lại nói  Quyết có chút sâu xa với Thiên Môn!
 
Lý Duệ nhìn Hàn Phong giật mình, không khỏi vừa cười vừa nói:
 
- Tiểu hữu không cần giật mình, nếu như ta suy đoán không sai, tâm pháp tiểu hữu tu luyện hẳn là  Quyết đúng không?
 
Tuy rằng không rõ Lý Duệ làm sao biết được, thế nhưng nếu đã bị phát hiện ra, Hàn Phong cũng không có gì phải giấu diếm, trực tiếp thừa nhận nói:
 
- Không sai, tâm pháp tại hạ tu luyện chính là  Quyết. Chỉ là, không biết vì sao môn chủ lại biết  Quyết này?
 
Nghe vậy, Lý Duệ không khỏi khẽ cười một tiếng, lập tức dùng ngữ khí không nhanh không chậm nói:
 
- Nói đến cùng, đây là lần thứ hai Thiên Môn chúng ta tiếp đón người tu luyện  Quyết!
 
- Người thứ hai?
 
Hàn Phong nghe được lời này từ Lý Dật, đôi lông mày hơi giật,  Quyết còn có người khác tu luyện?
 
Đây là phản ứng đầu tiên nảy sinh trong lòng Hàn Phong.
 
Chỗ cường đại của  Quyết không cần bàn cãi, nhất là đối với loại thân thể tư chất cực kém như hắn mà nói, càng không khác so với tâm pháp tuyệt thế.
 
Thế nhưng hiện tại dĩ nhiên nghe được còn có người khác từng tu luyện qua  Quyết, trong lòng Hàn Phong mọc lên một tia cảm giác quái dị.
 
Thực giống như bí mật thuộc về chính mình còn có người khác biết được.
 
Loại cảm giác này khiến Hàn Phong có chút không được tự nhiên.
 
- Xin hỏi môn chủ, người đầu tiên tu luyện  Quyết là ai?
 
Hàn Phong trầm giọng hỏi.
 

 
Trong lòng Hàn Phong kinh ngạc mười phần, hắn thực sự không nghĩ ra, trên đại lục này còn tồn tại người thứ hai tu luyện  Quyết.
 
Trong con mắt của hắn, trừ phi có người giống như bản thân, bởi vì điều kiện thân thể có hạn, tư chất cực kém, bằng không  Quyết đối với bọn họ căn bản không hề có bất cứ tác dụng nào.
 
Hơn nữa, càng khiến Hàn Phong nghi hoặc chính là, Lý Duệ này làm cách nào nhìn ra tâm pháp của hắn, hắn nhớ rất rõ ràng, từ khi đến đây tới hiện tại, hắn chưa từng vận dụng đấu khí.
 
Đối với nghi hoặc của Hàn Phong, Lý Duệ cũng nhìn ra, đầu tiên mỉm cười, sau đó mở miệng nói:
 
- Tiểu hữu nhất định rất kinh ngạc vì sao ta lại biết tâm pháp tu luyện của tiểu hữu, kỳ thực sau khi biết được tiểu hữu tu luyện  Quyết, ta cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
 
Lời nói này của Lý Duệ cũng khiến Lý Thần có chút không hiểu ra sao.
 
Đối với vị sư đệ đã từng vô cùng quen thuộc, Lý Thần cũng không biết vì sao hắn lại nhìn ra được công pháp Hàn Phong tu luyện.
 
Năm đó gặp phải Hàn Phong, hắn không hề phát hiện ra nửa điểm.
 
Không đợi Hàn Phong nói, Lý duệ lại một lần nữa mở miệng:
 
- Nói đến cùng,  Quyết có chút sâu xa với Thiên Môn chúng ta, bởi vậy ta mới có thể nhìn ra được chính xác công pháp tu luyện của tiểu hữu là  Quyết.
 
Lý Duệ nói càng khiến trong lòng Hàn Phong thêm kinh ngạc, hắn chưa bao giờ nghe nói qua,  Quyết dĩ nhiên có liên hệ với Thiên Môn, lẽ nào Vô Cực chân nhân sáng tạo ta  Quyết chính là người Thiên Môn?
 
Trực tiếp hỏi nghi hoặc này, Lý Duệ liền lắc đầu phủ định nói:
 
- Ta không biết Vô Cực chân nhân nào đó, thế nhưng nếu nói người sáng tạo  Quyết, ta biết tên của hắn chính là Triệu Vô Cực.
 
- Triệu Vô Cực?
 
Hàn Phong lẩm bẩm.
 
Triêu Vô Cực? Vô Cực chân nhân?
 
Thì ra là thế!
 
Trong nháy mắt, Hàn Phong hiểu ra, năm đó Vô Cực chân nhân viết  Quyết cùng với Triệu Vô Cực trong miệng Lý Duệ hẳn là cùng một người.
 
- Môn chủ, theo như lời này thì Triệu Vô Cực có phải là người tu luyện  Quyết đầu tiên Thiên Môn đã gặp trước kia?
 
Hàn Phong hỏi.
 
Mà nghe được Hàn Phong phản ứng nhanh như vậy, Lý Duệ tán thưởng gật đầu, tập tức nói:
 
- Ngươi suy đoán không sai, ngoại trừ Triệu Vô Cực ra, ngươi chính là tu luyện giả thứ hai tu luyện  Quyết.
 
Nghe đến đây, trong lòng Hàn Phong tràn ngập khiếp sợ khó có thể hình dung.
 
Bất quá, thoáng bình tĩnh lại, trong lòng Hàn Phong xuất hiện nghi vấn.
 
Hắn vô cùng rõ ràng, nếu như Triệu Vô Cực trong miệng Lý Duệ nói chính là người sáng tạo ra  Quyết, như vậy hắn hẳn là người của nghìn năm trước, người này đã chết rồi mới đúng.
 
Cho dù không chết thì ít nhất cũng trở thành một lão giả râu tóc bạc phơ. Mà Lý Duệ trước mắt đây, tuy rằng nhìn bề ngoài đã có niên kỷ tương đối cao, thế nhưng tính đi tính lại cũng mới chỉ trăm tuổi mà thôi.
 
Như hiểu được nghi hoặc của Hàn Phong, trước khi hắn mở miệng hỏi, Lý Duệ đã giải thích cẩn thận:
 
- Kỳ thực, nói ra ngươi hẳn đã biết một ít, Triệu Vô Cực năm đó gặp phải cảnh nước mất nhà tan, từng lần lượt đi qua tàng thư các khắp thiên hạ, chính là vì muốn tập hợp tinh hoa muôn nhà sáng lập ra tâm pháp Thần cấp không ai có thể so sánh.
 
Dừng lại, Lý Duệ tiếp tục cười nói:
 
- Mà lúc đó, Triệu Vô Cực tương ứng với Đại Viêm đế quốc đối với Thiên Môn chúng ta có ân, mà giữa Triệu gia và Thiên Môn càng đi lại mật thiết. Vì vậy, vào lúc Triệu Vô Cực lọt vào cừu địch truy sát khắp nơi, đã từng tới Thiên Môn tị nạn một thời gian.
 
Lời nói của Lý Duệ khiến cái miệng của Hàn Phong mở to khó khép lại được.
 
Đại Viêm đế quốc trước kia, Hàn Phong rất rõ ràng, đó chính là một tồn tại thịnh cực một thời, tuyệt đối vô cùng cường đại, đừng nhìn Thiên Tinh đế quốc ngày hôm nay thế lớn, thế nhưng so sánh với Đại Viêm đế quốc trước đây, còn kém xa vạn dặm.
 

Bình luận





Chi tiết truyện