chương 497/ 541


Hàn Phong biết điều này là do Vô Danh Tử thi pháp gây ra, cũng không có ngạc nhiên, nhanh chóng bước tới.
 
Hàn Phong đi lại gần thì lực lượng ba động lớn hơn trước rất nhiều, thậm chí đến cuối cùng đến mắt thường cũng có thể thấy được. Đối với tia ba động trước mắt này thì Hàn Phong cũng cảm thấy vô cùng thân quen.
 
Mà lúc này Vô Danh Tử cũng mở miệng nói:
 
- Nơi này ngàn năm trước hắc ám thuật sĩ thường lui tới. Ta cũng là trong lúc vô ý mới phát hiện ra được!
 
- Địa phương của hắc ám thuật sĩ là dạng không gian gì?
 
Hàn Phong hiếu kỳ hỏi.
 
Vô Danh Tử nói:
 
- Ta cũng không biết rõ lắm. Hành động của ta không thể ly khai được phiến thiên địa này. Cho nên ta thuỷ chung không có đi qua bên đó. Bằng không tại sao ta cần phải phiền phức tìm ngươi để đi tìm Hiền giả chi thạch?
 
Sau khi nghe xong thì Hàn Phong cũng minh bạch vì sao Vô Danh Tử lại tìm hắn để hỗ trợ. Bất quá Hàn Phong cũng biết sự tình không có đơn giản như lời Vô Danh Tử nói. Nhưng Vô Danh Tử đã không nói thì Hàn Phong cũng không hỏi.
 
- Đã như vậy thì phiền tiền bối tốc tốc dạy ta phương pháp tiến nhập vào không gian đó. Ta cần phải sớm ngày tùm được Hiền giả chi thạch!
 
Hàn Phong có chút khẩn trương nói.
 
Tuy rằng Trầm Ngọc không còn gì đáng lo ngại nhưng trong lòng Hàn Phong vẫn cảm thấy lo lắng có thể sinh biến. CHo nên sớm ngày nào tìm được Hiền giả chi thạch thì đối với Trầm Ngọc càng có lợi.
 
Bất quá, lúc này Vô Danh Tử cũng nói:
 
- Không vội, tuy rằng ta chưa từng đi qua phiến không gian đó nhưng mà dù sao đó cũng là địa phương của hắc ám thuật sĩ. Ngươi cứ như vậy mà đi vào chỉ sợ chưa kịp làm gì đã bại lộ thân phận.
 
Hàn Phong nghe vậy thì giật mình hỏi:
 
- Vậy tiền bối cảm thấy nên làm thế nào?
 
Vô Danh Tử làm như đã sơm có chuẩn bị từ trước, một đạo tử khí nhàn nhạt trong nháy mắt xuất hiện.
 
Hàn Phong vừa thấy nhất thời kinh hãi, đang muốn vận khởi đấu khí chống lại thì Vô Danh Tử liền nói:
 
- Yên tâm, lão phu từng có thời gian nghiên cứu hắc ám thuật pháp. Đám tử khí này chính là khí tức mà mỗi hắc ám thuật sĩ khi tu luyện đều có. Nó sẽ giúp ngươi che đậy thân phận.
 
Tuy rằng Vô Danh Tử đã nói như thế Hàn Phong cũng không dám khinh thường. Chỉ có điều thực lực của Vô Danh Tử lại hơn xa so với Hàn Phong. Ngay khi Vô Danh Tử nói thì đạo tử khí kia đã tiến vào trong cơ thể của Hàn Phong.
 
Hàn Phong cũng vội vàng tỉ mỉ kiểm tra một phen phát hiện không có dị dạng gì thì lúc này mới thở phào một hơi.
 
Cũng không có để ý tới biểu tình của Hàn Phong, Vô Danh Tử lại mở miệng nói:
 
- Hảo! Việc này không nên chậm trễ, ngươi tức khắc đi tới. Về phần Hiền giả chi thạch thì ngươi không cần lo lắng. Đạo tử khí vừa rồi cũng có một số công năng. Một khi ngươi tiếp cận Hiền giả chi thạch trong vòng năm trăm dặm thì sẽ có cảm ứng. Đến lúc đó ngươi cũng chỉ cần tuỳ cơ ứng biến là đủ!
 
Dứt lời, không gian ba động dưới chân Hàn Phong lập tức tăng cường. Trong lúc Hàn Phong còn đang quan sát thì một lỗ hổng chậm rãi xuất hiện.
 
Hàn Phong cũng biết đây là Vô Danh Tử đang thi pháp cho nên không có dị động. Thẳng đến khi không gian kia mở rộng đến mức có thể dung nạp được một người thì mới dừng lại. Lúc này bên tai Hàn Phong lại truyền đến thanh âm của Vô Danh Tử nhưng ngữ khí thì suy yếu hơn trước rất nhiều:
 
- Lực lượng của ta còn lại không bao nhiêu. Vì vậy thì có thể giúp ngươi một bước này. Còn lại tất cả chỉ có thể dựa vào chính ngươi mà thôi. Hi vọng ngươi có thể sống sót trở về.
 
Hàn Phong bây giờ cũng cảm nhận được sự chân thành trong giọng nói của Vô Danh Tử. Cũng không biết tại sao Hàn Phong tuy rằng trong lòng vẫn còn đối với Vô Danh Tử có sự hoài nghi nhưng cũng không có cho rằng Vô Danh Tử sẽ hại hắn.
 
Hơi gật đầu, cũng không có quản Vô Danh Tử có nhìn mình hay không, Hàn Phong hướng về phía không khí chắp tay, lập tức bước về bên trong phiến không gian. Thẳng đến đi toàn bộ thân thể của Hàn Phong tiến sâu vào trong đó thì Vô Danh Tử mới thở dài. Lối vào không gian lần thứ hai đóng lại.
 
Mà lúc này bốn phía còn lưu lại thanh âm cảm khái của Vô Danh Tử.
 
- Tiểu tử, không nên trách lão phu. Hi vọng ngươi còn sống trở về.
 
Dứt lời, trong không khí cũng khôi phục lại sự yên tĩnh như xưa.
 
Mà lúc này Hàn Phong sau khi bước vào một phiến không gian mới thì một trận quen thuộc đến mê muội lần thứ hai kéo tới.
 
Một lát sau, Hàn Phong cũng chỉ cảm thấy cảnh tượng trước mắt mình tối sầm lại, lập tức cảnh sắc xung quanh biến hoá lần thứ hai.
 
Lúc này Hàn Phong biết được bản thân mình đã tiến nhập vào trong không gian lĩnh vực do hắc ám thuật sĩ thống trị.
 
Thói quen thu liễm khí tức vẫn được Hàn Phong duy trì, đồng thời hắn cũng cẩn thận cảnh giới bốn xung quanh. Đây là do những kinh nghiệm vào sinh ra tử đã để lại cho hắn.
 
Đến một khối địa vực xa lạ, hơn nữa lại là nơi mà hắc ám thuật sĩ thiên địch của võ giả thống trị thì Hàn Phong phải vô cùng cẩn thận. Dù sao thì Trầm Ngọc cũng đang chờ hắn quay vê. Hắn cũng không muốn mình chết một cách không minh bạch ở cái địa phương này.
 
Sau khi chuẩn bị hết phòng bị thì lúc này Hàn Phong mới rảnh rỗi, quan sát tình hình xung quanh.
 
Chẳng qua vừa mới nhìn bốn phía xung quanh thì lại khiến cho Hàn Phong vô cùng kinh ngạc. Lúc này bản thân hắn đang ở bên một mảnh đất cằn cỗi, xung quanh trừ vài cái cây khô ra thì cũng không có bất kỳ đồ vật nào khác.
 
Sau khi quan sát một lượt thì Hàn Phong xác định nơi này tình không có người nào. Lúc này hắn mới cẩn thận đi về phía trước.
 
Hàn Phong không nhận ra đây là đâu. Vô Danh Tử cũng không có nói cho hắn biết khi đến đây thì phải hành sự như thế nào. Cho nên Hàn Phong cũng chỉ có thể dựa vào cảm giác mà đi về phía trước.
 
Cũng không biết vận khí của Hàn Phong tốt hay là do ông trời phù hộ. Ba ngày hành tẩu trên đường Hàn Phong cũng không có thấy một bóng người.
 
Bất quá, Hàn Phong cũng không dám khinh thường. Ba ngày, hắn thuỷ chung không có tìm thấy bất kỳ dấu hiệu nào của sinh mệnh. Thậm chí là đến cả một toà kiến trúc cũng không có phát hiện.
 
Trong lòng Hàn Phong thầm nghĩ chẳng nhẽ Vô Danh Tử lại phán đoán sai? Cũng có thể là Vô Danh Tử lừa gạt bản thân mình?
 
Chẳng qua ý niệm này vừa mọc lên trong đầu thì liền bị Hàn Phong bài trừ ngay. Lúc này Hàn Phong cũng chỉ biết cười khổ.
 
Bản thân Hàn Phong cùng với Vô Danh Tử cũng không có bất kỳ mâu thuẫn nào. Cho nên Vô Danh Tử cũng không cần phải làm hại hắn mà hao tổn đến như thế.
 
Cũng may mà ông trời không phụ lòng người, qua ba ngày lang thang thì Hàn Phong cũng có chút phát hiện.
 
Lúc này xuất hiện ở trước mặt hắn là một đội nhân mã ước chừng hai mươi người. Khi Hàn Phong phát hiện ra đám người này thì cũng nhanh chóng ẩn núp một bên.
 
Tỷ mỉ quan sát đám người này thì Hàn Phong phát hiện những người này ăn mặc không giống với phong cách trên đại lục. Cũng không biết có phải tử khí lúc trước Vô Danh Tử truyền vào cơ thể Hàn Phong có tác dụng hay không mà hắn phát hiện khí tức của những người này xác thực bất đồng với bản thân hắn.
 
Nhưng khí tức của họ lại giống với khí tức tử khí trong người Hàn Phong.
 
Như vậy có thể đoán được tiểu đội nhân mã này chính là hắc ám thuật sĩ. Cho dù không phải đi chăng nữa thì cũng có liên quan tới hắc ám thuật sĩ.
 

Bình luận





Chi tiết truyện