chương 83/ 261

Lâm Phong trầm ngâm nói, "Tập trung tại sâm lâm của đọa lạc tinh linh, ta sau khi thu thập Minh Hoàng cũng tới Hắc Thủy Chiểu Trạch tìm cáp mô. Các ngươi sau khi xong việc với Hồng Đính Hạc vương thì tìm Xích Diễm Lĩnh Chủ. Nghe nói Xích Diễm Lĩnh Chủ là Xích Diễm Yêu vương từ Hỏa Diễm sâm lâm đến đây, đã luyện thành Liệt Hỏa Phần Thiên, thực lực tương đương cửu đầu quái xà. Các ngươi cũng cần cẩn thận."

Thụy Đức Lạp nói, "Tuy chúng ta người đông thế mạnh, nhưng Thâm Uyên thế giới lại có nhiều cự thú tiền sử, hơn nữa nhiều loại chúng ta không biết. Tốt nhất là tìm từng tên một làm thịt, chiến đấu với cường giả rất có lợi cho việc thăng cấp của chúng ta. Đám quái vật tiền sử đó ta tuy không dám khiêu chiến, nhưng quần đấu chắc chắn không phải đối thủ chúng ta."

Lâm Phong không cười nổi nói "Những lời vô sỉ lại phát ra từ mồm một Băng Sương Cự hạc cao ngạo khiến ta có chút kinh ngạc!".Thụy Đức Lạp khổ sở nói, "Ngài không thể nói vậy, cao ngạo đâu có nghĩa là ngu ngốc. Nếu đối thủ là Cự long cấp năm hay siêu cấp ma thú, thực lực ta có thể ngạnh đấu, nhưng nếu ta vọng tưởng dám thách đấu thần thú cùng cấp độ với Thiên Hạc nữ hoàng thì thực quá ngu xuẩn. Chúng ta là chủng tộc có trí tuệ sao có thể làm những chuyện như bọn lợn ngu không não!"

Lâm Phong nói, "Thực là lần đầu được thấy mưu lược của ngươi, rất tốt.Mục tiêu chính là đi săn, làm thịt tất cả ma thú có thể cho ta. Đều là nguyên liệu ma pháp cực phẩm đấy, không ngại nhiều chỉ sợ ít. Nếu thực quá khó chơi thì tạm thời rút lui đừng có sính cường, tiểu mệnh quan trọng hơn".Thụy Đức Lạp cùng Mã Lệ Kiều biến lại hạc hình, Tạp Lạp Kì cùng sáu vị Đại Lực Chiến Thần chia nhau ngồi lên. Tinh linh vương tử vội vàng chạy lại, một tiếng hạc kêu lên tất cả liền bay về phía xa. Lâm Phong cũng hô lên một tiếng biến thành kim quang bay về phương bắc.

Sào huyệt Minh Hoàng Minh Cung nằm trên ngọn núi cao chọc trời Ác Ma Sơn. Nói là cung điện nhưng cũng chỉ là một hang động do thiên nhiên hình thành. Cũng tại điều kiện Thâm Uyên thế giới quá khắc nghiệt, tung tích của nền văn minh còn không thấy, sao có thể có dạng cung điện được.Thâm Uyên đại lục thời gian mặt trời chiếu sáng tương đương Thản Tang đại lục mỗi ngày đủ sáu tiếng. Khoảng mười sáu giờ bầu trời sáng, còn hắc sắc thái dương lại chiếm tới ba mươi hai giờ.

Thái dương ám hôi sắc giờ đã lặn quá nửa trên dãy đại sơn, một nửa còn lại đang cố sức đấu tranh chống lại cái chết. Sắc trời đã dần tối xuống, đêm cuối cùng đã tới, Ác Ma sơn tựa như ma quỷ đang nhe nanh múa vuốt tìm người mà cắn. Thực không hổ danh Ác Ma sơn, người bình thường tới đây nhìn thấy tình cảnh này không khỏi sợ đến vỡ mật.Lâm Phong thân mặc bạch y, chắp tay sau lưng đi trong bóng đêm cưỡi mây đạp gió mà đi, trên ác ma phong mà đi lại như trên đất bằng. Một đạo kim sắc múa lượn trong bóng đêm tựa như kim sắc thái dương. Khuôn mặt sáng sủa góc cạnh phân minh, khóe miệng lộ nét cười mơ hồ, toàn bộ khuôn mặt toát lên vẻ mị lực.

Từng đạo thần niệm không gì cản nổi phát ra khắp chu vi vài dặm tra xét trong màn đêm.Trong hắc ám vô biên thân ảnh bạch sắc thật nổi bật. Một cổ ma pháp nguyên tố cường đại bất ngờ ba động, thân hình bên trong hắc vụ cực tốc bay tới chỗ Lâm Phong, hắc ám vô cùng vô tận hướng tới như muốn nuốt lấy bạch sắc. Từ trong hắc vụ, một đại khô lâu tung trảo hướng về yết hầu Lâm Phong.

"Sâu bọ kém cỏi, còn dám hại người!" Lâm Phong cười dài, thân hình bất động miệng niệm pháp quyết. Kim kiếm thoát vỏ phi xuất vạn đạo kim quang chiếu sáng khắp thiên địa, đạo kiếm khí kinh thiên phá không bay tới, vô biên hắc ám bị cắt làm đôi rồi tiêu thất. Một tiếng nổ vang lên, vài chục khô lâu chiến sĩ bị nổ tung bắn ra tứ phía phát tán từng điểm quỷ hỏa mầu lục. Cảnh tượng kì dị đến cực điểm, không khỏi khiến người cảm giác khủng bố.

Nhưng điều đó không ảnh hưởng đến tâm tình Lâm Phong. Hắn cho kim kiếm hồi vỏ, nâng trúc trượng, nhìn hắc ảnh cách vài chục mét. Xuyên thấu qua hắc ảnh dày đặc, Lâm Phong có thể thấy kẻ đánh lén lại là một thiên sứ mười sáu cánh, không khỏi khiến hắn kinh ngạc. Thực không ngờ Thâm Uyên thế giới tối cường giả lại là một đọa lạc thiên sứ."Ra đi, thiên sứ khả ái lại không dám gặp người sao!" Lâm Phong cười nhẹ, "Thần tộc không phải phí sức truy sát dị giáo đồ, lao tâm lao lực khiến nhân loại chúng ta tin vào Quang Minh thần các ngươi sao?Không ngờ vị thiên sứ mười sáu cánh ngươi lại phản bội chúa tể ngươi đến Thâm Uyên thê giới này chiếm núi xưng vương, ngươi không thấy đáng cười sao?"

"Nhân loại cường đại, ngươi là ai?" Âm thanh từ trong hắc vụ truyền ra. Minh Hoàng ngữ khí ẩn chứa sự sợ hãi, "Sao trên người ngươi có khí tức của cá nhân đó? Ngươi là học đồ của cá nhân đó? Không, không thể, tên quỷ đó dã chết sao có thể có truyền nhân. Thực ra ngươi là ai?".Lâm Phong cười nói, "Nguyên lai ngươi từ Chúng Thần đại chiến chạy tới Thâm Uyên thế giới, quả thực không lạ. Ngươi nói cá nhân đó là Thanh Vân Tử? Thực hứng thú, các ngươi nhân danh chính nghĩa bức Thanh Vân Tử vào tuyệt lộ cuối cùng dẫn đến Chúng Thần đại chiến, ngươi lại ẩn nấp ở đây hơn vạn năm, không sợ chúa tể ngươi hạ Thẩm Phán Chi quang với ngươi sao?"

"Hắc hắc." Minh Hoàng cười âm hiểm, "Thâm Uyên thế giới rộng cách thần giới vạn vạn dặm, lại không có Không Gian pháp luân, Quang Minh thần sao biết được ta vẫn sống vui vẻ, mà cho dù có biết ta vẫn tồn tại. Hắn sao vượt qua vạn vạn dặm đường mà hạ Thẩm Phán Chi quang tới Thâm uyên đại lục? Cứ cho hắn có thể tới Thản Tang đại lục cũng không vượt qua Hỏa Diễm sâm lâm cấm địa mà truy tìm ta, trừ loại người đến từ dị thời không như ngươi ra, ai có đủ khả năng làm được!" .Lâm Phong cười nói, "Không sai, ta với Thanh Vân lão đạo cùng một loại, đều đến từ dị thời không. Tiếc là Thanh Vân lão đạo mũi trâu đó thực quá ngu, bị đám Thần tộc các ngươi bức vào tuyệt lộ, không biết muốn sống phải lùi bước, cuối cùng lại chọn cái chết. Nếu như lão không muốn chết, ngươi nghĩ dựa vào sức mạnh của các ngươi có thể làm gì lão?"

Minh Hoàng nói, "Loại quái vật đến từ dị thời không các ngươi đích thực rất mạnh, nhưng trong vũ trụ rộng lớn hàng vạn vạn dặm này còn có chủng tộc cường đại hơn Thần tộc. Đám quái vật từ dị thời không các ngươi sớm muộn cũng bị tiêu diệt!"

Lâm Phong cười lạnh nói, "Vấn đề đó không cần ngươi lo, trước tiên lo cái mạng nhỏ của ngươi đi!" Từ trong tay trái của hắn, Thất Bảo Linh Lung tháp nằm trên chưởng tâm. Tay trái giơ lên, Thất Bảo Linh Lung tháp lớn lên gấp hàng chục lần, chu vi đến vài chục mét tựa như một tòa Mục Gia Tư Đốn bay giữa không trung. Vạn đạo kim quang phát tán ra xua tan hắc sắc, quang cảnh hoành tráng cực điểm.Lâm Phong chỉ Thất Bảo Linh Lung tháp nói, "Đây là gì ngươi chắc không lạ. Trong này là vô số nguyên linh điểu nhân các ngươi, chúng sống còn sung sướng hơn cả ta. Ngươi muốn tự vào hay để ta thỉnh vào?"

"Cường đại dị không gian sinh vật, hóa ra ngươi đã có vật biến thái này." Minh Hoàng không kìm được sợ hãi, nhưng tuyệt thế cường giả đâu phải ăn cải bắp mà lớn, sao có thể dễ dàng đầu hàng."Nếu ngươi là một cường giả chân chính, hãy thu vật này lại dùng sức mạnh chân chính đánh với ta.

Lâm Phong cười lạnh, "Không ngờ thần tộc cao quý lại học hỏi cách dùng kích tướng, nhưng thấy ngươi vứt bỏ tôn nghiêm đi chơi trò xảo trá đó, ta cũng cho ngươi cơ hội quyết đấu công bình." Vung tay thu hồi Thất Bảo Linh Lung tháp, nâng trúc trượng chỉ vào Minh Hoàng, "Lại đây, để ta chứng kiến thực lực của chủ thần mười sáu cánh ngươi!"

Hắc vụ cuồng cuộn chảy kịch liệt, một âm thanh sắc nhọn vang lên. Trên không xuất hiện một đại ma pháp trận, từng Bất Tử linh từ trong ma pháp trận xuất hiện, nhanh chóng lao về hướng Lâm Phong, không ngờ đã thăng cấp thành Bất Tử Vu Yêu.Vu yêu gồm hai chủng loại, một loại là Cốt Vu yêu, còn loại vị đọa lạc thiên sứ này triệu hồi là Bất Tử Vu yêu từ Bất Tử U linh thăng cấp thành. Bất Tử Vu yêu không có năng lực tấn công vật lý, cường đại cốt Vu yêu lại không bảo tồn năng lực ma pháp khi còn sống. So với Cương Thi vương Phí Đa La tên quái vật già đó triệu hồi còn mạnh hơn. Hơn nữa nhìn vào trận pháp thực không biết tên điểu nhân đọa lạc này còn triệu hồi được thêm bao nhiêu. Truyện được copy tại Truyện FULL

"Nếu ngươi chỉ có chút kĩ năng này, vậy tên đọa lạc điểu nhân phản bội nhà ngươi hôm nay phải chết!" Lâm Phong cười lạnh, trúc trượng vung lên tạo thành trăm ngàn côn ảnh. Phàm bị trúc trượng quét trúng liền kêu thảm thiết biến thành khói xanh bay mất. Nghiệp hỏa chuyên công phá linh hồn, nếu không có linh hồn chỉ thuần túy sử dụng lực lượng cơ bắp như Cốt Vu yêu nghiệp hỏa tự nhiên thành vô dụng. Nhưng đám Bất Tử U linh này lại là từ những linh hồn cường đại chuyển hóa thành Bất Tử U linh, sau đó thăng cấp thành Bất Tử Vu yêu, bây giờ dưới nghiệp hỏa lập tức rơi xuống U Minh thế giới.

Lâm Phong niệm pháp quyết, trúc côn tựa như giao long xuất hải. Trên không trung xuất hiện hàng ngàn côn ảnh, chỉ cần bị côn ảnh đập trúng Bất Tử Vu yêu lập tức rơi xuống U Minh giới, vĩnh viễn bị nghiệp hỏa thiêu đốt linh hồn vạn kiếp không thể siêu sinh.

"Mang danh là cường giả ngươi lại không giữ lời hứa, thật quá vô sỉ!" Minh Hoàng cuồng nộ hét lên, từ ma pháp trận liền xuất hiện một đại Cốt Vu yêu thể hình to lớn cùng cặp cánh bằng xương. Đại Cốt Vu yêu vẫy cặp cánh bay về Lâm Phong, chỉ thấy thân thể Cốt Vu yêu ba đầu cao hơn bốn mươi mét. Dựa vào khí tức phán đoán Cốt Vu yêu khi còn sống là Cự long cấp bảy giờ trở thành Cốt Vu yêu thực lực không nhược.

Lâm Phong cười lạnh nói, "Ngươi là đồ ngu chẳng lẽ nghĩ ta cũng là ngu nốt? Lâm trận ác chiến chẳng lẽ ta chắp tay sau lưng mặc kệ ngươi giết mổ? Dù ta chỉ dùng tay không, ngươi hôm nay cũng nhất định phải chết!"

Nói xong thu hồi trúc trượng, song thủ niết pháp quyết hô nhỏ một tiếng, vô số đạo kim quang bắn thẳng vào đại Cốt Vu yêu. Đại Cốt Vu yêu ba đầu lập tức nổ tung, xương cốt bay tứ tung, vài mảnh xương lớn sau khi nổ tung rơi thẳng xuống đất

Bình luận





Chi tiết truyện