chương 38/ 261

Nội viện đại sảnh.

Lâm Phong ngồi cao trên ghế thái sư ở trung tâm đại sảnh, không ngừng vắt lông mày,

Long tộc hạ mệnh lệnh là để Kha La Đa về Long Quật một chuyến, tuy không tính là chuyện lớn gì, nhưng cũng không phải chuyện nhỏ.

Trời biết sau khi Kha La Đa quay về còn khả năng trở lại hay không, nói không trở lại thực phải tốn thất một đả thủ thánh cấp, không có Kha La Đa, Gia Đức Tây tên tiểu bạch diện này rắm cũng không được, căn bản không thể tính là thánh cấp.

Hơn nữa, thân làm tam thiếu gia Lâm gia cùng gia chủ tương lai Lâm gia, như quả trên sự tình này nhượng bộ, ngay cả bản thân hắn đều có thể thấy rất không có thể diện, hơn nữa hai băng sương cự hạc mới nương tựa hắn này khẳng định cũng có thể lần nữa suy xét còn phải hỗn tạp với hắn hay không.

Sự tình đau đầu còn không dừng ở một việc này, mới rồi Tạp Lạp Kì lão đầu nhếch nhác đó có được tin tức của long châu, liền lập tức chạy lại đòi lấy viên giảm ma long châu đó, Đái Lệ Ti đương nhiên không cho, thế là đánh nhau bằng nước miếng nổi lên, hắn phiền nghe chịu không nổi phiền, đành phải đem một lão một thiếu đều đuổi ra, để hai người tự mình đi ầm ĩ.

Kha La Đa gục đầu đứng bên cạnh người Gia Đức Tây, bộ dạng suýt ngủ, hắn đến là không lưu ý lắm, những vấn đề này không ở trong phạm vi suy nghĩ của hắn, để lĩnh chủ đại nhân đau đầu thì đúng, hắn mới chẳng muốn động não nhiều.

Lâm Phong ngẫm nghĩ, quay đầu hướng về Khải Lâm Na đứng đứng ở phía sau hắn hỏi: "Khải Lâm Na, nói ý kiến của nàng!"

Khải Lâm Na nói: "Thì để Kha La Đa quay về một chuyến xem coi, nói cho cùng là mệnh lệnh Long Hoàng hạ, chỉ cần không phải ma long, chung quy không tốt chống lại mệnh lệnh của Long Hoàng!"

Lâm Phong chăm chú nhìn Gia Đức Tây, hỏi: "Ý kiến của ngươi sao?"

Gia Đức Tây nhú vai đáp: "Kha La Đa khẳng định phải về Long Quật một chuyến, nói cho cùng hắn là một hoàng kim cự long cấp 6 hàng thật giá thật, như quả kháng mệnh lệnh Long Hoàng chính hàm ý phản bội Long tộc!"

Lâm Phong đánh nhịp nói: "Vậy tốt, ngươi là kị sĩ của Kha La Đa, chính cùng với hắn tới Long Quật một chuyến, như quả Long tộc dám đào góc tường của ta, hứ hứ, ta không để tâm tự mình tới Long Quật đòi người!"

Gia Đức Tây gật đầu: "Thuộc hạ cùng Kha La Đa là lão bằng hữu, thuộc hạ cũng không muốn hắn bị giữ lại Long Quật!"

Ngay sau đó Lâm Phong tiễn một người một rồng đi, gói lớn gói nhỏ mang theo thổ đặc sản của Khố Khắc Sâm Đạt, trở về Long Quật.

Quay về hậu viện, khi qua biệt viện của Đái Lệ Ti, tiểu tinh linh đang cùng Tạp Lạp Kì cái lão đầu đó vì một viên long châu ầm ĩ thiên hôn địa ám, ai đều không nhường nửa bước, tiểu Toa Lị Na nhấp nháy con mắt to lanh lanh, tò mò hỏi: "Công tử, Đái Lệ Ti thư thư vì sao phải cùng Tạp Lạp Kì lão gia gia cãi nhau?"

"Muội gọi lão đầu tử là gia gia?" Lâm Phong ngây ngẩn, không khỏi trong lòng thầm chửi, hỏi: "Là ai dạy muội phải kêu lão đầu tử đó là gia gia?"

Khải Lâm Na liền đáp: "Ai đều không dạy muội ta, là muội ấy tự mình gọi!"

Lâm Phong tuy cũng rõ cái đạo lí tôn lão kính hiền này, bất quá để tiểu Toa Lị Na gọi Tạp Lạp Kì lão đầu hôi thối đó là gia gia, sau này không phải để hắn bỗng dưng thấp đi hai đoạn, trong lòng liền rất không sảng khoái, nhéo lỗ tai nhỏ của Toa Lị Na răn đe nói: "Toa Lị Na ngoan, sau này không được gọi lão là gia gia, gọi lão là đại sư lão liền rất cao hứng, hiểu chưa?"

Tiểu Toa Lị Na nào biết trong đầu hắn ra những dạng ý nghĩ nào, nghiêng đầu suy nghĩ liền đáp ứng.

Lâm Phong bỗng nhiên nhớ một chuyện, hướng về Khải Lâm Na nói: "Nàng đi an bài những nữ chiến thần đó một lần, đổi trang phục cho bọn họ, không có việc làm lúc nào cũng cầm kim thương ngồi trong phòng đờ ra, ra bên ngoài hoạt động, cùng người khác giao lưu tình cảm gì đấy, không nên giống như khối gỗ!"

Khải Lâm Na gật đầu nói: "Yên tâm, thiếp có thể an bài tốt, bất quá bọn họ trí tuệ như thế, sống đến hơn vạn năm cũng còn là bộ dạng này, thiếp cũng chỉ có thể tận lực mà làm, không dám bảo chứng gì!"

Lâm Phong cảm ơn, trong lòng cũng biết trí tuệ của chủng tộc này trời sinh chính là chiến đấu, vì chiến đấu mà sinh, như quả muốn bọn họ thay đổi có chút vị người, độ khó rất lớn. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Đợi mấy ngày, một đại biểu của ải nhân bộ lạc ở phụ cận Hồng Thập Tử Sâm Lâm tới, lần này đại biểu ải nhân tới thương đàm chuyện di dời với lĩnh chủ đại nhân là Khế Khoa Ân tộc trưởng của chi ải nhân bộ lạc này, một vị lão ải nhân thập phần tinh minh, nói là thương đàm, kì thật vị ải tộc trưởng này cũng chỉ bất đắc dĩ mới tự mình tới thám thính một lần ý tứ của vị lĩnh chủ đại nhân này.

Nói thật, ải nhân là vô cùng không nguyện ý đi lại với những nhân loại giảo hoạt này, chỉ bất quá nói vị tân lĩnh chủ đại nhân này là tam công tử của Lâm gia, hơn nữa tâm ngoan thủ lạt, vừa đến Khố Khắc Sâm Đạt liền đem những quý tộc lớn nhỏ đó hết thảy tịch biên gia sản, có uy hiếp của 3000 Thiết Huyết thân vệ đó, những dân địa phương này chỉ sợ lĩnh chủ đại nhân nổi giận thì phái binh vây quét, vậy mới không thể không tới thăm dò ý tứ.

Lâm Phong ở đại đường tiền viện tiếp kiến vị ải nhân tộc trưởng phong sương đầy mặt này, khi lão ải nhân thấy được lĩnh chủ đại nhân chỉ là một tiểu mao hài 13 14 tuổi, rõ ràng lộ ra sững sờ, sau đấy mới đúng mực nói: "Lĩnh chủ đại nhân tôn quý, anh minh của ngài lão đã sớm có nghe nói, xin hỏi ngài vì sao muốn chúng tôi di dời đến lãnh địa của ngài?"

Lâm Phong cũng không cảm thấy bất ngờ, hắn sớm thì biết bọn ải nhân này là thẳng tính, trước giờ không cần hỏi lời quanh co vòng vo, bỏ qua miệng lưỡi dài dòng, cũng thẳng thắn đáo: "Khế Khoa Ân tộc trưởng tôn quý, ta biết ải nhân các vị là thiên sinh chú tạo đại sư (đúc, rèn), như quả các người có thể gia nhập Khố Khắc Sâm Đạt, ta tuyệt đối không thể bạc đãi các người!"

Lão ải nhân hỏi: "Lĩnh chủ đại nhân, ngài nói gia nhập ta có chút không minh bạch lắm, ngài có thể giải thích một lần hay không?"

Lâm Phong đáp: "Đương nhiên có thể, kì thật chính là để tộc nhân các vị có thể di dời tới lãnh địa của ta, chắn hẳn điều kiện cụ thể An Đức Liệt đã giải thích qua với các vị, ta chỉ là yêu cần một lượng thợ rèn ưu tú mà thôi, đương nhiên, phần hồi báo, ta có thể tặng cho các vị một ít lễ vật nho nhỏ, tin rằng Khế Khoa Ân tộc nhân phải không nên từ chối!"

Lâm Phong lấy ra thi thể của xích diễm yêu vương nói: "Không biết Khế Khoa Ân tộc trưởng đối với lễ vật này của ta mãn ý hay không?"

"Ma lực nguyên tố hệ hỏa rất tinh thuần!" Lão ải nhân kinh hô một tiếng, hai mắt phát sáng nhìn cỗ thi thể hỏa hồng đó, rất giống với Long tộc yêu thích tiền của, ải nhân đối với những vật liệu ma pháp cực phẩm này cũng gần như ham thích điên cuồng, làm một chú tạo đại sư thâm niên, lão ải nhân khi thấy được xích diễm yêu vương vật liệu cực phẩm trong cực phẩm này, nào có thể không hai mắt phát sáng.

"Hài lòng! Hài lòng!" Lão ải nhân liên tiếp gật đầu, lại vẻ mặt hi vọng hòi: "Xin hỏi … lĩnh chủ đại nhân thực muốn đem thi thể của xích diễm yêu vương này bán cho chúng ta sao?"

Thấy bộ dạng vẻ mặt khẩn thiết đó của ông ta, giống như nói Lâm Phong không đáp ứng ông ta liền có thể động thử cưỡng chiếm, Lâm Phong trong lòng thầm vui, hào khí vung vung tay đáp: "Vì biểu lộ thành ý của ta, xích diễm yêu vương này chính là thù lao ta tặng cho các vị, chỉ cần các vị sau này có thể rèn chế ra binh khí tốt cho ta, ta có thể cung cấp cho các vị một số lượng lớn vật liệu ma pháp cực phẩm!"

"A! Cái này làm sao có thể!" Lão ải nhân liên tiếp lắc đầu nói: "Đối với ải nhân chúng ta mà nói, vinh dự lớn nhất chính là có thể chế tạo ra binh khí cùng áo giáp ưu tú nhất, xích diễm yêu vương là ma pháp vật liệu cực phẩm trong tất cả ma thú siêu cấp nguyên tố ma pháp hỏa hệ là tinh thuần nhất, có thể chi phối loại vật liệu ma pháp cực phẩm này lão đã thấy rất vinh hạnh!"

Lâm Phong rất vui, những ải nhân này hắn xem ra tuy có chút ngốc, nhưng lại ngốc đến khiến hắn yêu thích, đích xác, mỗi một chủng tộc đều có quan niệm vinh nhục bất đồng, ải nhân là thiên sinh chú tạo đại sư, mục tiêu cuộc đời của bọn họ chính là tìm kiếm kĩ thuật rèn đúc, đối với lão ải nhân cả một ma thú siêu cấp đều chưa có thấy qua mà nói, thực tại không cách nào kháng cự dụ hoặc của xích diễm yêu vương loại vật liệu ma pháp cực phẩm này.

Ổn định xong những ải nhân này, Lâm Phong trong lòng không tránh có chút dương dương tự đắc, vốn dĩ muốn hướng Khải Lâm Na khoe khoang một phen, kết quả mĩ nữ này hiện tại là vạn tà bất xâm, du diêm bất tẩm (muối dầu không thấm), mặc hắn lưỡi mọc hoa sen như thế nào, mĩ nữ này cũng chỉ là làm người nghe, tịnh không có khen hắn nửa câu, khiến hắn nói không có hứng thú, chỉ đành hậm hực đi kiếm Đái Lệ Ti với tiểu Toa Lị Na, mới tính thỏa mãn một chút điểm hư vinh.

Theo sau, Lâm Phong lại tiếp kiến qua một ít tộc trưởng địa phương khác, mở ra một loạt chính sách ưu đãi, đem những người bản địa này toàn bộ chuyển đến trên lãnh địa của hắn, phân làm ruộng cho mảng lớn thổ địa, không làm nông lượng tài mà sử dụng, địa tinh đi mở tiệm buôn, cuồng chiến sĩ đi làm lính đánh thuê, thế nào hắn cũng không thể để những bọn thổ trứ (dân địa phương) này nhàn rỗi.

Những thổ trứ này vốn là sinh kế khốn khó, hiện tại có ăn có uống còn có kim tệ cầm, lại có Lâm gia gốc đại thụ này che mát, hơn nữa không cần đóng thuế, có thân phận thường dân cũng khỏi phải chịu chèn ép của nhân loại nữa, những địa tinh cùng cuồng chiến sĩ này cũng được yên tâm thoải mái.

Lôi kéo những cuồng chiến sĩ này thì lại cực kì dễ dàng, để Tạp Lí Tây cái tên to ngốc đó chạy về trong tộc làm tuyên truyền miễn phí, đem lĩnh chủ đại nhân thổi anh minh thần vũ làm sao, nhân nghĩa từ bi như thế nào, những cuồng chiến sĩ này vừa nghe có cơm ăn, còn có tiền cầm, còn có thể làm lính đánh thuê, lập tức kéo nhà mang miệng dời đến Khố Khắc Sâm Đạt, toàn bộ gia nhập hàng ngũ lính đánh thuê.

Duy nhất còn không có giải quyết là chủng thiên sứ Dực Phong tộc đó, vốn dĩ đồng ý phải để tộc trưởng tới hỗn tạp quen mặt, bất qua đợi mấy ngày đều không có người tới, Lâm Phong bận sứt đầu mẻ trán, cũng không màng suy nghĩ tới, hắn hiện tại xem xét là an bài những cuồng chiến sĩ này như thế nào, thực không thể phí hoa tiền nuôi một nhóm lớn các tên chỉ có ăn cơm không làm việc thế này.

Cuồng Chiến Sĩ nhất tộc đầy đủ có hai vạn người, trừ qua người già phụ nữ trẻ em, có thể đánh có thể chém cũng có hơn 5000 người.

Trong đó gia nhập dong binh thì có ít nhất 3000 người, hơn nữa sau khi cuồng hóa thực lực từ kiếm sĩ cấp 5 trở lên chí ít có 500, cả Thiết Huyết thân vệ tinh nhuệ nhất của Thiết Huyết quân đoàn thực lực đạt đến từ kiếm sĩ cấp 5 trở lên cũng bất quá là con số này.

Một toán thực lực thế này, như quả không phải khuyết điểm cuồng hóa của cuồng chiến sĩ người thấy là ngán, sợ là sớm đã bị người thu thập, nào có có thể đến lược hắn, Lâm Phong muốn là 3000 cuồng chiến sĩ chọn lựa này toàn bộ đưa đến dong binh đoàn của Khải Lực Tây, một là có thể tương hỗ giám thị cùng quản thúc, hai là đám cuồng chiến sĩ này toàn là bọn ngực to không não, cũng nên có người quản lí.

Khải Lực Tây tên khốn này có thể đem thân sinh muội muội đổi lấy vinh hoa phú quý, dã tâm tự là không cần nói nhiều, Lâm Phong thực không dám cái gì đều giao đến trong tay hai huynh đệ đó, những cuồng chiến sĩ này tuy trí não không linh biến, nhưng hắn còn là chắn chắn khống chế, đúng lúc phải quan sát cẩn thận Vinh Dự dong binh đòan, thực không thể để Khải Lực Tây tên khốn này ngấm ngầm giở trò.

Đương nhiên, những tâm tư này của hắn không thể nói cho Khải Lâm Na hay, còn như Khải Lâm Na có thể nhìn ra được hay không, hắn thì không biết được, cho dù có thể nhìn ra thì như thế nào, hai ca ca của nàng ta là đức tính gì nàng ta bản thân cũng rõ.

Chỉ là Vinh Dự dong binh đoàn của Khải Lực Tây còn chưa đến, hơn nữa vũ khí cùng áo giáp hiện tại của Khố Khắc Sâm Đạt cực kì khiếm khuyết, Lâm Phong đành phải một mặt để Khải Lâm Na thúc giục Khải Lực Tây mau đến Khố Khắc Sâm Đạt, một mặt đem những tên khốn thường ngày không làm chức nghiệp, du thủ du thực vô lại và làm ăn ngầm toàn bộ tịch biên, đày đến mấy mỏ khoáng sản mới phát hiện làm khổ công.

Phần những tên đạo phỉ chiêu hàng qua, thì phân phát cho đất ruộng khai khẩn nông điền, lại từ trong ải nhân chọn lựa 300 thợ rèn thông thuộc kĩ năng phân phái cho Pháp Lạp Đế, để lão đầu này phụ trách công việc kiến tạo công binh xưởng, có vị luyện kim đại sư 1 vạn năm trước nổi danh nhất này cùng 300 thợ rèn ải nhân, nào còn cần Lâm Phong cái tên trăm rắm không thông nửa điều mù lòa này bận tâm.

Vốn dĩ hắn muốn để những đạo phỉ chiêu hàng qua đi xây dựng tường thành, bất quá kế hoạch của hắn còn không có thực thi, liền bị tiếng cầu xin của An Đức Liệt dập tắt, không biện pháp, hiện tại Khố Khắc Sâm Đạt giai đoạn chỉnh kiến, chỗ cần tiền thực sự là quá nhiều, mà hắn lại trăm phần trăm là một cùng quỷ, đành phải cả mặt buồn bực đi kiếm những tên khốn không an phận đó phát tiết nộ khí.

Bình luận





Chi tiết truyện