chương 20/ 261

Làm hoàng đế khó, làm thổ hoàng đế càng khó!

Lâm Phong mấy ngày này có thể tính là lĩnh hội được mùi vị được gọi đương gia là thế nào, đừng nhìn Khố Khắc Sâm Đạt chỉ là một tiểu địa phương nhân khẩu còn chưa trên 1 vạn, nhưng chuyện nhỏ vặt vãnh gộp lại mà nói đủ đè chết một con voi lớn, nếu không phải có Khải Lâm Na hiền nội trợ này giúp đỡ, Lâm Phong khẳng định không thể không ngất xỉu.

Cuối cùng bất đắc dĩ, buộc lòng phải kiếm một quản gia lại xử lí những chuyện vặt vãnh này, quản gia kêu là An Đức Liệt này trước đây là quan thư kí của vị thành chủ béo đó, người còn có thể tính là trung thực, đối với vấn đề hiện còn tồn tại của Khố Khắc Sâm Đạt cũng rất là minh bạch, Lâm Phong lập tức đem toàn bộ mọi việc đẩy đi, bỏ mặc cho chưởng quỹ.

Không biện pháp, những chuyện này không phải sở trường của hắn, kiếp trước chưa từng làm quan, chỉ quen với sinh hoạt tiêu diêu tự tại, đau đầu nhất là những chuyện nhỏ nhặt này.

Sáng sớm mới tịch thu tài sản một tiểu quý tộc không nghe lời, quay về đang chuẩn bị kiểm kể lại tài sản tịch biên được, Khải Lâm Na theo đó bắt đầu hỏi: "Các nữ nhân đó ngươi tính xử lí thế nào, tóm lại có thể không tiếp tục để bọn họ ở lại trong phủ không?"

"Trước để bọn họ ở vài ngày, đợi người nhà bọn họ tới nhận lại bọn họ đưa về!" Lâm Phong cũng không nói tiếp, không ngừng nhìn vào trong hòm, tìm kiếm xem có gì giá trị hay không.

Mấy tinh linh mĩ nữ và thiên sứ bị giam cầm đó mấy ngày nay vẫn đang ở lại trong phủ, hắn còn chưa kịp xử lí đến, bất quá thấy Khải Lâm Na nữ nhân mĩ lệ này đã tự mình có ý thức làm vợ sốt ruột như vậy về các nữ nhân bị chơi đùa qua đó, khẳng định là sợ hắn thấy sắc nổi ý, Lâm Phong trong lòng không ngừng cằn nhằn, "Dựng, bổn công tử là loại người đó sao? Phế phẩm ta không thèm!"

"Đấy thì tốt!" Nghe tiểu sắc lang này không chuẩn bị lại nạp thêm các mĩ nữ đó làm vợ nhỏ, Khải Lâm Na lúc này mới cười tiếp tục nói: "Còn có một việc, đại ca ta bọn họ ở đế đô không có việc gì, như quả nói có thể ngươi không cấm kị hãy để bọn họ tới đây giúp đỡ ngươi!"

Lâm Phong ngẩng đầu nhìn Khải Lâm Na, chớp mắt, "Nàng bảo chứng bọn họ tới có thể không thêm phiền phức cho ta sao?"

Khải Lâm Na cười nhẹ nói: "Có ba cường giả thánh cấp bên người ngươi, ngươi còn sợ bọn họ tăng thêm phiền phức cho ngươi sao?"

"Đương nhiên sợ, ta sợ nàng mưa xuống với ta!" Lâm Phong cười ha hả nói: "Đúng lúc, Khố Khắc Sâm Đạt đặc sản không ít, lại để bọn họ thành lập thương đội kiếm kim tệ cho ta, nàng lão bản nương này không thể lấy công làm tư!"

Khải Lâm Na cười nói: "Tuân mệnh, tiểu phu đại nhân của ta!"

"Tiểu phu quân đại nhân cái gì!" Lâm Phong bất mãn hứ một tiếng, "Chẳng lẽ trong mắt nàng ta rất nhỏ bé sao?"

Khải Lâm Na thành thật đáp: "Ngươi ban đầu rất nhỏ!"

"Thái dương nàng xiên xỏ (?)!" Lâm Phong gần như phun máu, dữ tợn trừng mắt liếc vẻ mặt tươi cười của Khải Lâm Na, vừa muốn chiếm chút tiện nghi đầu lưỡi, Lâm Nhị hùng hùng hổ hổ xông vào nét mặt hưng phấn bẩm báo: "Công tử tin tức tốt, bọn thuộc hạ ở Lạc Nhật đại chiểu trạch phát hiện một thiên diện cự thù, Lâm Trùng bọn họ đang trông chừng, công tử cần đi xem không ạ?"

"Chẳng qua một con nhện độc, đấy có gì mà hứng thú chứ?" Lâm Phong bất mãn hứ một tiếng, người đã đứng lên, nói với câu với Khải Lâm Na rồi phóng đi.

Thiên diện cự thù, đấy chính là ma thú thượng vị cấp 9, hơn nữa còn là độc hệ, hắn có thể không cao hứng sao? Đấy thực sự là nguyên liệu cực phẩm chế tạo trang bị ma pháp, bất quá, bề ngoài Lạc Nhật chiểu trạch tuy không phải cấm địa, nhưng so sánh với cấm địa còn hung hiểm hơn, nghe nói bên trong thực sự là thiên đường của độc vật.

Độc? Không có người nào là không đau đầu.

Bờ Lạc Nhật chiểu trạch cách Khố Khắc Sâm Đạt cũng 100 dặm lộ trình, Lâm Phong bỏ mặc Lâm Nhị, giá khởi độn quang trong nháy mắt là tới.

Rất xa, nghe thấy một trận nộ hống khiến người hãi hùng khiếp vía, ma thú thượng vị cấp 9 cho người ta loại tâm lí một lực áp bức đập vào mặt mà tới, đến gần phía trước, thấy bọn ngươi Lâm Đại đang núp nơi xa, một con thiên diện cự thù lớn cùng một con hồng sắc ngô công to dài có đủ hơn 20m đang đánh giết đến thiên hôn địa ám, nhật nguyệ vô quang.

Con nhện đấy ước chừng có kích thước chu vi 20m, có màu tro bạc, hình dáng dữ tợn đáng sợ, chính là một thiên diện cự thù bị liệt vào trong 5 loại ma thú cấp 9 độc hệ khó đối phó nhất, không ngờ là còn có một vạn độc thiên ngô ma thú thượng vị cấp 9.

Vạn độc thiên ngô, thiên diện cự thù, tam đầu ma hạt, song diện nhân mãng, bát túc mãng cáp năm loại ma thú cấp 9 độc hệ này tự biết ngũ độc khó giải quyết nhất trong ma thú, hung danh đó thậm chí không kém tứ đại hoàng kim gia tộc, chỉ là người ta vì ma pháp độc hệ đặc thù khiến người đau đầu vạn phần, như quả nói có thể chọn lựa, khả năng tất cả mọi người đều có thể lựa chọn chỉ lấy ra một con cự long, mà không nguyện đối đầu với một con độc vật thế này. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Con nhện khổng lồ đó phun ra tơ nhện màu trắng bạc, kết thành một đạo phòng tuyến nghiêm mật, che phủ lấy phạm vi 100m, trong miệng không ngừng phun ra độc dịch màu đen đặc tiến hành phản kích mãnh liệt, cự trảo kích thước thùng nước mỗi lần đập xuống đều là một trận địa động sơn diêu, tiếng gầm thét phẫn nộ nhanh chóng có thể so sánh với long uy.

Độc ngô công tuy là ma thú biết bay, chiếm được ưu thế cực lớn, nhưng con nhện đó phun ra nhện kết thành phòng ngự kết giới thực sự so sánh với lực phòng ngự của cự long còn cường hoành hơn, tinh hồng sắc độc dịch phun đến trước mặt không tạo ra mảy may tác dụng, vẫn cứ đấu thiên hôn địa ám, thực sự là không biết ai là ai.

"Thái dương, dài xấu thế này, thực sự là khó ưa!" Lâm Phong có loại cảm giác muốn thổ ra, bởi vì ngoại hình hai ma thú này thực sự rất không chịu nổi, hơn nữa chỉ từ trên ngoại hình lại nói, hai ma thú xấu xí này so với cự long đều phải có lực uy nhiếp hơn. Tính mật to như Lâm Phong, nhìn sơ qua hai con ma thú ngoại hình hung tợn đáng sợ này, trong lòng cũng bật lạnh.

Các người khác không cần phải nói, nhân mã bọn Lâm Đại trốn càng lúc càng xa, từ sắc mặt phát trắng của bọn họ thực sự có thề nhìn ra trong lòng bọn họ có nhiều sợ hãi, mãi đến Lâm Phong như quỷ đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt, Lâm Đại mới sợ nhảy cả lên, nhanh chóng dẫn bọn chiến sĩ dũng cảm chạy lại lập đoàn hộ vệ quanh tam công tử.

Nói đùa, nếu tam công tử có chuyện không may, nhóm người này của bọn họ phải tự thẹn tìm khối đậu hủ đập chết.

"Tránh qua bên, tránh qua bên!" Lâm Phong nhanh chóng khoa tay đuổi bọn thuộc hạ trung thành này ra, trung thành có thể khen, nhưng cũng không thể rành rành để bọn họ đi chết phải không?

Chỉ lưu lại Lâm Đại một người, Lâm Phong mới hỏi: "Không phải chỉ có một con nhện thôi sao? Làm sao lại chạy ra một con rết nữa?"

Lâm Đại nuốt nước miệng đáp: "Ban đầu chỉ có một con nhện, thực sự không biết vì thế nào, đột nhiên lại chạy lại một con rết, hơn nữa hai con ma thú này xem chừng giống như có thù, mới gặp mặt liền sống máu với nhau!"

"Ngươi trước nán qua một bên!" Nhìn thần sắc hắn nhớ lại đã sợ, Lâm Phong cũng muốn đuổi hắn đi, miễn được chứng sợ hãi si ngốc xuất cả tinh thần có thể được không bằng mất.

Một tiếng long ngâm chấn nhiếp cửu thiên tại chân trời vang lên, ba lão ấy cũng nghe thấy nhang chóng đuổi tới, long kị sĩ Gia Đức Tây cưỡi viễn cổ hoàng kim cự long từ trên trời đáp xuống, ngoại hình cường hãn cự đại vô bỉ đó xuất hiện trong tầm mắt, một bọn quê mùa chưa từng thấy qua cự long tức thì mắt trợn tròn, phía sau hai lão kia cũng không phân biệt trước sau đồng thời tiếp đất.

Hoàng kim cự long này của Gia Đức Tây thực sự là viễn cổ cự long hàng thật giá thật, long uy cường đại tuyệt đối có lực chấn nhiếp, bất quá lúc này Lâm Phong thực sự nổi nóng, giơ chân lộn mấy vòng đá Gia Đức Tây cả người lẫn rồng, bực bội chửi: "Kha La Đa con bò sát nhà ngươi, không việc gì rống cái rống địch a, làm vật săn của ta sợ hãi chạy đi, ta muốn khối long tinh trong đầu ngươi!"

Lại chỉ ba lão già ngơ ngác nhìn nhau chửi mắng: "Còn có ba đồ già bọn ngươi, không việc gì không đi huấn luyện bọn thuộc hạ đó cho ta, chạy tới đây thu nhiệt náo cái địch a …, trời ơi, bọn chúng làm sao không đánh chứ?"

Lâm Phong đó nóng giận a, lúc đầu đã tính đợi cho hai con độc thú liều lưỡng bại cự thương, hắn ra sức diệt cỏ tận gốc, không nghĩ được ba lão già này ăn no, không việc gì làm chạy lại nhắm mắt làm bừa, ba cái lão già này có thể đều là thánh cấp a, tuy bọn họ có thể ẩn giấu khí tức cường đại từ người, nhưng con rồng ngốc Kha La Đa đó lại không thể biến thành con sâu.

Này không? Hai con độc thú đó có thể đều là ma thú thượng vị cấp chín có trí tuệ không kém nhân loại, cự long bên cạnh lại chuẩn bị đánh rắn dập đầu, hai con khốn này lập tức đình chỉ liều đấu, đồng thời rất hiểu nhau ngầm nhất trí đối địch, Lâm Phong nổi giận dậm chân chửi mẹ một trận, đem ba lão già và con rồng ngu đó ra chửi mắng thậm tệ.

Kha La Đa tủi thân chết được, nó thực sự là long tộc cao quý, không ngờ bị một thằng nhóc rắm thúi một cước bay đá, nên liền hoài nghi bản thân mình là bò sát, nếu không thế nào oa tương (?) như vậy, thấy lĩnh chủ đại nhân giận không thể nuốt, buộc lòng phải ngoan ngoãn bò trên đầu, đầu cúi thấp, đáng tiếc nhìn thấy Lâm Phong bộ dạng giống như tiều bạo hùng.

Ba lão già cũng là sắc mặt uất ức, Gia Đức Tây vẻ mặt tang khóc nói: "Thần vĩ đại a! Ngài cứu ta, bọn ta đúng là giúp đỡ cho ngài, ngài thế nào có thể vũ nhục tôn nghiêm của bọn ta những cường giả thánh cấp vĩ đại này, trời kêu (thiên nột), ngài lại có thể gọi Kha La Đa của ta là bò sát, ta phải hướng về ngài đề xuất kháng nghị!"

"Giúp đỡ cái rắm a!" Lâm Phong giận dữ chửi mắng: "Bọn ngươi lúc này là giúp thêm phiền, không có nhìn thấy sao, hai con độc thú đó đã ngừng đánh, biết bọn chúng là gì không? Là vạn độc thiên ngô cùng thiên diện cự thù so với cự long còn khó giả quyết hơn, ba lão già các bọn ngươi có thể bảo chứng không thương tổn chút nào giết bọn nó cho ta không?"

Ba lão già liếc mắt nhìn mặt nhau, mắt ngươi trừng mắt ta, còn không đợi Lâm Phong tiếp tục phát tiết nộ hỏa trong lòng, con ngô công đó luận thể hình kích thước so với cự long tất cả đều có đã phóng qua, trương miệng tưới qua một cỗ độc dịch tanh hôi không sánh được, Lâm Phong hoảng sợ, đồ độc này thực sự không phải dễ đụng, vội vàng giơ tay vạch, một chùm thanh quanh trong suốt bảo vệ mọi người.

Độc dịch màu đỏ sậm rơi lên trên huyền quang, tức thì "bác tư bác tư" một tiếng thanh âm vang lên khiến răng người đau ê, tuy độc dịch đó không ăn mòn thái thanh huyền quanh của Lâm Phong, nhưng uy lực của độc dịch thật sự quá rõ ràng, ba vị thánh cấp nhìn thấy đều da đầu ngứa ngáy một trận, không thẹn là ma thú so với cự long còn khiến người đau đầu hơn, độc dịch đó nếu rơi lên trên thân người thì còn gì nữa.

Tri thù đó cũng không chậm,một tiếng rống giận, mở miệng là một mảng tơ nhện lớn màu trắng bạc hướng tới mấy người phun tới.

Đồng thời Gia Đức Tây phản ứng lại giận dử quát to một tiếng, thân hình to lớn khỏe mạnh của cự long Kha La Đa đã bốc lên trên cao, phát ra một tiếng long ngâm kéo dài, hướng lại độc ngô công giữa không phóng tới, thân là cường giả đứng trên đỉnh chuỗi sinh vật của đại lục, một con cự long đương nhiên không để một con ngô công trong mắt.

Hơn nữa Kha La Đa còn là một viễn cổ hoàng kim cự long cấp 6, các ma thú độc hệ này tuy khó dây vào, nhưng cũng chỉ là đối với nhân loại mà nói đau đầu phi thường mà thôi, đối với long tộc kháng ma siêu cường lại nói không có up hiếp lớn lao gì.

Đồng thời, theo đó một trận ma pháp chú ngữ tối nghĩa vang lên, lực lượng nguyên tố trong không gian nhanh chóng tụ lại, hình thành một đạo gió vù vù cường đại, còn độc dịch của độc ngô công đó bị thái thanh huyền quang của Lâm Phong ngăn cản, độc tri thù một miệng độc dịch phun qua, một trận gió xoáy cường đại đã ngưng tụ lại trên cao.

Bình luận





Chi tiết truyện