Tiêu Sơ Âm nhìn bức tường bốn phía tối như mực, mũi cũng không che, dù sao có che hay không thì cũng chẳng có gì khác biệt, chút mùi ấy cứ coi như là thử thách đi…
Nàng đứng trong phòng chứa củi nhỏ hẹp, ngẩn người nhìn chiếc cửa sổ duy nhất trong phòng, cũng không biết Cẩm Thái có bị phạt không, nàng bỏ lại nha hoàn này chạy trốn một mình cũng hơi không có phúc hậu, nhưng vì tình thế bắt buộc, nàng cũng không còn cách nào khác.
Đứng một hồi lâu, hai chân mỏi nhừ, trên người cũng không còn ngứa nữa, xem ra Trưởng Tôn Tông Lam cũng chỉ định trả đũa nàng một chút mà thôi. Nhưng mà, người này không hề dựa theo lẽ thường để ra chiêu, sau này phải đề phòng một chút.
Ài…Cũng không biết tên Văn Ngọc Triệt mất trí nhớ kia lúc quay về phát hiện ra nàng mất tích thì phải làm sao đây…
Nàng cúi đầu nhìn mặt đất đen tuyền, bất đắc dĩ bĩu môi, vẫn không muốn ngồi xuống, thật sự là…quá bẩn!
“Vương phi nương nương…” Đương lúc nàng cúi đầu xuống, ngoài cửa truyền đến tiếng gọi quen thuộc.
Tiêu Sơ Âm nhíu mày giật mình, cho đến khi trong đầu hiện ra bộ dạng chủ nhân của giọng nói này thì nàng mới đáp lại: “Ngươi tới làm gì?”
“Vương phi nương nương, chủ tử bảo nô tỳ đến đưa cho ngài chút thức ăn, sợ ngài bị đói.” Tuyết Tình ngoài cửa cũng che mũi, ồm ồm nói.
“Ta không ăn, ngươi về đi.” Tuy nói cự tuyệt ý tốt của phúc tấn là có chút không ổn, nhưng tình cảnh thế này, nếu nàng ăn mới là có quỷ đấy!
Tuyết Tình không lên tiếng, ngoài cửa đã vang lên tiếng chìa khóa, Tiêu Sơ Âm sửng sốt, ngẩng đầu nhìn về phía cánh cửa đang đóng kín. Lúc này, nhanh như vậy mà phúc tấn đã có được tin tức này, còn sai Tuyết Tình đưa thức ăn tới, còn cả chìa khóa thì có chút bất thường nha.
Không cho phép nàng nghĩ nhiều, cánh cửa đã bị mở ra, Tuyết Tình dưới ánh trăng đã nhìn thấy rõ tình hình trong phòng, đột nhiên nàng ta hét ầm lên: “A!”
Tiêu Sơ Âm thấy nàng ta thét chói tai như vậy, cảm thấy nghi hoặc quay đầu nhìn lại phía sau, một tiếng thét không thể ức chế được phát ra: “A!”
Nàng ôm đầu nhếch nhác đẩy cánh cửa chạy ra, ngay cả hộp đựng thức ăn bị lật đổ cũng không quan tâm, lôi kéo Tuyết Tình vừa thét chói tai vừa chạy trốn.
Trong phòng một hồi xôn xao, giống như có cái gì đã bị kinh sợ từ trên vách tường phân tán ra tứ phía, giống như dòng sông tụ tập chui vào trong vách tường.
Hai người nhìn tình cảnh khủng bố dưới ánh trăng, ôm nhau hét lên làm kinh động đến nô bộc đang gác đêm bên cạnh.
“Vương phi nương nương?” Nô bộc vừa thấy cánh cửa phòng chứa củi mở rộng, lại thấy nha hoàn Tuyết Tình trong phủ và vương phi đang ôm nhau ngồi đó, vội vàng đi đến thăm hỏi, chỉ kém cho là có thích khách.
“Có…có…con…chuột!” Hai mắt Tuyết Tình trợn trắng, sợ đến mức ngất đi!
Tiêu Sơ Âm ôm thân thể nặng nề của nàng ta, cả người vẫn còn nổi da gà, hai chân như nhũn ra, đứng cũng không vững, nhìn đám nô bộc đang ngẩn người thì rống lên: “Thất thần cái gì, còn không mau đi báo cho Vương gia!”
Trong Cúc Hương Viên, Vũ Văn Tư Dạ sau một ngày mệt nhọc bị Thẩm Nhược Vân dịu dàng lay tỉnh: “Gia, hình như phòng chứa củi xảy ra chuyện.”
“Đêm hôm khuya khoắc, có thể xảy chuyện gì chứ…” Vũ Văn Tư Dạ xoay người tiếp tục ngủ.
Khóe miệng Thẩm Nhược Vân hiện ra một nụ cười lạnh lẽo, trong mắt lóe lên tia sáng âm hiểm, giọng nói dịu dàng của nàng vang lên trong phòng: “Vương gia mệt rồi, có chuyện gì ngày mai hãy nói.”
Nô bộc ngoài cửa rụt rè hỏi: “Vậy vương phi bên kia…”
“Đưa Tuyết Tình cô nương về phòng là được rồi, vương phi…can đảm thận trọng, sẽ nghĩ ra cách ứng phó.”
“Vâng.”
Thẩm Nhược Vân ôm lấy Vũ Văn Tư Dạ nằm ngủ, nghĩ đến cảnh tượng xảy ra trong phòng chứa củi thì không hề buồn ngủ, Tiêu Sơ Âm, một con không dọa được ngươi, vậy thì cả bức tường thì sao…hừ…
Bình luận
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1