Trong lúc Tiêu Sơ Âm vẫn đang trợn mắt há mồm thì Trưởng Tôn Tông Lam đã nhẹ nhàng khua tay cười nói: "Các ngươi về hết đi, chỗ Vương phi có bản công tử đến là được."
Bốn chưởng quầy còn chưa kịp lấy sổ sách ra, ghế cũng chưa ngồi nóng chỗ, cả trà cũng chưa uống được một chén liền rời đi, đều bởi vì hôm nay Trưởng Tôn Tam thiếu gia nghe được từ đâu nói Vương phi muốn gặp các chưởng quầy, chặn lại giữa đường, tạm thời đóng vai nhân vật Thiếu Đương Gia, tam công tử vẫn luôn vô tâm với việc buôn bán đột nhiên tỏ ra rất có hứng thú, đương nhiên không phải chuyện tốt lành gì, chỉ hy vọng lần này tam công tử cũng chỉ là thích thú nhất thời, nếu không...
Cẩm Thái đỏ mặt, dẫn mấy người đó ra ngoài, đóng cửa phòng.
"Hừm" Hắn hừ nhẹ, chống cằm nằm lên giường nhìn hai chân Tiêu Sơ Âm: "Xem ra thật sự là Tư Dạ không thích nàng, cả thuốc cũng tiếc rẻ."
Tiêu Sơ Âm quay lại lườm hắn, nếu không phải tâm cơ Thẩm Nhược Vân quá sắc bén, làm sao nàng lại bị thương vậy nữa, nhưng như vậy cũng tốt, đổi lấy việc địa vị thanh danh của Thẩm trắc phi bị tổn hại thì cũng là đáng giá.
"Sổ sách cửa hàng đứng tên ta đâu? Ta muốn xem qua." Chủ ý của nàng là muốn biết rõ tình hình trước mắt, thuận tiện để dùng cho việc trốn chạy sau này, cho dù là người này trở thành vật cản đường trước mắt cũng không thể dễ dàng chịu thua.
"Nàng gấp gáp cái gì? Nếu dùng tiền trong tay để rời khỏi Vương phủ thì ta có thể nói rõ ràng cho nàng. Không. Thể. Được!" Hắn cười xán lạn như trăm hoa đua nở: "Nhưng nếu nàng bằng lòng theo ta, thì còn có thể...."
Nếu như được cử động bình thường, Tiêu Sơ Âm đã sớm nhảy lên cho hắn hai cái tát, mặc dù đánh khuôn mặt cũng cảm thấy hơi đáng tiếc.
"Trưởng Tôn Tông Lam, rốt cuộc là ngươi nhìn trúng ta ở chỗ nào hả? Ta không phải khuynh quốc khuynh thành, lại không có dáng người yểu điệu lồi lõm trước sau, vả lại ta đã là người có phu quân, ngươi chú ý đến ta là nhầm rồi, bên ngoài còn cả đoàn nữ nhân như hoa như ngọc chờ ngươi hái đó...Ngươi hãy tha cho ta đi..."
Trưởng Tôn Tông Lam đâu quan tâm nhiều như vậy, thò tay vén cái váy của nàng lên, cười nói: "Ta thật không dễ dàng gì mới nhìn trúng một người, vừa khéo Tư Dạ lại không thích nàng, nàng theo ta đảm bảo tốt hơn nhiều khi theo Tư Dạ, chuyện tốt như vậy, nàng thật sự không suy nghĩ lại sao?"
Tiêu Sơ Âm vươn tay hất hắn ra: "Nhất định không suy nghĩ!"
Theo hắn? Vậy chẳng phải là vừa rời khỏi miệng hùm lại rơi vào hang sói sao! Nàng muốn rời khỏi vương phủ, sống tự do thoải mái chứ không phải đổi lại một cái lồng sắt!
Trưởng Tôn Tông Lam ngừng lại một lát, nghiêm chỉnh nhìn nàng, lại thò tay xốc váy nàng lên, nói: "Đừng nhúc nhích, ta chữa thương cho nàng."
Không biết lúc nào thì trong tay hắn đã có một bình sứ nhỏ màu xanh, vẻ bỡn cợt trong mắt đã dần mất hẳn, thay thế là sự chăm chú nghiêm cẩn.
Tiêu Sơ Âm sửng sờ, thu tay về, tùy hắn cuộn ống quần rộng thình của mình lên, lộ ra đầu gối, nơi đó Cẩm Thái đã giúp nàng bôi thuốc, lúc này đã dùng băng gạc quấn lại, lộ ra vết máu ẩn hiện.
Nàng không phải kẻ ngốc, mặc dù kiếp trước có học qua chuyên ngành y khoa vài năm, tuy rằng không giỏi lắm, nhưng tốt xấu gì cũng học được chút đỉnh, hơn nữa bố tổng giám đốc của nàng lại không thích bệnh viện, cho nên những bệnh vặt đều do nàng và bác sĩ riêng cùng chữa trị, nếu không, nàng cũng sẽ không nhìn ra Thẩm Nhược chỉ giả mang thai, cũng sẽ không bắt bí tình trạng thương thế trên da thịt mình, mà không tổn thương đến gân cốt...Lúc này mùi hương lan ra từ lọ sứ trong tay Trưởng Tôn Tông Lam cũng làm nàng biết rõ thuốc bên trong nhất định là thuốc trị ngoại thương thượng thừa, không nói đến có thể tái tạo da thịt, ít nhất cũng có thể giúp nàng nhanh chóng hồi phục...Mà nàng lại không thể thương tích đầy mình về phủ Thừa Tướng được...
"Ngươi biết y thuật?" Nàng hỏi, một người cợt nhả phóng đãng như vậy mà lại biết y thuật?
Trưởng Tôn Tông Lam khẽ cười, mang theo vài phần mê hoặc: "Không...ta chỉ là...điều chế hương liệu mà thôi."
Bình luận
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1