Phượng Minh
lúc này mới phát hiện nàng đang cầm chặt lấy váy của nữ nhân nằm trên
mặt đất, lập tức hiểu được, tuy các nàng là tỷ muội mười năm mới gặp,
nàng cũng không nhất định nhớ rõ vị tỷ tỷ này, nhưng chính là huyết mạch tương liên, tình cảm thân thiết khó có thể dứt bỏ.
” Để cho nô tì.” Ma ma bên cạnh đột nhiên đứng dậy, lấy tay xé váy của nàng, ý bảo cung nữ bên cạnh đem nàng đi ra ngoài.
” Chờ một chút, buông nàng ta ra, đợi khi nào nàng ta tỉnh thì để nàng kia đi ra ngoài.” Phượng Minh đột nhiên gọi lại phân phó cho các nàng, hắn liền cấp cho tỷ muội các nàng một cơ hội ở chung với nhau.
” Vâng, nô tì tuân lệnh.” Tiểu cung nữ vâng lời đem nữ nhân sắp chết đặt nằm lên giường.
Ma ma đứng một bên, tuy không rõ vì sao Quốc sư lại làm như vậy, nhưng cũng không dám nói cái gì khác.
Phượng Minh
lúc này mới ôm Nguyễn Nhược Khê trong lòng ngực đặt lên giường, từ trong ngực lấy ra một viên thuốc đưa vào trong miệng nàng ra lệnh:
“Mang nước đến đây.”
” Quốc sư, nước đây ạ.” Cung nữ ở một bên tuân lệnh rót chén nước mang đến.
Phượng Minh nhận chén nước chầm chậm đưa đến bên miệng nàng, để nàng nuốt viên thuốc xuống.
Đôi mi nữ
nhân trên giường khẽ giật giật, Nguyễn Nhược Khê đột nhiên mở to đôi
mắt, lập tức đảo mắt nhìn một vòng quanh giường, gặp được người nằm trên giường, mới nhẹ nhàng thở ra, nàng ấy không có bị mang đi.
” Ngươi tỉnh, cảm giác thế nào?” Bên cạnh đột nhiên truyền đến một tiếng nam nhân dễ nghe.
Nguyễn Nhược Khê không khỏi quay đầu lại, ánh mắt lập tức mở to nhìn nam nhân trước mắt.
Con bà nó,
lại là một cái tinh phẩm, khuôn mặt lộ ra vẻ xấu xa, mũi cao, đôi môi
dày, khóe môi nhếch lên một chút, đỏ ửng như đã được bôi son, làm cho
người ta nhịn không được muốn hôn một cái, khóe môi cười như muốn chế
giễu người khác.
Nàng nhịn không được nuốt nuốt nước miếng, nhỏ giọng thì thầm một mình:
“Đẹp hơn người như vậy làm gì để người khác muốn phạm tội? Thật sự là không công bằng.”
Phạm tội? Không công bằng? Phượng Minh có chút kinh ngạc nhìn Vũ Khuynh Thành trước mắt, đây là có ý gì?
” Hi, ngươi thật dễ nhìn.” Nàng hào phóng đưa tay ra, trong lòng mừng thầm, tinh phẩm dễ nhìn nha, trăm thật hiếm có.
” Dễ nhìn?” Phượng Minh kỳ quái nhìn nàng đưa tay ra, không hiểu nàng muốn làm gì?
” Hắc hắc.” Nguyễn Nhược Khê xấu hổ cười cười rút tay về, nàng sao lại quên? Đây là cổ đại.
Phượng Minh kỳ quái nhìn nàng, nhưng cũng không truy cứu đến cùng, lấy ra một cái bình ở trên người đưa cho nàng:
“ Đây là thuốc dùng để bổ máu, mỗi ngày ngươi ăn một viên là được, sau này ta sẽ mang đến cho ngươi nữa.”
Thuốc bổ
máu? Nguyễn Nhược Khê chần chờ một chút, vẫn là đưa tay nhận lấy, đầu
nàng choáng váng, hôn mê đại khái là bởi vì nguyên nhân thiếu máu, xem
ra hắn là người tốt nha, ít nhiều nàng có chút cảm động đáp trả:
“ Cảm ơn ngươi.”
” Ta không phải vì ngươi.” Phượng Minh đứng dậy liếc nhìn nàng một cái, sau đó ánh mắt nghiêm nghị mang theo ẩn ý nhìn về phía ma ma đang đứng một bên ra lệnh:
“Chăm sóc nàng cho tốt.”
” Nô tì tuân lệnh.” Ma ma là một người thông minh, bà ta làm sao không hiểu được ý tứ trong lời nói của Quốc sư, cho dù Quốc sư không nói bà ta cũng không dám có
hành động nào khác đối với Vũ Khuynh Thành, bà ta biết rằng nàng chính
là huyết nô của Vương, tuy Vương oán hận Vũ gia, lại không thể rời khỏi
Vũ gia.
Bình luận
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1