” Chuyện này……….” Thị
vệ quả nhiên có chút chần chờ, không khỏi nhìn về phía ma ma đang đứng
bên cạnh, quy tắc sinh tồn trong hoàng cung là người khôn giữ mình, hắn
cũng không ngoại lệ.
Thân thể của ma ma run rẩy một chút,
không nghĩ tới nàng lại khó đối phó như vậy, mặc kệ thế nào, giữ mạng
sống của mình quan trọng hơn, giọng nói bà ta nhẹ nhàng năn nỉ:
“Vũ cô nương, ngươi cũng biết
kinh động đến Vương đối chúng ta ai cũng đều không có lợi gì hết, tính
như thế này đi, về sau chúng ta cùng sống hoà bình được không?”
Trước tiên là xoa dịu nàng, đợi về sau lại hung hăng tra tấn nàng vẫn còn kịp.
Nguyễn Nhược Khê giương mắt lạnh lùng nhìn bà ta:
“ Ngươi nghĩ rắng ta không biết ngươi đang suy nghĩ cái gì sao? Ta đây nói cho ngươi biết, đừng có mơ.” Nàng là người có thù nhất định phải báo.
” Vậy ngươi muốn như thế nào?” Ma ma có chút nóng nảy.
” Rất đơn giản, đi gặp Vương của ngươi, hắn nói thế nào, làm thế ấy?” Nguyễn Nhược Khê một chút cũng không lùi bước, bởi vì nàng biết, ở cái
hoàng cung hắc ám này nhân từ đối với kẻ khác là tàn nhẫn đối với chính
mình, chuyện này là nàng xem trên TV mà học được.
” Ngươi……….” Ma ma lúc
này mới có chút hối hận không nên trêu chọc nàng, vốn tưởng rằng nàng
cùng Vũ gia tiểu thư trước kia giống nhau, yếu đuối dễ bắt nạt. Không
nghĩ tới lại khó đối phó như vậy.
” Đi.” Nguyễn Nhược Khê liếc mắt lướt qua thị vệ một cái, đi ra ngoài trước.
Thị vệ lúc này mới bất đắc dĩ nhìn ma ma nói:
” Ma ma, đi thôi, chẳng có gì
đâu, ngươi yên tâm, ta nghĩ Vương sẽ không xử phạt ngươi, nếu Vương
không tín nhiệm ngươi, cũng sẽ không để ngươi quản lý Huyết Viên.”
” Vậy đi thôi.” Nghe
được thị vệ nói như vậy, tâm tình ma ma cũng thả lỏng xuống một chút, bà ta không phải không biết Vương hận Vũ gia nhiều thế nào.
Ngự thư phòng.
” Vương, Vũ gia tiểu thư cùng Lí ma ma bên ngoài điện, nói muốn gặp Vương.” Một thái giám đi vào, thật cẩn thận bẩm báo với Tây Môn Lãnh Liệt đang ngồi xem tấu chương.
Vũ Khuynh Thành, chân mày hắn khẽ nhếch lên một chút, nàng muốn làm gì? Buông tấu chương trong tay xuống, phất áo bảo:
“ Cho các nàng tiến vào.”
” Dạ, vương.” Thái giám thối lui, đi ra ngoài.
Rất nhanh Vũ Khuynh Thành cùng Lí ma ma tiến vào.
” Nô tì tham kiến vương.” Lí ma ma vừa vào cửa, liền quỳ xuống, khấu đầu thỉnh an.
Nguyễn Nhược Khê lại chỉ đứng tại chỗ, ngay cả động tác chuẩn bị thỉnh an cũng không có.
Lí ma ma thấy nàng đứng trước mặt Vương
với dáng vẻ ngông cuồng như thế trong lòng khẽ cười trộm, Vương sẽ không bỏ qua cho nàng, đây chính là nàng tự tìm lấy.
” Ngươi vì sao không quỳ?” Ánh mắt Tây Môn Lãnh Liệt tràn đầy nguy hiểm.
” Ta vì sao phải quỳ, chẳng phải người sắp chết rồi sao, ta còn quỳ có ích lợi gì nữa? Dù sao cũng phải
chết, ta có chết cũng phải chết cho có tôn nghiêm một chút chứ.” Nguyễn Nhược Khê nhìn thẳng vào hắn.
” Người sắp chết ư? Ngươi có ý tứ gì?” Tây Môn Lãnh Liệt giương mắt nhìn nàng.
” Có ý tứ gì? Ngươi không phải
đã biết rồi sao, không nghĩ tới ngươi đường đường là Vương, không ngờ
lại nham hiểm như thế, không muốn công khai mà muốn ngần lợi dụng hạ
nhân tra tấn ta chết.” Nguyễn Nhược Khê cố ý bóp méo sự thật, nàng đương nhiên biết không có khả năng là hắn sai khiến.
” Phải không?” Khoé môi Tây Môn Lãnh Liệt đột nhiên cong lên nở ra một nụ cười thú vị.
” Vương, nô tì không dám, nô tì oan uổng, nô tì không có, ngươi xem đây là do Vũ tiểu thư đánh nô tì.” Lí ma ma ở một bên khóc ròng nói, ngẩng mặt cho hắn thấy rõ dấu bàn tay in trên mặt mình.
Bình luận
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1