Tây Môn
Lãnh Liệt tựa vào trên ghế ở ngự thư phòng nhắm mắt dưỡng thần, đột
nhiên nghe được tiếng mở cửa, ánh mắt cũng chưa mở lên hỏi:
“Phượng Minh, ngươi đã trở lại.”
” Lãnh Liệt, làm sao ngươi biết là ta?” Sau đó Phượng Minh ngồi lên một bên ghế.
Lúc này hắn mới mở to mắt nói:
“Trừ ngươi ra, còn ai dám không thông báo trước mà đi thẳng vào ngự thư phòng.”
” Phải không? Ta lại nghe nói, hôm nay có người dám xông vào rồi mà.” Khoé miệng Phượng Minh mang theo ý cười, tuy rằng hắn không ở hoàng cung,
nhưng hoàng cung xảy ra chuyện gì đâu thể qua khỏi mắt hắn được.
” Nàng ta muốn chết.” Tây Môn Lãnh Liệt lạnh lùng đáp.
”
Đúng vậy, nhưng theo ta được biết, hiện tại nàng đang sống rất là tốt,
thuận tiện đem bọn đại thần điên cuồng kia trừng trì một chút.” Phượng Minh cố ý nói.
” Tin tức của ngươi thật là nhanh.” Tây Môn Lãnh Liệt liếc hắn một cái.
” Ai bảo hoàng cung này là nơi không bí mật nào có thể giữ được.” Phượng Minh chỉ mỉm cười.
“Chẳng qua, ta đối với nàng có chút tò mò mà thôi, cư nhiên dám trừng trị đại
thần, đây cũng không phải là việc phi tử bình thường dám làm, những phi
tử bình thường khẳng định đều là nén giận.”
” Chớ quên, nàng chính là người của Vũ gia.” Nghe đến đây, ánh mắt Tây Môn Lãnh Liệt liền bắn ra tia hung ác.
”
Lãnh Liệt, nàng là người họ Vũ, nhưng chưa chắc mỗi người họ Vũ đều nham hiểm, độc ác giống như Vũ Huyền Di, huống chi nàng không phải là Vũ
Huyền Di, cho nên nàng vô tội.” Phượng Minh khuyên nhủ hắn.
” Vô tội?” Tây Môn Lãnh Liệt hừ lạnh một tiếng.
“Chỉ cần cùng là họ Vũ, nàng sẽ không vô tội.”
Phượng Minh
trong lòng thầm than, biết nhất thời rất khó thay đổi suy nghĩ của hắn,
chẳng qua không thể trách hắn, dù sao hắn cũng bị thương tổn sâu nhất,
không muốn nói về chuyện này nữa, nên nói sang chuyện khác.
“Lãnh Liệt, đối với việc giải trừ lời nguyền, ta đã có chút manh mối, ta đã
tìm được một vị cao nhân ẩn cư đã lâu, nhưng hắn đang bế quan tu luyện,
phải chờ đến nửa năm sau mới có thể xuất quan. Ta nghĩ đến lúc đó, chúng ta cùng đi gặp hắn, có lẽ hắn sẽ có biện pháp.”
” Được.” Tây Môn Lãnh Liệt gật gật đầu, hắn đương nhiên sẽ không buông tha bất kì cơ hội nào có thể phá giải lời nguyền.
”
Lãnh Liệt, kỳ thật ngươi không cần cùng các đại thần giằng co, ngươi vẫn có thể đi sủng hạnh các nàng, chỉ cần không làm cho các nàng mang thai, không phải ngươi từng nghĩ vậy sao, huống chi hiện tại thế lực của tả
hữu Thừa tướng còn rất lớn, ngươi tốt nhất không cần xung đột trước mặt
bọn họ, trước tiên nên làm cho bọn họ an tâm. Hiện tại, việc quan trọng
hơn chính là giải trừ lời nguyền trước, sau đó hãy thu thập bọn họ.” Phượng Minh thật sự vì nghĩ cho hắn mà nói.
”
Hai cái lão già nầy cư nhiên dám dật dây tất cả đại thần kháng nghị ta,
hôm nay ta cũng muốn nhân cơ hội này thử một chút, xem thế lực của bọn
họ lớn bao nhiêu, thật không nghĩ đến tất cả các đại thần đều quỳ xuống
hết, trong lòng ta không thể khống chế được sự tức giận này, mới để bọn
họ quỳ.” Tây Môn Lãnh Liệt nói, cũng chỉ có trước mặt Phượng Minh, hắn mới có thể không hề kiêng kị nói ra ý nghĩ trong lòng mình.
” Ta biết, chẳng qua, việc ngươi cố ý làm cũng rất là hoang đường, sủng hạnh một nữ nhân trong vòng nửa tháng, còn hình bóng không rời, bọn họ đương nhiên phải gấp rồi Bọn họ chẳng phải đang chờ nữ nhân của mình lên làm
Vương hậu sao.” Phượng Minh cười nói.
” Vậy bọn họ cứ chờ, đợi nằm mơ đi.” Tây Môn Lãnh Liệt lạnh lùng đáp.
Bình luận
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1