Quân Thư Ảnh ngửa mặt nằm trên giường đá, sắc mặt vì động tình mà ửng hồng. Sở Phi Dương vùi đầu vào trước ngực y liếm lộng, Quân Thư Ảnh có chút khó nhịn giãy dụa ở dưới thân hắn, hổn hển nói ” Đừng… đừng chơi đùa nữa… Ngươi….”Sở Phi Dương ngẩng đầu, dưới ánh sáng hôn ám đôi mắt hắc bạch phân mình của hắn càng đặc biệt sáng tỏ. Hắn có một đôi mắt vô cùng đẹp đẽ. Quân Thư Ảnh kìm lòng không nổi muốn đưa tay chạm vào khuôn mặt ôn nhu tươi cười kia.
Thế nhưng Sở Phi Dương lại cầm tay y, đột nhiên cười gian xảo, kéo ngón tay Quân Thư Ảnh xoa xoa nhũ tiêm trước lồng ngực trần trụi bị nước bọt dính ẩm ướt đang gắng gượng sưng đỏ của chính y.
Quân Thư Ảnh dồn dập thở ra một hơi, muốn đem tay rút ra, lại bị Sở Phi Dương nhanh chóng dùng lực ngăn cản, không thể động đậy.
Sở Phi Dương dẫn dắt ngón tay y nhẹ nhàng vân vê điểm mẫn cảm trước ngực, Quân Thư Ảnh nhắm mắt lại ngiêng mặt đi, thân thể có phần run rẩy, không biết là sảng khoái hay hổ thẹn.
Sở Phi Dương cười nhẹ nói ” Thoải mái sao?!”
Tự nhiên không nhận được hồi đáp. Sở Phi Dương chậm rãi hôn xuống phía dưới, kiên trì mà khơi mào tính dục của Quân Thư Ảnh, lại đem địa phương phải tiếp nhận hắn tỉ mỉ ấn nhu mở rộng.
Sở Phi Dương mở ra đôi chân thon dài mềm dẻo của Quân Thư Ảnh, đem dục vọng to lớn nóng bỏng ở nơi ẩm ướt giữa hai đùi y nhẹ nhàng ma sát, Quân Thư Ảnh có chút khó nhịn mà khẽ ‘ Hừ’ một tiếng.
Sở Phi Dương áp người xuống, có chút thô lỗ đem năm ngón tay xen vào mái tóc của Quân Thư Ảnh vuốt ve, hôn y thật sâu. Rồi sau đó lại buông đôi môi hồng diễm bị hắn làm cho ẩm ướt, ngược lại dùng đầu lưỡi ở trên mặt Quân Thư Ảnh liếm tới liếm lui.
” … Ngươi là cẩu sao?” Quân Thư Ảnh ngửa mặt tránh né môi lưỡi ướt rượt của hắn, có chút bất mãn mà nhíu mày.
Sở Phi Dương khẽ cười một tiếng, kéo tay Quân Thư Ảnh khoác lên bờ vai của chính mình, ý bảo y ôm mình. Quân Thư Ảnh mở rộng song chưởng thon dài ôm chặt lấy cổ Sở Phi Dương. Sở Phi Dương thoả mãn mà hôn lên chóp mũi y, cười nhẹ nói ” Ta đi vào.” Nói xong hạ thân khẽ đỉnh đầu một cái.
Quân Thư Ảnh ngẩng đầu cắn môi Sở Phi Dương, đầu lưỡi Sở Phi Dương không chút trở ngại mà tiến vào khoang miệng y, tàn sát bừa bãi xung quanh. Trong thanh âm của nụ hôn ẩm ướt đầy tình sắc, Sở Phi Dương cũng không khống chế được nữa, dùng sức mà tiến vào địa phương mềm mại đang chào đón hắn kia.
Bởi vì tình huống thân thể của Quân Thư Ảnh, Sở Phi Dương đã tận lực khắc chế chính mình, không dám quá mức phóng túng. Thế nhưng tiếng thở dốc đầy mị hoặc cùng khuôn mặt của Quân Thư Ảnh ngay trước mắt đối với hắn có lực hấp dẫn trí mạng, lại lần nữa thử thách sức nhẫn nại của hắn.
” Quân Thư Ảnh, ngươi…. ” Sở Phi Dương liếm liếm môi, nhưng cũng không biết chính mình muốn nói cái gì. Hắn chỉ có thể đem mặt vùi vào giữa cổ Quân Thư Ảnh, nỗ lực bảo trì động tác ôn nhu.
Quân Thư Ảnh giang hai tay, khẽ vuốt mái tóc dài sau gáy của Sở Phi Dương. Sở Phi Dương bị động tác tiếp xúc nhẹ nhàng khiêu khích kia khiến cho dục hoả mãnh trướng trong nháy mắt, hắn ngẩng đầu, hai mắt bị dục vọng thiêu đốt đến cháy đỏ, ở trong khoảng không hôn ám lại càng có vẻ sáng rực.Quân Thư Ảnh cùng Sở Phi Dương bốn mắt nhìn nhau. Y vẫn rất thích đôi mắt của Sở Phi Dương, hình dạng rất đẹp, lúc cười đuôi mắt hơi cong lên, chân mày khoé mắt đều mang theo tiếu ý như cơn gió nhẹ. Lúc giết người lại tựa như một thanh lợi kiếm, lợi hại cùng băng lãnh. Nhưng nhiều nhất chính là, ánh mắt kia y như hắn ‘ hắc bạch phân minh’, giống con người của hắn ôn nhu và bao dung.
Sở Phi Dương đột nhiên mạnh mẽ dùng chút lực, Quân Thư Ảnh rên khẽ một tiếng, nhắm mắt lại quay mặt đi, vẻ mặt nhẫn nại.
” Ngươi đã yêu chết ta rồi.” Sở Phi Dương liếm liếm môi cười nói ” Phải ngoan ngoãn để tướng công sảng khoái, hiểu không.” ( anh bỉ vừa thôi >_<’)
Quân Thư Ảnh khinh bỉ quét mắt liếc hắn, vừa muốn mở miệng, lại bị Sở Phi Dương xấu xa đại động vài cái, khiến y chỉ có thể phun ra mấy tiếng rên rỉ vỡ vụn.
” Lúc này ngươi chỉ cần ở trên giường mở miệng hảo hảo mà kêu cho ta nghe là được…. ” Sở Phi Dương cười khẽ, chậm rãi hôn lên môi Quân Thư Ảnh.
Quân Thư Ảnh nhắm hai mắt, nắm chặt lấy tay Sở Phi Dương .
Chẳng biết lăn qua lăn lại bao lâu, Sở Phi Dương nhớ tới tình trạng thân thể Quân Thư Ảnh, không ở trong người y phát tiết. Hắn tiện tay dùng chăn nệm dưới thân lau khô thân thể của Quân Thư Ảnh vì dính tình dịch của hai người mà ẩm ướt, liền kéo Quân Thư Ảnh lại gần, tiếp tục vuốt ve an ủi.
Quân Thư Ảnh không có nội lực hộ thể, đương nhiên không thể so với Sở Phi Dương tinh lực tràn đầy, dĩ nhiên có phần mệt mỏi. Y nằm trong lòng Sở Phi Dương, hơi buồn ngủ. Thế nhưng ở phía sau bộ vị cứng rắn của Sở Phi Dương vẫn đỉnh đỉnh hẳn là chưa thoả mãn. Quân Thư Ảnh cũng lười để tâm hắn.
Lại qua một lát, Quân Thư Ảnh bỗng nhiên nghe được trên đỉnh đầu truyền đến một ít âm hưởng. Y mở choàng mắt, chống đỡ thắt lưng mỏi nhừ ngồi dậy.
” Ngươi nghe xem.” Quân Thư Ảnh ra hiệu cho Sở Phi Dương đang lơ đãng nghe thanh âm truyền từ trên đỉnh đầu.
” Xuỵt, không có việc gì. Nằm thêm một chút.” Sở Phi Dương lại muốn đem Quân Thư Ảnh đè xuống, ” Có lẽ Tiểu Thạch Đầu đã tỉnh.”
” Mật thất này dưới gian phòng của Tiểu Thạch Đầu ?!” trong nháy mắt Quân Thư Ảnh đen mặt.
Sở Phi Dương áp sát tới… chăm chú nhìn sắc mặt Quân Thư Ảnh, bàn tay to lớn chuyển tới mặt y, ở trên má y hung hăng hôn một cái, cười nói ” Không cần lo lắng, tiểu quỷ đầu kia không nghe được đâu. Hơn nữa, chung quy so với ngươi đem nó nhốt dưới ván giường tốt hơn nhiều.”
“…. ” Quân Thư Ảnh đen mặt ngồi dậy. Sở Phi Dương vội vã đem người đè lại ” Được rồi, được rồi, chúng ta nghe xem Tiểu Thạch Đầu muốn làm cái gì. Ngươi không hiếu kỳ sao?”
Sở Phi Dương kiên quyết kéo Quân Thư Ảnh lại, để y dựa vào lòng mình. Nhìn Quân Thư Ảnh lại muốn nói cái gì đó, chỉ cười cười ra hiệu ‘ đừng lên tiếng’.
Quân Thư Ảnh im lặng, sắc mặt vẫn có chút khó coi như cũ.
Trên đỉnh đầu thanh âm rất nhỏ vẫn duy trì liên tục, chậm rãi, nhẹ nhàng, đơn điệu mà lặp đi lặp lại.Sở Phi Dương đột nhiên cười ra tiếng., Quân Thư Ảnh hướng về phía sau liếc mắt, chỉ nhìn thấy hàm răng trắng sáng đến chói mắt của hắn. Sở Phi Dương đưa tay ôm lấy cổ Quân Thư Ảnh, kê mặt lên vai y, cười nói “Tiểu tử kia đang đi tới cửa đâu. Chân ngắn, đi thực chậm.”
Quân Thư Ảnh cũng ngưng thần lắng nghe, nhưng nhĩ lực của y hiện tại chỉ ngang với người thường, đương nhiên không nghe được rõ ràng.
Sau một lúc lâu, Sở Phi Dương cười nói : ” Đang đạp cửa. A, đang gọi cha. Tiểu tử này nói còn chưa sõi.”
Nét mặt Quân Thư Ảnh cũng có chút mỉm cười. Sở Phi Dương nhịn không được tiến lại gần, vừa muốn hôn lên khoé miệng mang theo tiếu ý kia, biểu tình trên mặt đột nhiên trở lên nghiêm túc.
” Xảy ra chuyện gì?” Quân Thư Ảnh nghi hoặc hỏi.
” Không có việc gì, Tiểu Thạch Đầu tỉnh rồi, ta sợ nó tự mình làm ngã mình. Ta đi xem nó, ngươi nghỉ ngơi trước đi.” Sở Phi Dương nói xong đứng dậy chỉnh trang xiêm y, ra khỏi mật thất.
Quân Thư Ảnh cũng không suy nghĩ nhiều, tê liệt ngã xuống trên giường đá xoa xoa thắt lưng đau nhức.
Bình luận
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1