Đinh Hương các. Nơi ăn chơi xa hoa bậc nhất trong kinh thành, là chốn mua hương bán phấn nổi tiếng nhất, bất cứ ai trong kinh thành cũng biết đến danh tiếng của Đinh Hương các. Ngày thường Đinh Hương các vốn đã là nơi ồn ào, nhộn nhịp, ngày hôm nay lại càng thêm xôn xao vì sự xuất hiện bí ẩn của một mỹ nhân mới đến. " Này, có nghe nói gì không? Hôm nay ở Đinh Hương các sẽ xuất hiện người mới. " " Đương nhiên là có nghe, nếu không hôm nay ta đâu có tốn 100 lượng để trả phí vào cửa chứ. Tốt nhất là người mới đến không nên làm bổn lão gia đây thất vọng, nếu không thì......" " Nghe nói bà chủ Đinh Hương các đã phải tốn rất nhiều ngân lượng để mời mỹ nhân này tới đây. Nàng ta chỉ bán nghệ chứ không bán thân, còn nữa, ta nghe những người khác nói cô nương này chính là bậc giai nhân tuyệt sắc khuynh quốc khuynh thành. Việc bà chủ cho thu phí vào cửa hôm nay chẳng phải đã chứng minh rõ điều đó sao ? " " Bla...bla....." Vô số lời bàn tán xôn xao liên tục vang lên, nhưng vẫn chưa có một ai dám chắc chắn về dung mạo của nữ nhân kia, chỉ còn cách im lặng chờ đợi. Mà ở phía trên lầu hai, phía trong cùng, có một đám người đang lặng lẽ dõi theo mọi diễn biến đang xảy ra. Tuy đã ngồi trong một góc, nhưng vẫn không thể tránh được những cái nhìn ngưỡng mộ, mê mẩn của các cô nương trong Đinh Hương các đang ồ ạt bắn tới. " Hoàng....lộn, nhị ca, chúng ta có nên kiếm chỗ khác ngồi không? " Một " nam nhân " mặc lam y, thân hình mảnh mai, nét mặt thanh tú, nhỏ giọng nói với người ngồi bên cạnh. " Ta nghĩ không ăn thua đâu. " Nam nhân mặc lam y liền lập tức gật gật đầu, không nói thêm gì nữa. Nói cũng phải, với một bàn tập hợp toàn những người có nhan sắc nổi bật như vậy thì muốn không gây chú ý cũng khó. " Các vị. " Một giọng nói thánh thót dễ nghe vang lên, dập tắt sự ồn ào, cả Đinh Hương các rơi vào im lặng. Bà chủ Đinh Hương các dịu dàng uyển chuyển bước ra chính giữa đài, mỉm cười nhìn xung quanh một lượt. Bà chủ Đinh Hương các tuổi đời vẫn còn rất trẻ, lấy nghệ danh là Tử Đinh Hương, quả thực như tên gọi, là một mỹ nhân tuyệt sắc, giống như những bông hoa Đinh Hương đang đến kì khoe sắc, giọng nói của nàng lại ngọt ngào dễ nghe, nên càng khiến cho con người ta say. Đinh Hương các trở nên phát đạt như ngày nay, phần lớn là nhờ vào Tử Đinh Hương. " Chắc các vị đều đã nghe nói tới việc ngày hôm nay Đinh Hương các sẽ có một cô nương mới tới chứ? Đây là viên minh châu quý giá mà ta đã tốn rất nhiều ngân lượng mới mời về được. Đặc biệt, cô nương này chỉ bán nghệ chứ không bán thân, vì vậy thỉnh các vị thượng khách tới đây ngày hôm nay đừng làm việc gì quá giới hạn. Bây giờ, mời mọi người gặp gỡ hoa khôi mới của Đinh Hương các chúng tôi_Như Hoa cô nương. " Tử Đinh Hương giơ bàn tay mảnh dẻ của mình, hướng về sau tấm màn nhung. Chỉ vài giây sau, một nữ nhân mặc tử y xuất hiện sau tấm màn nhung, đường nét khuôn mặt thanh tú, xinh đẹp, đôi môi mím lại, tăng thêm vẻ thơ ngây, e thẹn. Dáng người cao ráo, lại vận một thân tử y nên lại càng thập phần quyến rũ, quả nhiên là giai nhân tuyệt sắc. Nét đẹp của nàng khiến tất cả mọi người trong Đinh Hương các phải ồ lên cảm thán. " Nhìn xem, cô nương này đẹp quá. " " Phải, quả là đáng đồng tiền, nhưng cô nương này ăn mặc kín đáo quá, nếu có thể gợi cảm hơn chút nữa thì hay hơn. " " Ta lại nghĩ như vậy hay hơn, nhìn xem, cô nương này rất khác với những cô nương khác. Kín đáo như vậy lại càng khiến người ta có cảm giác thoát tục, phi phàm, rất giống với tiên nữ. " Vô số lời bàn luận vang lên, Đinh Hương các lại tiếp tục ồn ào, sôi nổi, chỉ có những người ngồi bên góc trái trên tầng hai là vẫn im lặng quan sát tình hình. Để thực hiện kế hoạch này, bọn họ đã phải đi rêu rao khắp nơi, tung lời đồn về nhan sắc của " Như Hoa ". Đối tượng bị bắt cóc đều là những thiếu nữ trẻ đẹp, không phân biệt tầng lớp giai cấp, từ những người con gái của các gia đình nghèo cho đến những thiên kim tiểu thư của các gia đình phú hộ hay những kĩ nữ chỉ bán nghệ chứ không bán thân. Một người xinh đẹp nổi tiếng như Như Hoa, không lí nào lại không dụ dỗ được tên hái hoa tặc kia chui đầu vào bẫy. Tiếng ồn ào cứ vang lên không dứt, mọi người xôn xao bàn tán, có những tên nam nhân không sợ thất thố, cứ nhìn chằm chằm vào Như Hoa mà chảy nước miếng khiến cho nàng phải dùng khăn sa che mặt lại, khuôn mặt đỏ như gấc chín. Trong lúc mọi người không chú ý, một tên nam nhân đứng gần trung đài đã giương móng vuốt của mình, vuốt ve cặp mông tròn mẩy của Như Hoa. Như Hoa giật bắn mình, toàn thân như có luồng điện chạy ngang qua, ghê tởm vô cùng. Nàng quay phắt người lại, cố kiềm nén ánh nhìn hung dữ của chính mình. " Ai da...Đại gia, ngài hư quá, người ta đây là bán nghệ chứ không bán thân. " " Phụt..." Một tiếng động vô cùng, vô cùng lớn vang lên, lý do chính là cả sáu người đang ngồi trên tầng hai đều không hẹn mà gặp, nhất loạt phun trà trong miệng xuống đất. Có vài người cúi gằm mặt xuống bàn, hai tay ôm bụng, toàn thân run lẩy bẩy vì cười, mấy người còn lại thì cố ngồi nghiêm trang, nhưng vẫn không che giấu được khóe miệng đang nhếch lên. " Nguyệt...à...tam đệ, tứ đệ, hai người đừng có cười nữa. " " Nhưng....nhưng...ha ha ha....." Nam Cung Nguyệt cố gắng nín cười, khuỷu tay hích hích sang người bên cạnh, ngầm bảo đừng cười nữa. Nhưng sao có thể kìm được chứ? Đây là lần đầu tiên nàng thấy "Như Hoa" nói chuyện bằng cái giọng nhão nhoẹt như vậy. Tất nhiên, dù đã ngồi trong góc nhưng bọn họ vẫn không thể thoát khỏi tầm mắt của Như Hoa được, nàng nhìn lên mấy người đang cố nín cười đến mức nội thương mà trào dâng lửa giận. Tử Đinh Hương nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi, ánh mắt quét về phía tên háo sắc kia, môi vẫn nở nụ cười nhưng ánh mắt thì đã lạnh đi vài phần. " Ném hắn ra ngoài, sau này không được để hắn bước chân vào Đinh Hương các của ta. " Ngay lập tức, một vài người cao lớn khỏe mạnh xuất hiện, túm cổ tên vừa sờ mông Như Hoa tống ra ngoài cửa, mặc cho hắn kêu la ầm ĩ. Tuy rằng như vậy nhưng vẫn không đủ để dập tắt lửa giận trong lòng Như Hoa, nàng nắm chặt bàn tay, gân xanh nổi lên. Nàng thề, sau khi bắt được tên hái hoa tặc này, nàng sẽ đánh cho hắn tơi tả, sẽ đánh cho hắn thành cái đầu heo, sẽ bẻ xương lóc thịt hắn, khiến hắn sống không bằng chết. Còn cái đám người ngồi trên kia xem chuyện vui, nàng sẽ không tha cho người nào hết. Lúc này, tâm trí của nàng tự động quay trở lại những chuyện đã xảy ra ngày hôm qua...
Bình luận
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1