Trần Di Dung bị ba người đánh cùng một lúc, vừa tức giận đến tím mặt, vừa đau đớn không đứng dậy nổi. Điên cuồng gầm lên : " Các ngươi còn đứng đó làm gì ? Mau bắt chúng lại cho ta " Đám hạ nhân theo hầu hắn nhìn thấy một màn trước mắt thì thoáng sững sờ, không kịp phản ứng. Nghe thấy hắn gào lên như vậy thì mới chợt bừng tỉnh, liền xông về phía Uyển Nghi và Tử Y. Trong khi mọi người còn chưa kịp nhìn rõ mọi chuyện thì đã thấy đám hạ nhân ngã lăn hết xuống đất, vẻ mặt vô cùng đau đớn. " Tỉ tỉ, chúng đều là người làm, tát nước theo mưa, không cần thiết phải giết " Uyển Nghi quay sang nói với Tử Y, vừa nãy bọn chúng không kịp phản ứng , một phần là do bất ngờ, một phần là do cố ý. Cô có thể nhìn thấy một tia đắc ý hiện lên trong mắt họ. Có lẽ là vì hoàn cảnh đưa đẩy nên mới bắt buộc phải theo hầu hắn chứ không phải là do tự nguyện. Chắc thường ngày họ cũng phải chịu không ít ủy khuất. " Ừm " Tử Y chỉ khẽ gật đầu, cô hiểu ý tứ trong lời lẽ của Uyển Nghi. Mọi người lại càng há hốc mồm kinh ngạc, kia thật sự là Tử Y sao ? Trước giờ Tử Y luôn hành động theo một quy tắc " Thà giết nhầm còn hơn bỏ sót " nay lại vì lời nói của nữ nhân kia mà tha cho đám hạ nhân đó. Thấy vậy, họ lại càng thêm nể phục Uyển Nghi bội phần. Uyển Nghi liếc mắt nhìn Trần Di Dung đang đau đớn nằm dưới đất, khẽ nở ra một nụ cười lạnh, quay sang nói với Tử Y. " Tỉ tỉ, muội có thể mượn kiếm của tỉ không ? " Tử Y không nói gì, chỉ im lặng đưa kiếm cho Uyển Nghi. Trước giờ cô chưa từng rời cây kiếm này, đây là vật quan trọng với cô. Miệng của mọi người lại càng mở to, cằm như muốn chạm đất hết. Lại còn ượn kiếm nữa, giờ thì trong lòng họ cảm thấy rất bứt rứt, thật muốn biết thân phận của nữ nhân này a. Uyển Nghi cầm lấy thanh kiếm, từ từ tiến đến gần Trần Di Dung, trên người tản ra một luồng khí nguy hiểm. " Ngươi...... ngươi.....ngươi định làm gì ? " Trần Di Dung cảm thấy sợ hãi, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, mặt tái mét. Uyển Nghi không trả lời hắn, chỉ mỉm cười, cây kiếm trong tay lạnh lùng đâm xuống. " Aaaaaaaaaaaa.............. " Trần Di Dung hét lên một tiếng thảm thiết đầy đau đớn, hai tay ôm lấy hạ thân, máu chảy ướt đẫm cả quần của hắn, mùi máu tanh lập tức bốc lên nồng nặc. Uyển Nghi quay lại trả kiếm cho Tử Y, vẻ mặt áy náy. CÒN NỮA " Tỉ tỉ, xin lỗi, để cây kiếm quý giá của tỉ phải nhuốm máu của tên khốn như hắn. " " Không sao, trước giờ kiếm của ta đều là nhuốm máu của những kẻ như hắn. Muội muội, làm tốt lắm. " Tử Y đưa tay lên vỗ đầu Uyển Nghi một cái rồi hướng về phía Trần Di Dung đi tới " Giờ thì đến lượt tỉ. " Trần Di Dung bị Uyển Nghi thiến, trong cơn đau đớn không nghe thấy những gì họ nói, chỉ đến khi thấy bàn chân của Tử Y đứng trước mặt mình mới giật mình ngẩng đầu lên, nhìn thấy Tử Y đang chằm chằm nhìn hắn liền cảm thấy sợ hãi, lùi vội về phía sau. Tử Y lấy từ trong ngực ra một viên dược, bóp cằm Trần Di Dung ra, bắt hắn nuốt xuống. Trần Di Dung quên đi cái đau, ra sức móc họng để nôn viên dược ra nhưng không được. " Loại độc này, đến ngày trăng tròn hàng tháng sẽ phát huy tác dụng. Nó sẽ khiến cho cơ thể ngươi tiết ra một mùi hương đặc biệt, lôi cuốn các loại côn trùng kéo đến. Chúng sẽ gặm nhấm từ từ cơ thể của ngươi. Nhưng loại độc này cũng sẽ khiến cho những vết thương trên cơ thể ngươi lành lại rất nhanh chóng, dù có bị côn trùng gặm nhấm cơ thể cũng sẽ không thể chết. Vết thương của ngươi cứ lành lại thì côn trùng sẽ lại kéo đến gặm nhấm cơ thể ngươi, cho ngươi một cuộc sống không bằng chết, đau đớn đến tột cùng. " Tử Y lạnh lùng nhìn hắn, để hắn chết thì quá dễ dàng cho hắn rồi. Tuy cô là một sát thủ nhưng cô cũng là người có nghĩ khí, trừ gian diệt bạo, nếu là người tốt tuyệt đối sẽ không ra tay. Hắn ta không những ức hiếp bá tánh mà còn ngu dốt, ngang nhiên mạo phạm đến cô và Uyển Nghi, sử dụng loại độc này sẽ khiến hắn muốn sống không được, muốn chết cũng không xong. Uyển Nghi đi tới, thì thầm vào tai của Tử Y điều gì đó, chỉ thấy Tử Y chăm chú lắng nghe, một lúc sau liền nở một nụ cười quỷ dị. " Loại độc đó ta có. Muội quả đúng là rất xứng là muội muội của ta, suy nghĩ rất hợp ý ta " Liền sau đó lại lấy ra một viên dược. Trần Di Dung sợ hãi tột cùng, toàn thân bủn rủn, lời nói tắc nghẽn ở yết hầu, hắn sợ đến mức không nói được nữa. Lại bị Tử Y nhét thêm một viên dược nữa vào mồm. " Loại độc này...." Tử Y cười lãnh khốc "....sẽ khiến ngươi động tình vào đêm trăng tròn hàng tháng, chỉ có cách giao hợp với đàn ông mới có thể hóa giải, nếu không thì lục phủ ngũ tạng của ngươi sẽ phải chịu nỗi đau đớn tột cùng giống như bị hàng ngàn nhát đao chém vậy. " ( Cái này là LiLa tùy tiện nghĩ ra thôi, chứ trên đời mà có hai loại độc này là ta chết liền á =.='' ) Tất cả mọi người đều lén đưa tay lên vuốt trán, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, ướt đẫm cả lưng áo. Cái này....thật sự là quá độc ác đi. Đây là thứ mà nữ nhân có thể nghĩ ra sao ? Người ta vẫn nói " Độc ác nhất chính là lòng dạ đàn bà " quả thực là không sai chút nào a. Tuy rằng ai cũng căm hận tên Trần Di Dung đó nhưng lúc này, trong họ lại thoáng qua một tia thương hại. Trên đời này có tên đàn ông nào lại muốn giao hợp với hắn chứ, hơn nữa cho dù là có đi chăng nữa , ngày trăng tròn không phải là ngày côn trùng kéo đến gặm nhấm cơ thể hắn sao ? Ai dám đến gần hắn ? Suy đi tính lại thì đằng nào hắn cũng phải chịu đựng hai loại độc cùng một lúc. Mộ Dung Phong cũng thoáng rùng mình. Hạ thân bỗng nhiên cảm thấy đau nhói, liền dưa tay khẽ che hạ thân của mình. Cười khổ sở. Lần đấu tiên hắn cảm thấy cảm kích chính mình vì có võ công cao cường, nếu không khẳng định là sẽ giống tên kia rồi. Hóa ra trước giờ nàng không phải là nói đùa. Càng không thể ngờ rằng nàng lại lạnh lùng, nhẫn tâm như vậy. Hỷ nhi mặt cũng biến sắc , suýt thì ngất xỉu. Tiểu thư của nàng từ lúc nào lại trở nên độc ác thế này a.
Bình luận
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1