Một năm rưỡi sau, ngục giam."1038, có người thăm tù, đi theo tôi"."Thăm tù? Ai?". Tiểu Ốc đứng dậy, chẳng lẽ lại là Mộc Trạch Khải? Trừ anh ta còn ai vào đây nữa. kể từ sau sự việc kia thân thể Mộc mẹ yếu hẳn đi, bà chưa bao giờ đến đây. Chỉ có Mộc Trạch Khải là đến thăm cô, nhưng chỉ cần đến cửa phòng trò chuyện mà nhìn thấy anh ta là Tiểu Ốc lập tức quay người trở về phòng giam. Cô không muốn qua lại với anh ta. Cho nên nữa năm rồi Mộc Trạch Khải không tới nữa. Còn từ hồi đó đến giờ Đậu Diệc Phồn cũng chưa bao giờ đến thăm cô. Không biết lần này là ai?"Tôi không biết, mau đi theo tôi". Giám thị trại giam không bình tĩnh mở cửa phòng ra.Tiểu Ốc đi theo, không ngờ không phải là đến phòng trò chuyện mà được dẫn lên phòng họp nhỏ trên tầng hai. Cô cảnh giác: "Ai muốn gặp tôi"?"Cô vào đi sẽ biết". Giám thị dừng lại, chỉ cô tự vào phòng. Tiểu Ốc nghi ngờ, đi thằng vào phòng. Trong phòng có một người đàn ông ngồi chờ sẵn, anh ta ngẩng đầu lên, bộ mặt phớt tỉnh, hoài niệm nói với cô: "Đã lâu không gặp"."Huấn luyện viên Vương? Làm sao anh lại ở đây"? Tiểu Ốc nhíu mày, anh ta không phải là người của Đậu gia sao? Tại sao lại ở đây? Chẳng lẽ cũng bị bắt? Nhưng tại sao đơn độc gặp mình, chẳng lẽ…Thấy trên mặt cô biểu hiện từ kinh ngạc đến tỉnh ngộ, Vương Triêu Quân gật đầu một cái, giơ tay ra: "Một lần nữa tôi xin tự giới thiệu, tôi là cảnh sát cao cấp của Tổ Trọng Án , cô có thể gọi tôi là cảnh sát Vương"."Cảnh sát Vương? Huấn luyện viên lại là cảnh sát? Thú vị". Tiểu Ốc ngồi xuống đối diện với anh ta, lúc đầu cô còn vui mừng khi gặp lại người quen cũ, giờ thì tan biến hết. Nếu cô đoán không sai, có lẽ vụ tai nạn xe cô là do anh ta tố cáo. "Tôi gọi cô đến đây là có chuyện cần cô giúp một tay"."Cần tôi giúp? Tôi là phạm nhân, anh là cảnh sát, cần tôi giúp? Anh đùa đấy à"? Tiểu Ốc lơ đễnh."Cô đã nghe nói về Liêu Vĩnh Hoa chưa"?Tiểu Ốc gật đầu: "Chính là Liêu Bàn Tử? mấy ngày trước vợ của hắn là Hoa tỷ được phân đến phòng giam của tôi, chỗ ngủ đối diện với chỗ tôi, nhưng việc này thì có quan hệ gì đến tôi"?"Tôi hi vọng cô có thể làm nội gián cho tôi, đến gần Hoa tỷ trợ giúp cảnh sát điều tra. Liêu Vĩnh Hoa chạy trốn không dấu vết, muốn tìm được hắn, Hoa tỷ không ai có thể. Chúng tôi nghi ngờ Liêu Vĩnh Hoa vơ vét của cải trái phép, rửa tiền, buôn bán vũ khí. Lúc Hoa tỷ bị bắt, trong phòng cô ta tìm được một hòm lớn các loại vũ khí tối tân chưa kịp bán đi. Chúng tôi nghi ngờ có một tập đoàn lớn buôn bán vũ khí vẫn còn trong bóng tối". Vụ án này tuy lớn mà nhỏ, anh có mấy nội gián nhưng không ai muốn làm vụ này bởi vì bọn họ giờ đã có cuộc sống ổn định hoặc không thích hợp. Suy nghĩ mãi anh nhớ tới Tiểu Ốc, khi còn huấn luyện cô, anh đã biết được thực lực cũng như mưu trí của cô, cho nên anh đã nghiêm túc dạy cô, cũng không nghĩ đến có lúc như thế này. Anh nghĩ Tiểu Ốc sẽ là một nội gián rất tuyệt, có thể hoàn thành rất xuất sắc các loại nhiệm vụ."Cảnh sát Vương, tôi đang ngồi tù thì làm sao giúp anh tra án? Anh tìm người khác đi!". Tiểu Ốc không chút hứng thú."Cô có thể vượt ngục cùng với Hoa tỷ, tôi có thể cho người âm thầm trợ giúp các cô chạy trốn thành công".Tiểu Ốc không thể tưởng tượng nổi, thử cô à?Tiểu Ốc cười nhạo: "Anh cho tôi là đứa trẻ ba tuổi à? Anh để cho tôi vượt ngục mà không bắt trở về à? Đằng nào cũng bị bắt trở về thì tôi trốn làm gì? Mà tôi tội gì phải vì anh mà đắc tội Liêu Bàn Tử"?"Chúng tôi có chế độ đãi ngộ đối với nội gián. Mỗi vụ án sẽ được quy đổi ra điểm. Cô còn 10 năm tù, tương đương với 120 điểm. Mỗi một nhiệm vụ hoàn thành cô sẽ được nhiều nhất là 20 điểm, điểm sẽ được cộng dồn vào. Nếu cô được đủ 120 điểm thì chúng tôi sẽ xóa án cho cô, cô sẽ không phải ngồi tù nữa. Cô cũng không cần lo lắng sẽ bị bắt lại, điều kiện như vậy cô có hài lòng không"?"Để tôi suy nghĩ chút đã". Tiểu Ốc do dự, nếu như vậy thì chỉ cần cô cố gắng thêm mấy năm nữa là có thể hoàn thành bản án, hoàn toàn ra tù, đạt được ước mơ tự do? Nhưng cô cũng hiểu rõ, làm nội gián tức là cuộc sống sẽ có biến động lớn, còn kinh khủng hơn ở trong hắc đạo, nếu bị lộ tẩy sẽ có một cái chết đáng sợ chờ cô.Nhìn cô dao động, Vương Triêu Quân nói thêm: "Cơ hội này qua đi chưa chắc đã còn cơ hội khác. Muốn làm nội gián phải qua được khảo nghiệm của chúng tôi. Mới đầu sẽ chỉ là những vụ án nhỏ, khoảng 1-3 điểm. Nếu làm tốt sẽ được làm những vụ án lớn hơn, điểm sẽ cao hơn. Nhưng vì tôi biết khả năng của cô có thể làm được nên tôi mới chọn cô. Vụ này hoàn thành sẽ được 5 điểm. Cô nên tranh thủ. Nếu cô không muốn tôi sẽ tìm người khác"."Nhưng làm nội gián không cẩn thận mất mạng như chơi, ngồi tù thì cùng lắm mười năm sau tôi có thể ra ngoài". Không phải cô sợ chết, cô sợ mình chết không đáng giá."Cô đã từng giết người chưa"? Vương Triêu Quân đột ngột thay đổi chủ đề.Tiểu Ốc lắc đầu: "Chưa"."Vậy chắc chắn cô đã dùng súng. Cái lúc cô nổ súng bắn trọng thương người khác cô cảm thấy vui vẻ không? Lúc thu lãi suất cao, cô cảm thấy vui vẻ không? Nhìn thấy những người vì vay mượn lãi suất cao không trả nổi mà bị đánh cho gần như tàn phế hay mất mạng thì cô có nghĩ đến người nhà vô tội của bọn họ không"?Tiểu Ốc lắc đầu lại gật đầu: "Tôi không vui vẻ gì, tôi cũng đã từng nghĩ tới những điều đó, nhưng chỉ dám nghĩ thoáng qua chứ không dám nghĩ sâu, cũng không muốn suy nghĩ"."Bởi vì những thứ đó sẽ làm cô cảm thấy thống khổ, hơn nữa cô làm nội gián có ý nghĩa chuộc tội chân chính so với ngồi tù. Cô có biết phố Tam Hoàng được xóa bỏ có bao nhiêu người hoan hô không? Cô có biết những quán karaoke, quán bar sòng bạc, cho vay nặng lãi đã hủy diệt bao nhiêu gia đình vốn đang yên ấm hạnh phúc không? Bọn họ có nợ gì cô đâu mà các cô lại hủy diệt cuộc sống quý giá của bọn họ. Nếu làm việc ác cô cảm thấy khó chịu và thống khổ, chi bằng cô hãy làm một người tốt, trợ giúp cảnh sát làm những chuyện có ích cho người khác, giúp đỡ người ta có khi cô sẽ cảm thấy thoải mái, vui vẻ hơn. Cô có muốn thử một chút hay không"?"Vậy sao? Vậy thì thử một chút đi!". Đúng là cô chẳng sung sướng gì, cô sống mười tám năm qua chỉ là vì Mộc Trạch Khải. Sau khi quyết định tuyệt giao với Mộc Trạch Khải, mục tiêu của cô là Đậu Diệc Phồn. Nhưng bây giờ, cô không có mục tiêu, mỗi ngày giống như một cái xác không hồn, bởi vì từ lúc cô bị bắt vào đây, Đậu Diệc Phồn chưa một lần nào vào thăm cô, cũng không nhắn nhủ gì. Cho dù anh có bị ngăn cản thì trong một năm rưỡi qua ít nhất cũng sẽ có một cơ hội nào đó cho anh đến đây. Thế nhưng anh chưa một lần đến thăm cô. Bây giờ có người tới cho cô mục tiêu để sống và phấn đấu cũng là để cho cô chuộc tôi, cô sẽ vui vẻ thử một chút.Vương Triêu Quân thấy cô đồng ý, bắt đầu thương thảo chi tiết hành động với cô: "Đây là phương án vượt ngục tốt nhất tôi đã nghiên cứu giúp cô, cô xem có vấn đề gì không"?Tiểu Ốc xem thấy phương án rất cặn kẽ, không có chỗ sơ hở: "Không thành vấn đề"."Tôi sẽ báo trước cho giám thị trại giam biết bảo họ âm thầm giúp đỡ cô để cô vượt ngục thuận lợi. Nhớ kĩ, không cần đánh người, càng không thể giết người. Trong lúc đang thi hành nhiệm vụ không cần phải có nhiều quy củ nhưng nhất định cô không thể giết người, những thứ khác căn cứ tình huống thực tế có thể tha thứ hoặc cân nhắc mức hình phạt. Nếu cô giết người hoặc làm cho người khác tử vong thì nhiệm vụ lập tức kết thúc, tất nhiên cô sẽ chịu thêm sự trừng phạt nữa"."Tôi hiểu"."Thời gian vượt ngục là 3h chiều nay. Đây là thời điểm mọi người bị phân tán nhất. Chúng tôi sẽ không cho cô tiền phí sinh hoạt, cũng không có thù lao, cho nên mọi thư cô phải tự lo. Sau này khi cô hoàn thành bản án, nếu còn muốn cảnh sát thì chúng tôi mới trả thù lao cho cô".
Bình luận
- Chương 257
- Chương 256
- Chương 255
- Chương 254
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1