chương 252/ 257

“Bây nhiêu sao đủ? Nhét kẽ răng cũng không đủ, nói thật với con, cha còn đang hút, con thức thời , còn nhận thức cha là cha con, là cho hơn đi, không thể thấp hơn năm trăm vạn, nếu không cha không nhận con làm con gái."

Hôm nay Tiểu Ốc mới coi là hiểu rõ rồi, ông thì ra là có thể vô sỉ đến nước này:

“Hít thuốc phiện, con một phân tiền cũng sẽ không cho cha. Con không thể tiếp tục hại cha. Về phần con, cha nguyện ý nhận liền nhận, không nhận cũng không sao, nhưng ở trong lòng của con cha vĩnh viễn là cha nuôi, con sẽ vẫn tôn kính cha, những chuyện khác, con có thể cố gắng hết sức giúp cha."

“Cái gì? Con một phân tiền cũng không cho? Con là muốn nhìn cha chết?" Ông ta nói xong đột nhiên rút ra một con dao, kề lên cổ của Tiểu Ốc.

Lòng của Tiểu Ốc nhất thời lạnh thấu: “Cha muốn giết con?"

“Con chỉ cần đưa tiền, cha sẽ không làm thương tổn con, năm ngàn vạn! Bảo chồng con cầm năm ngàn vạn tới !"

Tiểu Ốc khinh miệt cười một tiếng: “Làm không được."

Nói xong nàng dễ dàng theo trong tay ông ta đoạt lấy con dao, trình độ này cô thật sự không để vào mắt, cô là nghiêng qua , tránh dao là chuyện bình thường, điểm này cũng tránh không khỏi, cô là mấy năm nội gián coi như là làm không công, thuận tay Tiểu Ốc ném con dao hướng nơi xa trong góc, xoay người thương tâm hỏi ông ta:

“Làm sao cha có thể như vậy? Nhưng là bây giờ cha còn muốn như thế nào?"

“Con . . . . . , con không cho, cha liền tự sát." Ông ta nói xong lại móc ra một con dao nữa , kề lên cổ của mình.

Tiểu Ốc hoàn toàn không chịu uy hiếp: “Vậy sao? Vì phòng ngừa ngộ nhỡ, trong khách sạn con có an bài một vị bác sĩ, cha tự sát, bên kia con liền lập tức gọi anh ta tới cứu cha. Nhưng là ngộ nhỡ không cẩn thận chưa kịp, cha thật xảy ra chuyện lớn gì, cha nói nên làm cái gì? Đến lúc đó có thể tiền cũng không cứu được cha."

“Ta. . . . . ."

Ông ta nói xong tựa hồ do dự một chút, Tiểu Ốc từ bên cạnh ông đi qua, đang muốn mở cửa đi ra ngoài, mộc ba đột nhiên từ sau lưng đâm một phát, trúng phía sau lưng Tiểu Ốc.

Tiểu Ốc chợt lóe đại khái coi như là tránh khỏi, một dao kia phá rách quần áo phía sau lưng, chảy máu, cũng may vết thương rất cạn, cũng sẽ không ấn tượng đến hôn lễ ngày mai, Tiểu Ốc rất khiếp sợ, không nghĩ tới ông ta thật muốn muốn mạng của mình, xoay người nhanh chóng đoạt con dao trong tay ông, một phát bắt được tay của ông, vừa lôi ông ta đi mở cửa, mở cửa Tiểu Ốc đối với hai hộ vệ nói: “Bắt ông ta lại, xem thương thế của ông ta."

Bình luận





Chi tiết truyện