chương 182/ 257

“Anh là thương nhân nghiêm chỉnh?”

Anh có điều tra rất cặn kẽ, Lữ Trị ở trên thương trường rất thành công, là một thương nhân thành đạt, không cần thiết đi làm mấy chuyện trong bóng tối kia, anh ta không có lý do hủy hoại chính mình.

Lữ Trị gật đầu, lại nói: “Nếu như anh không giết được cô ấy, tôi cũng không có biện pháp, tôi không thể nào trông chừng cô ấy 24 giờ, nhưng tôi có thể nói cho anh biết, Cơ Mã còn có một tên khác là Kim Tiểu Ốc.”

“Cái gì? Làm sao có thể? Anh gạt tôi? Cơ Mã là con lai, còn Tiểu Ốc không phải đang ngồi tù sao?”

“Tại anh tin tức không nhanh nhạy, hay căn bản là anh không có chú ý? Trên đời này còn có một kỹ thuật gọi là Dịch Dung Thuật, ngồi tù chẳng lẽ không thể vượt ngục sao? Cô ấy vượt ngục gần nửa năm, anh lại không hề biết, tôi rất hoài nghi, anh có thật là yêu cô ấy không?”

Lữ Trị nói xong, khinh miệt cười một tiếng, tình yêu như vậy quá rẻ mạt đi! Miệng thì nói đầy tiếng yêu, nhưng Tiểu Ốc chẳng qua chỉ là ngụy trang một chút, anh ta lại không nhận ra. Mấy ngày trước Tiểu Ốc suýt chết vì bị anh ta bắn bị thương.

“Cái gì….”

Anh không biết, thật không biết. Anh thừa nhận mình thật không có đi hỏi thăm tin tức về Tiểu Ốc, đó là bởi vì anh không dám đi, anh có cảm giác hiện tại mình không có tư cách đi xem cô, cho nên theo bản năng muốn trốn tránh, nhưng anh thật không biết Tiểu Ốc lại vượt ngục.

“Anh không tin thì có đi hỏi thăm tin tức.”

“Hiện tại cô ấy đang ở đâu? Tôi muốn thấy cô ấy.”

“Tiểu Ốc sẽ không muốn gặp anh, bởi vì thiếu chút nữa anh đã giết cô ấy, nói đến đây thôi, anh đi đi! Sau này cũng đừng quay trở lại.” Đây chính là mục đích của Lữ Trị.

“Tôi sẽ không đi, bởi vì tôi căn bản không tin tưởng lời của anh nói, anh nhất định là đang gạt tôi.”

“Được rồi! Cho anh xem một tấm hình.”

Lữ Trị móc điện thoại di động ra, cho Đậu Diệc Phồn nhìn tấm hình, trong hình cô gái kia chính là Tiểu Ốc không sai, Lữ Trị nói: “Thấy rõ ràng rồi chứ, không có sai đi! Đây là lúc trước chúng tôi tới Macao chụp, cô ấy cố ý tới Macao là để tìm anh đó.”

Đậu Diệc Phồn lúc này mới tin tưởng lời của Lữ Trị nói, như vậy mấy ngày trước thiếu chút nữa anh đã cho người giết chết Tiểu Ốc, phải không?

Thấy anh ta sắc mặt tái nhợt đi, Lữ Trị biết anh ta đã tin: “Đi thong thả không tiễn, tôi còn có chuyện, không mời anh ăn cơm được.”

“Không, tôi nhất định sẽ trở về nữa.”

Đậu Diệc Phồn nói xong đẩy cửa rời đi, anh cần thời gian để tiêu hóa hết mọi chuyện, bao gồm chuyện Tiểu Ốc vượt ngục, Tiểu Ốc ngụy trang thành Cơ Mã, Tiểu Ốc cũng một chỗ với Lữ Trị.

Bình luận





Chi tiết truyện