chương 238/ 257

Lấy thuốc xong, Lữ Trị lái xe chở Tiểu Ốc trở về, trên đường nhàn rỗi nhàm chán, Tiểu Ốc lại mở âm nhạc nghe, âm nhạc radio đang bật tương đối thịnh hành nên rất huyên náo, Tiểu Ốc cho là loại âm nhạc này xem ra người cao nhã như anh sẽ không thích, kết quả một lát sau phát hiện anh dùng ngón tay vừa gõ nhịp lái vừa lái xe, đột nhiên liền an tâm.

Tối hôm đó xong quảng cáo Bộ trưởng mời khác ăn cơm, Tiểu Ốc cùng một đồng nghiệp nữ thật bất hạnh bị bắt đi cùng.

Đến nơi, đau khổ khi phát hiện một bàn này đều là đàn ông, Tiểu Ốc cùng một người đồng nghiệp nữ kia ngồi tách ra nói chuyện, bên người Tiểu Cao là Bộ trưởng cùng một người đàn ông trung niên hói đầu, bên cạnh Tiểu Ốc thảm hại hơn có một gã đàn ông rất béo cười đến rất bỉ ổi, còn có một tên đàn ông bộ mặt là mồ hôi, người lại vô cùng gầy, liếc mắt nhìn nhìn cô:

“Da cô thật trắng."

Tiểu Ốc cười ha hả mà nói: “Ít tiếp xúc với ánh nắng"

“Tới uống rượu, tôi mời người xinh đẹp một ly."

Nghe câu nói ghê tởm, Tiểu Ốc có loại cảm giác muốn ói, bất đắc dĩ vì quảng cáo đối với Bộ trưởng đại nhân lia tới một ánh mắt cảnh cáo tới đây, cùng đồng nghiệp mới chơi không vui, cố nén cảm giác ghê tởm, uống một hớp.

Người đàn ông kia còn ghét bỏ cô uống quá ít: “Kim tiểu thư, cô không được rồi, uống một hơi hết nó!"

Uống em gái ngươi! Tôi cũng không phải là gái hầu rượu, Tiểu Ốc rất muốn cãi lại, nhưng là không thể đắc tội với khách hàng, Lữ Trị nói không chừng coi đây là lấy cớ dứt khoát chô cô đợi tại trong nhà, không được đi làm. Cho nên vẫn là nhịn được, đàng hoàng uống một chén lớn.

“Tiểu thư là lần đầu tiên tới xã giao sao? Tới nữa rót đầy vào." Nhìn cô có chút vẻ mặt thống khổ, gã đàn ông trung niên lên tiếng.

Tiểu Ốc lắc đầu: “Tôi không thể uống nữa, rất xin lỗi!"

“Kim tiểu thư, cô là không muốn nể mặt của tôi hay sao?" Vừa nói một cái tay hướng trên vai cô lẻn di chuyển.

Tiểu Ốc tức giận, đưa tay nhẹ nhàng vừa dùng lực, tên kia trực tiếp bị cô văng ra ngoài, cả người ngã ngửa trên mặt đất, cô nghĩ hối hận tựa như có lẽ đã không còn kịp rồi, bởi vì cả phòng nam nam nữ nữ cũng lấy một loại ánh mắt không thể tin nhìn cô, giống như nàng là Đại Lực Thủy Thủ (sức lực rất lớn), nhưng trên thực tế cô quả thật hơi sức tương đối lớn, Tiểu Ốc nhún vai một cái nói: “Đều nhìn tôi sao? Tôi không phải cố ý."

Mọi người đều không quá tin tưởng, một người đàn ông khác muốn vì bạn báo thù, một cái tay đưa tới vừa định cho Tiểu Ốc một cái tát.

Bình luận





Chi tiết truyện