Cô vừa lẳng lặng ăn cơm, vừa nhìn anh.Kết quả không những không lôi ngược lại, đẹp trai chết người, mặt của anh anh tuấn đẹp trai như vậy, hợp với tư thế ưu nhã ăn bánh pút-đing , nhìn cũng vui tai vui mắt, anh tựa hồ vốn là đem rất cuộc sống hóa chuyện tình, diễn dịch vô cùng duy mỹ.Một bữa cơm, anh chỉ ăn một miếng bánh pút-đing(bánh điểm tâm của phương tây làm từ bột mì,sữa bò, trứng gà, trái cây), vài miếng thức ăn.Như vậy rất lãng phí có được hay không?Tiểu Ốc không nhịn được chỉ vào trong cái mâm đùi gà của anh nói: “Lãng phí rất đáng xấu hổ! Ông xã anh phải không cần ăn thêm một chút."“Anh no rồi."Tiểu Ốc vô cùng hoài nghi anh là không phải là không tiết kiêm lương thực trong lúc lửa khói: “Ăn một chút như vậy, làm sao no bụng? Một mình anh là đàn ông so với em là phụ nữ này ăn không ít, không thể lãng phí lương thực."Mới vừa ăn hết một nửa bánh bao , người nào đó, nhìn cô một chút, lại nhìn trong mâm đùi gà, đột nhiên nghĩ ra một chủ ý, Tiểu Ốc thấy anh cầm lên đùi gà, cho là anh muốn ăn thì chỉ thấy anh gắp lên đùi gà bỏ vào trong chén của cô: “Vậy làm phiền bà xã thân ái , giúp anh ăn hết."“A! Vậy em thế nào ăn được hết?" Tiểu Ốc trợn tròn mắt, anh vì sao lại làm nên chuyện hãm hại người, động tác còn là đẹp trai như vậy rồi.Lữ Trị thật bình tĩnh nhìn cô: “Nếu không anh lại lấy về?"Tiểu Ốc vừa muốn nói xong, chỉ nghe thấy anh nói: “Anh cảm thấy vệ sinh sao?"Tiểu Ốc nhất thời cũng cảm thấy không quá vệ sinh, một đùi gà nhường tới nhường lui thật không tốt, nhìn một chút thời gian, nguy rồi! Không còn kịp nữa muốn tới cũng trễ rồi!Tiểu Ốc đứng dậy, nói một tiếng với anh: “Buổi tối không cần đến đón em." sau đó, giống như một cơn gió chạy ra phòng ăn.Lữ Trị nhìn đùi gà lẳng lặng nằm ở trong bàn ăn, anh chỉ là cảm thấy cô hơi gầy, ăn nhiều một chút bổ thân thể . . . . .Tiểu Ốc không yên lòng, giữa trưa ngày thứ hai đơn giản chỉ cần buộc anh đi gặp bác sĩ, Lữ Trị không thể làm gì khác hơn là tới bệnh viện, hi vọng tốc chiến tốc thắng.Tiểu Ốc vừa lên xe, Lữ Trị liền đem xe lái rời bãi đậu xe, đi tới bệnh viện, Tiểu Ốc từ bên cạnh ngăn kéo nhỏ móc ra một bọc bánh bích quy ngày hôm qua Kiều Kiều ăn còn dư lại tới ăn, nghĩ đến anh ngày hôm qua buổi trưa ăn ít, có phải hay không thức ăn không hợp khẩu vị, liền nói:“Ông xã đợi găp xong bác sĩ, chúng ta đi Na Tra ăn cơm? Hôm nay em không nhúng vào, anh làm chủ. "“Thời gian cấp bách, đợi đến lúc em lại muốn đi làm, đến lúc đó nhìn chung quanh có cái gì gọi là phòng ăn, chúng ta ăn ở Na Tra tốt hơn." Không có biện pháp mặc dù anh luôn luôn được dạy ăn rất tinh tế dạy, nhưng bất đắc dĩ bà xã cũng muốn đi làm, so với anh còn vội, cũng chỉ có thể tùy ý ăn.
Bình luận
- Chương 257
- Chương 256
- Chương 255
- Chương 254
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1