chương 242/ 257

Cô dùng hết sức cắn, cắn đến khi lỗ tai hắn chảy máu. Mà cô cũng rất có kỷ xảo, sẽ không tổn hại tới xương trên lỗ tai, cô biết như thế nào tạo thành vết thương ngoài da, nhưng vẫn có cảm giác rất đau.

Hắn bị đau đến chảy nước mắt, vừa dùng sức lấy tay đẩy cô, vừa dùng sức kéo lỗ tai đang bị cô cắn: “Thật là đau! Lỗ tai của tôi sắp đứt rồi."

Tiểu Ốc cảm thấy đã đến lúc, buông lỏng miệng, đầu chếch về hướng người kia:

“Ngươi có cần thử một chút không? Chẳng qua tôi cảnh báo trước, các ngươi người nào động đến tôi, nếu vận khí tốt thì hai mươi năm tù, còn vận khí không tốt thì khó giữ được cái mạng nhỏ, có muốn thử một chút hay không?"

“Cô hù dọa người nào chứ? Ở Nam Châu, nói đến người đứng phía sau, vững mạnh nhất là công nghiệp Lữ Trị, còn kẻ vô cùng tàn nhẫn là Trần Tam gia, ta cùng Trần Tam gia có chút quen biết, một cô gái nhỏ như cô có thể có núi dựa lợi hại hơn sao?"

Nếu không phải Tiểu Ốc không thể động đậy thì cô thật không muốn cùng bọn họ nói nhảm, phải dựa vào những người sau lưng mình để cứu mạng, không phải là phong cách của cô: “Chồng ta là Lữ Trị, anh cả, anh hai đều ở tỉnh, ngươi thật muốn thử một chút ư?"

“Lừa gạt ai chứ? Người nào không biết tên họ Lữ kia đến nay còn độc thân! Hôm nay tôi liền xử cô, có bản lãnh cô cho người tới đây đi!"

Tiểu Ốc nghĩ thầm sẽ không phải là lật thuyền trong mương đi!

Nhưng danh tiếng của anh cả và anh hai rất tốt, phải chú ý để không ảnh hưởng tới họ. Suy nghĩ một chút Tiểu Ốc quyết định đổi cách nói khác: “Anh bỏ qua cho tôi…tất cả chuyện cũ sẽ bỏ qua hết, như thế nào? Hoặc nếu anh cần tiền, tôi có thể cho ngươi tiền, ngươi muốn bao nhiêu có thể nói, tôi lập tức để cho người đem tới cho anh."

“Hừ! Chúng tôi làm đến bước này, cũng không nghĩ để cho cô chạy thoát." Người nọ liếc mắt nhìn tên kia đang che lỗ tai mà rên rỉ, nói: “Mày ra ghế sa lon nằm nghỉ ngơi đi, tao tới xử lý cô ta, báo thù ày."

Hắn đi tới, quăng hai cái tát thật mạnh vào mặt Tiểu Ốc, làm hai gò má của cô đỏ bừng, sau đó liền bắt đầu kéo quần áo trên người cô xuống. Hôm nay Tiểu Ốc mặc quần áo đàn ông nên việc cởi ra có chút phiền toái. Nhưng khi đang kéo tới một nửa thì đột nhiên nghe ngoài cửa truyền đến một tiếng vang thật lớn. Một người đàn ông mặc áo đen chỉ dùng một cước đã làm cho cánh cửa muốn sụp đổ. Anh bước đi tới, nện một quyền vào mặt tên đàn ông đang cởi quần áo của Tiểu Ốc, rồi lại đánh hắn tới đổ máu. Sau đó nói với đám người sau lưng: “Đánh bọn chúng, đánh xong thì đưa đến cục cảnh sát..."

Tiểu Ốc sững sờ nhìn người đàn ông xa lạ trước mắt. . . . .

Bình luận





Chi tiết truyện