chương 78/ 140

Vài chục kim ngô đạo sĩ xông tới, nhìn thấy hai người liền vui mừng hô to:

-" Triệu tướng quân, tìm thấy rồi!Tìm thấy rồi! Công chúa ở đây này!"

Tên tướng quân họ triệu nọ xông lên phía trước, a lên một tiếng, vừa kinh vừa hỉ, thất thanh kêu lên:

-" Tề vương!ngài...ngài sao lại ở đây?thật là quá tốt rồi, chúng tôi tìm ngài khắp thành."

Đúng là tìm mòn giày sắt mà không thấy, lại có được không tốn chút sức lực nào, vô tình lập được hai đại công,Vị Triệu tướng quân nọ kích động đến mức âm thanh mất tự nhiên, mắt nhìn quanh, lạ lùng hỏi:

-" Ngũ Phi nương nương đâu rồi? bà ấy không phải bị bắt đi cùng Tề vương hay sao?"

Lúc Sở Dịch định trả lời, thì thấy Lý Tư Tư đang ôm trong lòng run nhè nhẹ, mở mắt ra, thần tình kỳ quái nhìn mình.Trong lòng hắn chấn động, trầm giọng quát:

-"Giờ không phải lúc nói lời thừa! Ngũ phi nương nương bị yêu nhân đó bắt đến Từ Ân tự tháp, bọn ngươi mau đến đó cứu đi!"

Triệu tướng quân quan tâm đến việc lập công,nghe thế như vớ được vàng, vội vã bảo binh sĩ đỡ Sở Dịch hai người lên xe, tiễn về Tề phủ, mình thì dẫn theo binh sĩ đi đến Từ Ân tự.

Thân Nhân phường thế lửa xông lên tận trời, tình thế cuồng loạn.

Trong lúc Sở Dịch ngồi trong xe ngựa,đi ra khỏi đó, chỉ thấy lính cứu hoả chạy tới lui,vô số vòi rồng phun ra như phía,giống như trời đang mưa lớn.

Lão bá tính khóc than, những muốn nhảy vào biển lửa,cứu những người thân trong đó ra, nhưng lại bị quân sĩ cản lại ở bên ngoài, tiếng gào khóc,bi phẫn, hô hoán giao nhau,càng làm lòng người thêm giằng xé.

Thấy đêm trừ tịch đoàn viên, không ngờ lại biến thành ngày vĩnh biệt, Sở Dịch tâm tình trở nên u ám trầm mặc, thầm nghĩ:

-"Nhị thập bát túc đều đã được giải ra, chỉ một con, cũng đã cuồng mãnh khó trị,nếu xuất hiện cùng một lúc thì không hiểu sẽ thế nào.Nếu không sớm thu đủ lục bảo, bình định đại kiếp,bá tính thiên hạ chắc còn phải chịu không ít khổ sở..."

Ý nghĩ chưa dứt, đã thấy Lý Tư Tư thở dài một hơi nói:

-" Thất ca, hôm nay huynh thật là cổ quái,như người thất hồn lạc phách vậy, vừa xong sao huynh không dùng chiêu:" Di tinh hoán la" phong ấn Dực hoả xà thú."

Sở Dịch lạnh người, chính lúc định giải thích, thì nhìn thấy nàng nhìn chằm chằm vào mình không nháy mắt, than rằng:

-"Có phải là vì yêu nữ Tiêu Thái Chân đó không?thì ra cái chết của ả lại làm huynh mất hồn như vậy?"

Quầng mắt nàng chuyển hồng, khoé miệng nhếch lên nụ cười thê lương, nhu thanh nói:

-" Thất ca, thất ca...nếu như một ngày muội chết, huynh có đau khổ như thế không?"

Ánh trăng nghiêng nghiêng chiếu qua song cửa,chiếu trên khuôn mặt trắng như tuyết của nàng,nước mắt long lanh,tiếu dung vừa thê uyển vừa yêu mị, lại không biết tại sao đầy nét thương tâm,vừa ghen tị lại vừa hoan hỉ.

Nhớ tới lúc trước nàng không màng tất cả lấy thân che cho mình, Sở Dịch tim đập thình thình, trong lòng dâng lên cảm giác thương hại,

Nhất thời, hắn như quên mất mình đang mạo nhận làm ca ca của nàng, nhịn không được nắm lấy bàn tay mềm mại của nàng, mỉm cười nói:

-" Muội tử ngốc, chúng ta tu tiên luyện thần, không phải là vì trường sinh bất tử hay sao?nếu có một ngày, muội chết, đó cũng chỉ là vi muội cùng ta thoát trần thành tiên, đến tiên giới tiêu diêu khoái hoạt mà thôi."

Lý Tư Tư yêu kiều mỉm cười, trong lòng hoan hỉ, nước mắt rơi lã chã, khuôn mặt ửng hông, lắc đầu than thở:

-" Thất ca, muội không mong đến tiên giới gì cả, chúng ta làm tiên lữ cũng được, làm oan nghiệt cũng được,chỉ cần được ở bên huynh, cho dù ngày ngày ở địa ngục lên núi đao xuống biển dầu, vạn kiếp bất phục, vĩnh viễn không được đầu thai,muội cũng cam lòng thoả mãn."

Lời nói ôn nhu thân thiết, nhưng trong tai Sở Dịch như tiếng sấm rền.

Trong lòng bao cảm giác pha trộn, thầm nghĩ:" không ngờ nàng ta đối với huynh trưởng của mình lại si tình như thế! tuy là oan nghiệt ngược với luân thường, nhưng thật là đáng thương đáng thán.Chỉ tiếc là nàng ta lại yêu hạng gian tặc như Lý Huyền,thật tiếc cho một đoá minh châu.

Hắn vốn là người thiện lương,sau khi cùng Sở Cuồng Ca hợp thể,đã biến thành phong lưu phóng lãng, không chịu ràng buộc, đối với lễ luật của thế gian đã sớm coi như không. Lúc này nghe được những lời của Lý Tư Tư, trong lòng vừa đồng tình lại vừa oán thán, sự bài xích cảnh giới đối với nàng đã giảm đi quá nửa.

"ô....oaaaa"

Chính vào lúc này, từ phía xa xa đột nhiên truyền lại một tiếng gáy sắc nhọn.Liên tiếp từ tứ phương bát hướng vang lên từng tràng tiếng hống, như sấm gầm biển động, theo nhau vang lên,làm cho người lông tóc dựng đứng, lạnh tận gan ruột.

Sở Dịch sử dụng Hoả nhãn kim tinh, nhìn về phía tiếng kêu,trong trời đêm phía nam, một quầng mây ngũ sắc tụ tập, yêu khí xung thiên, ẩn ẩn thấy một quái vật màu xanh đang bay vòng tròn.

Sở Dịch trong lòng lạnh toát, thất thanh nói:" Cửu giác nguyệt lộc"

Con quái thú đó vừa giống một con hươu có sừng, lại vừa giống kỳ lân,toàn thân vảy xanh lấp loáng, chín sừng giao nhau, răng sắc như dao,rất tranh nanh hung ác,chính là một nam hoang hung thú khác trong nhị thập bát túc.

-"tề vương nhãn lực thật tốt"

Bên ngoài xe truyền lại tiếng quát to, trên không trung một đạo bích ảnh loé lên, chỉ thấy một thanh bào đạo nhân gầy nhỏ,hai chân xếp lại nhẹ nhàng đung đưa hạ xuống đuôi xe,chính la một trong thập đại tán tiên Đỗ Thải Thạch.

Bọn hộ vệ thấy hắn đến,cũng theo nhau hành lễ.

Vài tên thanh thành đạo nhân quy sụp trên đất, khóc nói:

-" Sư tôn, Bạch sư thúc...lão nhân gia...bị Dực hoả xà hại chết rồi!"

Sở Dịch nhíu mày,thầm nghĩ:" Thì ra là hắn."

Thanh thành huyền chân đạo viện có ba cao thủ cấp chân tiên,gọi là "Tam huyền chân tiên", trong đó Bạch Huyền Trì,sư đệ của Đỗ Thải Thạch,là người lỗ mãng, hữu dũng vô mưu.Người vừa xong bị chết dưới hoả cầu của xà thú, chắc là hắn ta.

Đỗ Thải Thạch gật đầu, trong mắt thoáng qua thần sắt đau khổ, nhưng lập tức khôi phục trạng thái bình thường,mỉm cười nói:

-" Tề vương, công chúa, đêm nay quần ma loạn vũ, Chu tước thất túc theo nhau nổi dậy,không hề thái bình,bần theo chỉ của điện hạ, tới để hộ giá."

"Chu tước thất túc?" Lý Tư Tư hoa dung vi biến, mắt huyền ánh lên vẻ kinh hãi.

Sở Dịch cũng chấn động, vừa kinh vừa nộ,sự việc không muốn để xảy ra nhất cuối cùng cũng đã xảy ra! hung thú tề xuất, thiên hạ đại loạn, không lẽ lời tiên đoán quả thực ứng nghiệm sao?

Chòm râu của Đỗ Thải Thạch phất phơ trong gió, lắc đầu ưỡn ngực nói:

-"Không sai. Trong một khắc ngắn ngủi mà mà trong ngoài thành đã xuất hiện cả nam hoang tứ đại hung thú, làm cho đêm trừ tịch, lòng người hoảng loạn, chó gà không yên..."

Tròng mắt sòng sọc xoay chuyển,hắn lại cười hi hi nói:" Nhưng mà vương gia cứ yên tâm, đạo phật các phái nhận chỉ đồng tâm hiệp lực hàng yêu trừ ma,sẽ đuổi bọn yêu thú ra khỏi kinh thành mau thôi. Qua vài ngày nữa, nhất định từng con một phải hàng phục, thành vật tế lễ cho tiên phật đại hội."

-"Hỏng rồi! Thất ca..."

Lý Tư Tư nhíu mày khẩn trương, nắm chặt lấy tay Sở Dịch,ngầm truyền âm nói:

-" muội còn nghĩ con yêu thú đó xuất hiện ở Tuyên Nghi đạo quan là điều bất ngờ,nhưng theo tình hình hiện tại, nhất định là thần môn các phái đã biết mưu kế của huynh, vì thế đi trước một bước,điều khiển hung thú đến phá huỷ nơi đây."

Sở Dịch nghe mà lạnh người, Lý Huyền cùng Ma môn các phái quan hệ thật vi diệu, hôm qua sau sự kiện liên hoàn đó, rạn nứt giữa hai bên càng sâu.

Hắn chỉ sợ ma môn các phái qua cầu rút ván,hạ sát thủ đối với Lý Huyền, phá hỏng đại sự của hắn, vì thế mới bày ra kế để ma môn tin rằng " tần vương chuyển thế" đã lấy được ngũ bảo,lại còn sẽ lộ diện ở Tiên phật đại hội, để ma môn không dám đả thảo kinh xà,khinh cử vọng động.

Vì thế đêm nay,hắn cố ý biến thành Tần vương chuyển thế, trước mặt đạo phật các phái trong Tề Vương phủ, tương kế tựu kế diễn cho đầu đuôi liền mạch, kín như áo trời.Tính rằng nhất định ma môn các phái một khi nhận được tin tức, cho dù còn có chút nghi ngờ, cũng quá nửa tiêu biến bớt rồi.

Nhưng, Lý Tư tư cùng Lý Huyền cuối cùng là đang mưu tính gì? tại sao lại phái cứu Trương Túc ra?

Tuyên Nghi quán rốt cuộc còn đang ẩn chứa bí ẩn gì nữa đây, cuối cùng là âm mưu độc ác gì, lại có thể làm ma môn phẫn nộ đến thế.

Lại có thể làm cho ma môn không màng đến tiên phật đại hội sắp tới, không màng có thể kinh động đến đạo phật các phái,"tần hoàng chuyển thế", thậm chí không tiếc công tập trung nam hoang bát đại hung thú, làm rối loạn đến hôn thiên ám địa, cũng phải đẩy hai người Lý Huyền vào chỗ chết.

Sở Dịch nghĩ đến đau đầu, tâm loạn như ma, hận không thể trực tiếp hỏi Lý Tư Tư,nhưng cũng không thể mở miệng vì không biết nên trả lời thế nào.

Đêm ba mươi năm nay, đã phát sinh quá nhiều sự kiện, giữa chúng tựa như có muôn vàn quan hệ,nhưng lại như bị che phủ trong sương mù, không thể hiểu rõ.

Tiêu Vãn Tình cùng Yến Tiểu Tiên thông minh có khi còn hơn mình, nếu như giờ có các nàng bên mình, có khi có thể mò ra đầu mối.

Nghĩ đến đó, Sở Dịch đột nhiên nhớ tới hai nàng hiện nay đang ở trong Khang vương phủ, trong lòng trầm xuống, mồ hôi lạnh toát ra.Đúng rồi! đêm nay yêu ma hoành hành, kinh thành đại loạn, không hiểu hai nàng ra sao rồi.

Nhất thời hắn trong lòng lo lắng, không còn thời gian nghĩ linh tinh, nắm lấy tay Lý Tư Tư, truyền âm nói:" Muội tử, muội nói đúng rồi.Muội trước tiên về phủ ta đợi, thất ca đi dò thám tin tức một lúc, xem xem có phải là thần môn đối phó chúng ta không."

Rồi không đợi nàng trả lời, hắn nhảy ra khỏi xe nói:" Đỗ thiên nhân, thỉnh người đưa công chúa về Tề vương phủ trước.Bổn vương phải đi phục mệnh hoàng thương rồi mới về."

"Vương gia cẩn thận" mấy chục kim ngô vệ chỉ sợ có gì sơ thất, kinh hoảng kêu lên, thúc ngựa đuổi theo.

Hoả quang xông lên trời, khói bay cuồn cuộn, trên đại nhai đầy những nhóm người chạy trốn, tiếng khóc, tiếng gào thét vang lên tứ phía.

Trừ Thân Nhân phương,kinh thành còn rất nhiều phố phường bị cháy rụi, ngay đến những tự miếu nguy nga tráng lệ cũng biến thành một đống phế thải, nhìn thấy mà kinh tâm.

Từng đội từng đội kim ngô vệ hò hét dong ngựa, cách ly từng nhóm người,hướng dẫn đến từng khu vực nhất định, đề phòng lưu manh vô lại nhân lúc hoả hoạn mà hành hung tác loạn.

Sở Dịch thúc ngựa phi nhanh, đám kim ngô hộ vệ nhìn thấy hắn, không ai không hành lễ nhường đường.

Đến trước cửa Khang vương phủ,không đợi hắn nhảy xuống ngựa,đã nghe thấy một âm thanh ngọt ngào điềm đạm vọng đến bên tai:" Sở lang, chàng đã đến rồi"

Một tiểu nha đầu chen ra khỏi dòng người tiến lên phía trước, đôi mắt mọng nước, cười trong nước mắt, vừa hoan hỉ, lại vừa vội vàng, chính là Tiêu Vãn Tình.

Sở Dịch vui mừng,không để ý đến thân phận khác biệt, nhảy xuống ngựa, ôm chặt lấy nàng, cười nói:

-"May mà hai người không sao!"

Lòng thầm thở dài một hơi.

Bọn người trước cửa nhìn thấy, không ai không bàn tán.Tuy sớm biết Tề vương phong lưu háo sắc, nhưng không ngờ lại yêu một ả nha đầu như vậy, nhất thời,mọi người không khỏi đưa mắt nhìn nhau.

Trước đó để Tiêu Vãn Tình đợi cùng với những nô bộc trong Tề vương phủ, thật là hối hận cũng đã muộn. Sớm biết thế này, đối đãi với nàng thêm phần ân cần, vỗ mông ngựa thêm một chút, thì có khi một bước lên trời cũng nên.

Tiêu Vãn Tình đỏ mặt hạnh phúc.

Nhưng rồi sắc mặt nàng đột nhiên biến đổi, truyền âm nói:

-" Đúng rồi, Sở lang, vừa rồi Yến muội tử đuổi theo thẳng cháu của Lý Mộc phủ, thiếp khuyên nàng không được."

-"cái gì, Lý Đông Hầu?"

Sở Dịch kinh hãi, suýt chút nữa thì kêu ra miệng, nhớ đến mối thù của tên tiểu tử đó cùng Yến Tiểu Tiên, càng thấy bất an truyền âm nói:

-" Thế có chuyện gì? Tiên muội sao lại bị hắn nhận ra?"

Tiêu Vãn Tình lắc đầu nói:

-" không phải, chỉ là muội ấy thấy hắn hành hạ con hắc kỳ lân của chàng, tức giận quá, mà muốn cứu nó ra."

Sở Dịch ngạc nhiên:" hắc kỳ lân?" rồi mới nhớ ra đó là cái tên mình cùng Yến Tiểu Tiên đặt cho con lừa của mình, không nhịn được phì cười, rồi ngay lập tức nhíu mày kỳ lạ nói:

-" hắc kỳ lân sao lại rơi vào tay tên tiểu tặc Lý Đông Hầu đó thế?"

Hắn cùng con lừa đó tuy mới cách vài ngày, nhưng tưởng như là chuyện của kiếp trước.Lúc này nghe thấy Tiêu Vãn Tình đề cập đến,cảm thấy như nghe thấy tin tức của bạn cũ, người thân thất tán nhiều năm, trong lòng cảm thấy thân thuộc, rất mực quan tâm. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Tiêu Vãn Tình nói:

-" Thiếp nghe Yến muội nói,tên tiểu tặc đó hận Sở lang đến tận xương, nhưng không bắt được chàng nên mới lấy con hắc kỳ lân ra trút giận." Sau đó liền đem mọi chuyện kể giản lược.

Thì ra Tiêu Vãn Tình, Yến Tiểu Tiên hai người nghe thấy Tề vương bị "Tần vương chuyển thế" bắt mất, lập tức đoán ra quá nửa kế Kim thiền thoát xác của Sở Dịch, vì thế tuy bất an, nhưng không hề khẩn cấp, vẫn lưu lại Khang vương phủ đợi tin tức.

Nhưng nửa thời thần sau,những bọn quái thú như Tinh nhật thần mã, quỷ nhãn kim dương,dực hoả xà yêu... lần lượt xuất hiện ở Trường An,tàn sát làm loạn.Chỉ trong chốc lát, tứ phía nổi lửa,thương vong không biết bao nhiêu.

Tin tức truyền tới Khang vương phủ, bách quan kinh hãi thất thần, yến tiệc lập tức bãi bỏ.Đường Nguyên tông lệnh cho đạo phật các phái tận lực tiêu diệt yêu ma, cùng hộ vệ cho mọi người an toàn.

Trong lúc hỗn loạn, Yến Tiểu Tiên nhìn thấy bọn Long hổ đạo sĩ hộ vệ Lý Đông hầu lên một chiếc xe tứ mã, đằng sau còn buộc con lừa đen của Sở Dịch

Con lừa đó trên mình đầy vết thương, đi lảo đảo, không biết là chịu ngược đãi không nhiêu, bị xe ngựa nhanh như điện chớp kéo theo chạy khắp nơi, cuối cùng không chịu nổi,quỵ xuống đất, bị kéo lê trên nền đất.

Sở Dịch nghe thế rất giận,buột miệng nói:

-" Tiểu tặc dám ngông cuồng như thế..."

Thấy mọi người kinh hãi nhìn mình, hắn liền tỉnh ngộ, nhịn cơn giận, nghiến răng truyền âm nói:

-" Con bà nó,tên tiểu tặc đó để rơi vào tay ta,xem ta biến hắn thành con lừa, từ sáng đến đên kéo hắn đi.."

Tiêu Vãn Tình nhếch mép cười nói:" Yến muội muội phẫn nộ không chịu được, nói cái gì phải cứu bằng được con lừa,trừng phạt tên tiểu tặc đó, vì thế mà đuổi theo bọn chúng.Dặn chúng ta sau khi hội ngộ thì cứ về Khang vương phủ trước, nàng sẽ dắt hắc kỳ lần về sau..."

Sở Dịch lắc đầu trầm ngâm nói:

-" không được.Tên lão tặc Lý Mộc Phủ cùng với mấy lão mũi trâu Long hổ sơn đều rất gian ngoan, đêm nay lại có quá nhiều yêu ma xuất hiện, trong phủ nhất định sẽ có rất nhiều thiên sư tặc đạo trấn thủ.Tiên muội tuy thông minh linh hoạt, nhưng chi có một mình, không tránh khỏi nguy hiểm, chúng ta mau đến tiếp ứng."

Tiêu Vãn Tình dịu dàng cười:

-" Sớm biết chàng sẽ nói vậy mà.Ta đã sớm đổ lên thân Yến muội thanh phù tử mẫu hương."

Dừng lại một chút, nàng lại nói tiếp:

-" Đúng rồi, Sở lang,vừa xong đã xảy ra chuyện gì? Huynh đã gặp người nào thế?"

Trong mắt Sở Dịch như lướt qua hình ảnh nữ tử áo trắng thanh lệ thoát tục nó, tim đập thình thịch,mặt nở nụ cười nói:

-" Nói ra thì dài lắm, trên đường ta sẽ từ từ nói cho muội biết."

Bình luận





Chi tiết truyện