chương 77/ 140

Sở Dịch lạnh người, lòng nghĩ, nếu không giết chết con yêu thú này,

lão bách tính tất sẽ gặp tai ương!"

Liền đó lấy ra Tử Vi tinh bàn, quát to:"Yêu nghiệt chịu chết!"trong đầu hiện nhanh lại những chiêu thức của Lý Huyền, bắt chước mà đánh, không ngừng thi triển.

Lý Huyền tu hành là Thủy Tông pháp thuật, Sở Dịch sau khi đọc qua thượng cổ bí thứ, đối với sự vận hành chân khí,yếu quyết pháp thuật của Thủy tông đều nhớ rõ trong đầu, lúc này đem ra thực hành,không sai là mấy.

Tinh bàn phi chuyển, ngân quang bạo vũ,liên tiếp không ngừng đụng vào những quả hoả cầu đang bắn tới.

Chỉ nghe thấy những tiếng ầm ầm không dứt,sóng lửa bùng lan sang tứ phía, đỏ rực bầu trời, chiếu hai mắt Sở Dịch hoa lên, lồng ngực nghẹn lại,hắn cảm thấy sóng khí hùng dũng, như dời núi lấp bể đánh tới, rất khó chịu.

Liền đó,Sở Dịch hống lên một tiếng,thuận thế mượn lực, xoay người phóng lên không, rơi xuống biển lửa đang phừng phừng cháy của Tiên Nghi đạo quan.

Trong lòng hắn đã có chủ định, trong lúc tập trung đánh yêu xà, khó tránh cho người dân vô tội chịu vạ lây,liên luỵ đến càng nhiều bách tính.

Xà thú vẫn không hề suy chuyển, gầm rú đuổi theo,những quả cầu lửa không ngừng vẽ lên từng đường cong đỏ tím trên bầu trời đêm,cùng Tử Vi tinh bàn không ngừng va chạm,nổ tung ra tứ phía như pháo hoa đầy trời, lưu lệ vạn phần.

Con Dực hoả xà này là Thái cổ nam hoang thần thú, tính tình vốn rất hung dữ, nay lại bị phong ấn vài nghìn năm, khi được thả ra, càng như nước lũ trào đê, càng trở nên hung bạo điên cuồng.

Sở Dịch liên tiếp đánh bay mười bảy quả hoả cầu, hai tay tê rần, khí huyết nhộn nhạo, trong lòng cực kỳ kinh hãi, không ngờ nó lại cuồng mãnh đến vậy.

Mình nếu không mượn lực các đại pháp bảo, lại không để lộ võ công chân chính,chỉ dùng những chiêu thức có hình thức mà vô lực này đánh nó, e rằng khó hơn lên trời.

Trong lòng loé lên một ý, liên tường đến tâm tâm tương thông quyết trong quyển linh tê ngự thú đại pháp.

Loại linh tê pháp thuật này do hoả tộc đại thần Chúc Dung tự mình sáng tạo,nguyên lý là thông qua ý niệm, cảm ứng nguyên thần tâm ý của thần thú,truy cầu tâm trí tương thông,từ đó dụ hoặc,tuỳ tâm chế ngự.

Nhưng người mới học nếu như lòng không kiên định, định lực không vững, không những không chế ngự được quái thú, ngược lại còn bị nó cắn lại, hồn phi phách tán.

Sở Dịch nghiên cứu bất quá chỉ vài ngày, nếu đổi lại là lúc bình thường, tuyệt đối không dám mạo hiểm lớn như vậy, nhưng đây là lúc ngàn cân treo sợi tóc, không thể chần chừ được nữa.

Cho dù hắn không thể thu phục được hung thú, chỉ cần khống chế nguyên thần của nó, lợi dụng lúc sơ hở giết đi, cũng là thành công lắm rồi.

Thế rồi hắn không chần chừ nữa, vừa chạy tránh dọc theo những bức tường còn sót lại của đạo quan,vừa ngưng thần tụ ý, nhẩm niệm thần quyết, cảm ứng nguyên thần của hung thú.

Niệm lực không ngừng do thám, qua một lúc, chỉ cảm thấy bên tai vang lên một tiếng nổ lớn, một cảm giác phẫn nộ, bi thương, điên cuồng, hận thù không tên dâng lên trong lòng,làm hắn không có lý do gì cũng muốn cất tiếng cuồng hống.

Sở Dịch trong lòng vừa kinh vừa hỉ, biết đó chính là thần thức của mình và quái xà đang dần dần tương hợp. liền loại trừ tạp niêm, đem toàn bộ nguyên thần trút lên mình xà thú, liên miên bất tuyệt chuyển vào nó những ý niệm bi hận, thương tâm...

Phương pháp này quả nhiên có hiệu quả, không lâu sau, sự hung hăng của Dực hoả xà giảm dần, tốc độ cũng dần dần chậm lại, số lượng cũng như nhiệt độ của những quả cầu lửa phun ra cũng không còn như trước.

Lại qua một lúc, xà thú đột nhiên hú lên một tiếng, hai cánh thu lại,đuôi dài cuộn tròn, bay vòng vòng trong không trung, bần thần nhìn Sở Dịch, phát ra từng tràng tiếng rên bi lương,tựa như đang rất thương tâm, tâm nguội ý lạnh.

Sở Dịch đại hỉ, chính lúc đang tập trung chân khí, cho nó một phát trí mạng, thì nghe một tiếng quát to như sấm:

-"yêu nghiệt chịu của bần đạo một kiếm!" Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Thoại âm chưa dứt, chỉ thấy một đạo bạch quang bùng phát phóng tới, như thiểm điện cắt ngang trời, đậm thẳng vào bụng con Dực hoả xà.

Máu xanh đen văng ra đầy trời, xà thú đột nhiên chấn động, toàn thân thu nhỏ, trên ba con mắt hung quang nộ phóng, từ từ mở rộng cái miệng khổng lồ đầy máu, phát ra những tiếng ồ ồ thấp trầm mà hung bạo, cảm giác bi hận vừa có đã tan biến như không hề tồn tại.

Sở Dịch thầm hô không hay,trong lòng mắng:

-" tên mũi trâu ngu si này, thành sự thì ít, bại sự có thừa!"

Từ một kiếm "Bạch hồng quán nhật" vừa rồi, kẻ vừa đến nhất định là cao thủ cấp chân tiên của Thượng Thanh thanh thành kiếm phái, tuy chân khí hùng hồn, khí thế như điện, nhưng muốn chém đoạn xà thú, e rằng còn thiếu chút hoả hầu.

kết quả ngược lại,yêu thú từ trạng thái bi phẫn bừng tỉnh, hung tính càng dữ dội hơn.

Trước mắt cho dù Sở Dịch có thi triển lại chiêu cũ, xà thú đã cảnh giác tất cũng không trúng kế một lần nữa.

Hoả xà quay đầu lại, trên ba con mắt lục quang lấp loáng, cuông bạo trừng trừng nhìn về phía đạo nhân vừa trêu chọc mình ở góc đông nam, lưỡi dài trồi sụt, nhe răng gầm gừ.

Rồi đột nhiên nó cất tiếng gầm to, đôi cánh khổng lồ dang rộng,toàn thân trướng lên vài lần có dư, đỏ như máu.

Hồng quang nhất thiểm, thế như sét đánh ngang tai phóng về phía đạo nhân đang đứng trên đỉnh mái.

Thượng thanh đạo nhân nọ thấy nó bị mình đánh mạnh nhưng không hề suy chuyển,đã sớm trợn mắt há mồm, trong lòng đại loạn, mắt thấy quái xà như điện mãnh liệt vỗ tới.vẫn đững sứng ở góc mái, nhất thời không biết tránh thế nào.

-"Sư thúc cẩn thận!"

Năm thanh niên đạo sĩ mặc thanh y đứng bên cạnh đại kinh thất sắc,theo nhau chuyển thân lên phía trước, kim quang bạo vũ, năm thanh trường kiếm phá không bắn ra,loạn chuyển không ngừng, trên không trung kết thành mai hoa kiếm trận.

Dực hoả xà nộ hống, đôi cánh khổng lồ đột nhiên hợp kích.

-"Oang"

Hoả phong quét khắp nơi, năm thanh trương kiếm bị đánh gẫy thành từng đoạn văng ra tứ phía, hoá thành sô số khối thép màu hồng nóng rẫy, như mưa sao băng rơi đầy trời.

Năm đạo sĩ thanh thành phái nọ tránh cũng không kịp, lập tức bị muôn vạn mảnh sắt xuyên qua, gào lên thảm thiết, ngã văng về phía sau, thi thể văng tứ phía, máu tươi bắn khắp nơi, một làn khói xanh nổi lên, mùi thịt cháy nhanh chóng lan toả ra khắp nơi.

Thanh y đạo nhân nọ như tỉnh mộng,vội vàng hống lên môt tiếng, song chưởng bích quang bạo phát,hoá thành một đạo quang đao.Nhưng quang đao chưa kịp thành hình,hắn đã bị một quầng hoả cầu đỏ tím đánh mạnh vào nơi ngực.

"xuy xuy xuy xuy"

Thanh y đạo nhân kêu lên thảm khốc, thân hình bốc cháy rừng rực, hai tay cuồng loạn khua khoắng không ngừng, trong chốc lát đã bị cháy đen, lảo đảo lùi lại vài bước thì quỵ xuống, bị cuồng phong thổi tả lả như bột.

Sở Dịch hít một hơi lương khí, vừa kinh vừa nộ, chính lúc định toàn lực phản kích, chỉ nghe thấy từ xa có tiếng người quát:"Hoàng thượng có chỉ, ai giết đươc yêu quái, cứu ra Tiên nghi công chúa,phong làm thiên hộ hầu ( chức hầu,phong cho 1 nghìn hộ)

Những tiếng "Rít rít" vang lên, tên phóng đầy trời,thần binh lợi khí nhiều không kể xiết, từ bốn mặt bát phương bắn về phía dực hoả xà.

Dực hoả xà bay cuộn tròn, bao nhiêu tên bay đến đều rơi lả tả,nhưng cũng bị vài thứ thần binh, pháp bảo xuyên qua người, cất tiếng hống to bay lên kên cao đào thoát.

-"Đừng để quái xà chạy mất"

-"Giết chết yêu quái, trả thù cho Bạch sư thúc!"

Bên ngoài đạo quan tiếng vó ngựa như sóng triều, tiếng hô hoán như sấm, vô số binh sĩ, hoà thượng, đạo sĩ theo nhau xông tới,,lại có mười mấy đạo nhân ảnh phá không bay tới, truy sát Dực hoả xà.

Sở Dịch thở phào một hơi, ôm lấy Lý Tư Tư ngồi trên đất, bốn bề lửa cháy phừng phừng, phòng ốc đổ sụp,cột nhà chạm khắc rơi đổ trên nền đất, Tiên nghi đạo quan phú lệ hoành tráng là thế, giờ chỉ còn là một đống tường vỡ ngói vụn.

Bình luận





Chi tiết truyện