chương 96/ 139

San San nghe đề nghị Giang Trục Thủy xong, San San nghi ngờ nói:” Nhưng…… Làm thế nào để lấy điện thoại của họ?”

” về phía Nghiêm Tu Nhân, em đến tìm Thanh Du tìm biện pháp, còn bên này…… Anh cảm thấy em gái em có thể giúp được.”

” Anh nói Hàm Nhã?” San San lắp bắp kinh hãi:” Tuy rằng nó tùy hứng, nhứng nó có thể giúp được sao?”

” Cô ấy dù sao cũng là con ruột của cha em, em không nên đánh giá thấp tình thân.”

Lời nói của Giang Trục Thủy làm cho San San có long tin, gật đầu nói:” Được, mặc kệ thế nào, chúng cũng phải thử xem!”

“Được, chúng ta ngày mai đi tìm em gái em. Anh phải đến bệnh viện, Tư Tư hôm nay phẩu thuật, em đến không?”

” Thật sự phải phẩu thuật sao!” San San thở dài nói.

” Lão gia là người như thế nào! Ông ấy có thể cho phép một đứa cháu ngoại không biết từ đâu xuất hiện ở trên đời này sao? Hơn nữa Tư Tư cũng không muốn đứa bé này.”

” Az……” Trừ bỏ thở dài, cô không biết nói gì.

” Em chưa từ chức, có nghĩa vụ bảo vệ an toàn cho cô ấy, chúng ta cùng đi thôi.”

Hai người cùng nhau vào bệnh viện, nhìn vẻ mặt khẩn trương của Tư Tư, San San chỉ đành an ủi:” Đừng sợ, sẽ không đau.”

Lâm Tư Tư lắc đầu:” Cho dù tôi sợ đau, tôi nhất định phải đem đứa bé trong bụng này xoá sạch.”

Đến phòng giải phẫu, San San cùng Giang Trục Thủy chờ ở bên ngoài.

” Lần phẫu thuật là tiến hành bí mật, nếu bị truyền ra ngoài, Tư Tư không chừng sẽ bị coi thường.” Giang Trục Thuỷ phân tích nói.

” Ừ.” San San gật đầu, nhìn cửa thủy tinh phòng giải phẫu.

Phẩu thuật rất in lặng, không nghe thấy một thanh âm nào, nhưng cô giống như có cảm giác được một sinh mệnh nhỏ bé dưới dao phẩu thuật của bác sĩ từ từ yên lặng mà đi……

Bỗng nhiên trong bụng khó chịu, cô cuống quít trốn vào toilet, một trận nôn khan.

Tay sờ bụng của mình, cô thấp giọng nói:” Đừng sợ, cục cưng, mẹ sẽ không bỏ con, hiện tại cha và mẹ đã kết hôn, về sau chúng ta ba người nhất định sẽ hạnh phúc cùng nhau!”

……

Giải phẫu chấm dứt, bác sĩ đỡ Tư Tư đi ra, Tư Tư như biến thành người khác, trở nên thành thục.

” Tôi về sau sẽ không làm loạn nữa, không bao hội chạy loạn nữa, sẽ không bao giờ làm những chuyện này nữa……”

” Tốt lắm, chúng tôi đưa cô về nhà nghỉ ngơi!”

Trở lại Lâm gia, San San giúp cô đắp chăn, lúc chuẩn bị xoay người, cô đột nhiên bắt lấy tay San San.

” Cô…… Có phải ở cùng với anh Hạo Thiên?”

San San trầm mặc trong chốc lát, gật đầu nói:” Ừ.”

” Anh ấy vẫn không nhớ ra tôi sao?”

” Anh ấy chỉ nhớ rõ chuyện mười ba tuổi trước kia, cái khác cũng không nhớ rõ, Tư Tư, cô đã quên anh ấy đi.”

Tư Tư lắc đầu:” Kỳ thật tôi sớm biết rằng tôi cùng với anh là không có khả năng. Lúc tôi bị người ta hãm hiếp, tôi chỉ biết, tôi rốt cuộc không xứng với anh ấy……”

San San đột nhiên kinh ngạc, thì ra Tư Tư bị người ta hãm hiếp. Cô rất muốn hỏi, người đó là ai, nhưng xem bộ dáng của Tư Tư khổ sở như thế, chỉ đành phải áp chế nghi vấn trong lòng trước, tiếp tục nghe cô nói tiếp.

“…… Sau đó tôi lại nói chuyện đó cho anh ấy biết, anh ấy cũng không ghét bỏ tôi, nhưng trong lòng tôi biết chúng tôi không có khả năng, tôi chỉ muốn mỗi ngày có thể nhìn thấy khuôn mặt ôn nhu của anh ấy là được. Kỳ thật tôi rất ghen tỵ với cô! Cô chẳng những có thể cùng với anh ấy ở cùng với nhau, liền ngay cả Giang Trục Thủy cũng một lòng nhớ thương cô, tuy rằng anh ấy đáp ứng kết hôn với tôi, nhưng tôi nhìn ra, trong lòng anh ấy rất đau khổ, buồn cười, tôi cũng không phải bom, vì sao bọn họ không muốn tôi?”

” Không phải, Tư Tư……” San San không biết nói cái gì mới tốt,” Anh ấy dưới tình huống như vậy tuyên bố kết hôn, chịu mang tiếng chưa kết hôn mà có con, điều này rất khó thấy.”

” Đúng vậy, anh ấy là người tốt……”

Hai người trầm mặc trong chốc lát, San San bỗng nhiên nhớ tới cái gì:” Tư Tư, vừa rồi cô nói, cô đã sớm đem chuyện mình nói cho Luật Hạo Thiên?”

Tư Tư cũng sửng sốt, mới ý thức được mình vừa rồi lỡ lời:”…… Tôi mệt rồi, cô ra ngoài trước đi.”

San San đành phải nói:” Vậy cô nghỉ ngơi cho tốt.”

———————————————-

Hồ nghi rời khỏi phòng Tư Tư, cô trong lòng có loại cảm giác bất an.

Ở dưới lầu, cô nhìn thấy Lâm Tường.

” Đại thiếu gia……”

” Tư Tư thế nào?”

” Cô ấy không có việc gì, chỉ là tâm tình không tốt lắm, cảm xúc ngược lại so với trước kia ổn định hơn.”

Lâm Tường do dự một chút, một bộ dáng không cả hỏi:” Nghe lão đầu kia nói, cô cùng Hạo Thiên đã sớm quen biết?”

” Tôi không phải cố ý muốn giấu diếm chuyện này với mọi người, chỉ là…… Trước kia anh ấy chưa mất trí nhớ, tôi nghĩ tôi và anh ấy sẽ không đi chung đường.”

” Vậy cô hiện tại sẽ ở bên anh ta?”

” Không phải, là đã ở chung với nhau.” San San giơ tay lên, để cho hắn nhìn thấy nhẫn trên tay.

Hắn nhíu mày nói:” Nhưng anh ta hiện tại bộ dạng như thế này, căn bản không thể chăm sóc cho cô.”

San San nở nụ cười:” Tôi không cần anh ấy chăm sóc tôi, tôi sẽ chăm sóc cho anh ấy. Anh cũng biết, tôi cho tới bây giờ không phải loại phụ nữ dựa vào đàn ông.”

Lâm Tường gật đầu:” Đúng vậy, nhưng bên cạnh cô cũng không thiếu đàn ông…… Vì sao cô tới bây giờ cũng không nghĩ tới tôi?”

Nói xong câu này chính hắn cũng sợ tới mức sửng sốt, nhìn bộ dạng kinh ngạc của San San, hắn liền cười nói:” Ha ha, đùa cô đấy! Gần nhiều chuyện xảy ra, đùa một chút, làm thay đổi không khí một chút, ha ha……”

San San nhẹ nhàng thở ra:” Tôi phải đi thôi.”

” Được, tôi đây chúc các người hạnh phúc.”

Cô quay đầu lại, mỉm cười nói:” Cám ơn.”

Bình luận





Chi tiết truyện