Nghe Luật Hạo Thiên lên tiếng, Tiết San San khống chế không được hốc mắt nóng lên, hai tay gắt gao nắm thành quyền.
Sau một lúc lâu cô bỗng nhiên kinh ngạc thấy Luật Hạo Thiên vừa nhắc tới bữa tiệc, chẳng lẽ tối nay anh ta cùng Lâm Tư Tư cũng phải đi tới bữa tiệc tối nay sao?
Cô một trận kích động, chợt nghe bên ngoài có tiếng nói của Giang Trục Thủy: ” Nga, đây không phải tiểu thư Tư Tư sao?”
Sau đó là tiếng của Tư Tư: ” Đúng vậy, anh Trục Thủy, anh như thế nào cũng đến đây chọn lễ phục?”
“Tôi tới chọn thay cho bạn gái”: Anh ta nói thật tự nhiên
” Anh là Luật tiên sinh đúng không? Đã lâu không gặp, đã lâu không gặp.”
Sau đó Luật Hạo Thiên thản nhiên lên tiếng “Giang đại luật sư quên thật nhanh? Hai tháng trước chúng ta đã gặp mặt nhau”
“Ha ha, làm sao có thể như thế chứ? Tôi sợ là Luật tiên sinh không nhớ rõ tôi”
Tiết San San ở trong phòng thay quần áo nghe bọn họ đối thoại, trong lòng vô cùng lo lắng, rốt cuộc bọn họ khi nào mới chịu rời đi?
Đây là tiếng của Lâm Tư Tư hỏi: ” Anh Trục Thủy, anh khi nào đã có bạn gái vậy, sao tôi không biết thế?”
“Ha ha, cô ấy đang ở trong phòng thay đồ đó, tôi sẽ gọi cô ấy ra”
Tiết San San nghe vậy liền thấy sợ, Giang Trục Thủy này, định làm cái quỷ gì vây! Cô sợ tới mức co rúm lại ở trong góc, không biết phải làm như thế nào.
Chợt nghe thấy tiếng bước chân đi tới, anh ta đột nhiên gõ cửa phòng thay đồ: ” San San, bộ đồ có được không? Đi ra đây, anh giới thiệu Lâm tiểu thư cùng Luật tiên sinh cho em biết.
Nghe thấy tên San San, Luật Hạo Thiên rõ ràng khẽ run lên, ánh mắt bắt đầu hướng về phía cửa phòng thay quần áo.
Lâm Tư Tư cũng ngạc nhiên, nhưng lập tức ánh mắt chuyển động: ” A, không cần, chúng tôi còn có việc cần đi trước!”
Dứt lời liền lôi kéo Luật Hạo thiên đi ra ngoài.
Tiết San San đang co rúm ở trong phòng thay đồ, chợt nghe thấy bên ngoài Giang Trục Thủy gõ cửa nói: ” Tốt lắm, người đã đi rồi, em có thể đi ra ngoài”
Thật lâu sau, cô mới thở phào nhẹ nhõm, cầm quần áo run run, tóc rối bời, tưởng có thể đứng lên, nhưng thế nào lại không đứng nổi.
Đành phải để tóc tai bù xù đi ra ngoài, anh sửng sốt nhìn cô chải mái tóc dài rối tung về phía sau ,thẳng mượt, còn có đôi mắt trong suốt trắng đen.
Anh liền chỉ tay rồi nói: ” Ok, chọn cái này đi.”
” Bất quá, tuy rằng mặc rất đẹp, nhưng là dù sao cũng là để mặc chính thức vào buổi tiệc.” Hắn cúi đầu xem thời gian:” Thời gian còn kịp, anh đưa em đi làm tóc.”
Dứt lời cũng không để ý xem cô có đồng ý hay không, liền đưa cô tới tiệm làm tóc.
Thay đổi kiểu tóc, đeo đồ trang sức trang nhã Tiết San San nhìn qua gương phản chiếu trên người, trên người cô tựa hồ có loại khí chất cao quý trời sinh, nói hoa lệ cũng không có quá đáng.
“Không sai”. Anh ta cười nói đem một đôi bông tai đẹp nhất bằng kim cương đẹp vào lỗ tai của cô, thanh lệ vô cùng làm cho khuôn mặt tăng thêm vài phần kiều diễm.
Cô lùi lại từng bước: ” Tôi… tôi nhất định phải tới bữa tiệc sao?”
Nghĩ đến việc tới bữa tiệc chứng kiến đôi nam nữ độc ác kia, cô nhịn không được lùi bước. Cô thực sự không muốn nhìn thấy bọn họ.
Giang Trục Thủy trầm mặc một lát rồi thầm thì nói:” Anh biết em từng làm vệ sĩ cho Lâm Tư Tư, em theo bọn họ làm những cái gì , có những chuyện xưa gì, anh không có hứng thú biết. Nhưng em phải nhớ kỹ, em hiện tại làm những chuyện như thế này không phải vì bản thân em mà vì cha của em.”
” Được, tôi biết rồi.” Cô hít một hơi:” Tôi biết nên làm như thế nào.”
Nên đối mặt thì đối mặt, Tiết San San cho tới bây giờ vốn không có sợ cái gì!
…….
Giang Trục Thủy bước xuống xe, sau đó đích thân thay cô mở cửa xe rồi khoác tay cô đi vào hội trường.
Hai chân của cô không ngừng run run, sợ gót giày nhỏ kia chống đỡ không được sức nặng của cô.
Anh cười nhẹ nói:” Giày này chất lượng sẽ không kém như vậy chứ, để anh đỡ em, đừng đứng ững như vậy, nếu không sẽ bị ngã xuống.“
Vì thế anh ta giúp ôm cô chậm rãi đi vào.
Tiết San San sợ ngây người, cô cho tới bây giờ chưa thấy qua tình huống này, quả thật rất cảm động.
Hội trường này giống như một cái sân bóng lớn vậy, nơi này cả trai lẫn gái người người mặc đều giống như các ngôi sao trên thảm đỏ. Này châu báu trang sức lóng lánh, ánh mắt của cô đã muốn hoa lên, này làn nước hoa thơm từng trận, khiến cho cái mũi của cô ngứa, thực sự rất muốn hắt xì…
Bình luận
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1