” Lão gia, đến phiên ngài.”
Giang Trục Thủy ở biệt thự Lâm gia bồi lão gia tử chơi cờ, lão gia tử tựa hồ không yên lòng.
” Ai, không được.”
” Lão gia có gì phiền lòng sao?”
Lâm Bạc lắc lắc đầu:” Gần nhất cảm giác được, giống như có chuyện gì sắp phát sinh…… Ta gọi là cậu điều tra Luật Hạo Thiên, cậu tra thế nào?”
” Anh ta làm việc rất cẩn thận, tôi không tra được gì cả, làm việc đều sạch sẽ.”
” Luật Hạo Thiên này, làm như không làm, làm như làm đại, nó sẽ không cam tâm chịu khuất phục. Ta lần này kêu A Tường trở về, muốn thử dò xét nó, nếu nó đối ta là nhị tâm (không trung thực, hai lòng) , nhất định sẽ không chịu nổi ra tay!”
” Lão gia định ra hôn sự hai nhà Lâm Nghiêm, cũng là muốn thử anh ta sao?”
” Nghiêm gia không được, Nghiêm lão Nhị muốn đem con gáigả vào Lâm gia, muốn mượn lực của ta, mà ta cũng muốn nhân cơ hội này đem Nghiêm thị thu về tay mình. Chuyện này, nếu Hạo Thiên có thể làm tốt, ta đây liền đem Lâm thị giao cho nó quản lý, coi như là thành gia lập nghiệp, ta là không có bạc đãi nó.”
” Hy vọng anh ta có thể hiểu được khổ tâm của lão gia.”
” Chỉ sợ nó dã tâm quá lớn, ta cho nó lại nhiều, nó cũng sẽ không thỏa mãn.” Lâm Bạc thở dài:” Trục Thủy, ta già rồi, có một số việc, cũng không có sức mà đi quản, ta thật hy vọng có thể có một người có thể thay ta quản lý sự nghiệp này, còn có, chiếu cố con gái Tư Tư của ta. Đối với cậu biết, người này tuyệt đối sẽ không phải là Luật Hạo Thiên.”
” Lão gia vì sao luôn hoài nghi anh ta?”
” Ta sống đến như vậy, có đôi khi xem người liếc mắt một cái có thể nhìn thấu bản chất của họ. Luật Hạo Thiên người này, rất khó làm cho người ta có thể hiểu được, nguyên nhân cho ta nhìn không thấu nó, cho nên ta biết rõ Tư Tư thích nó, cũng không dám dung túng cho bọn họ hai người ở chung.”
Lão gia tử nhìn Giang Trục Thủy, thành khẩn nói:” Trục Thủy, mấy năm nay cậu âm thầm giúp ta không ít việc, ta biết, cậu cùng cha cậu giống nhau, đều không phải là người truy danh trục lợi, nếu không, bằng năng lực của nó, chỉ sợ sớm đã ở trên ta. Năng lực cùng nhân phẩm của cậu ta điều hiểu. Nếu đem Tư Tư giao cho cậu, ta cũng an tâm.”
” Lão gia, hảo ý của ngài tôi xin nhận, nhưng thật ra bằng năng lực của địa thiếu gia, những việc này cũng có thể làm được.”
” Tiểu tử thối, coi như hết! Nếu không có người phụ nó (ý nói Lâm Tường), ta chỉ sợ sau khi ta mất, nhà này cũng bị nó hủy.”
” Lão gia đừng lo lắng, ngài thân mình cường tráng như vậy, sống đến một trăm tuổi cũng không có vấn đề gì.”
” Tốt lắm không nói cái này, đúng rồi, hôm nay như thế nào không mang bạn gái của cậu cùng nhau đến?”
” Cô ấy cùng với Nghiêm tiểu thư đi Hawaii rồi.” Giang Trục Thủy nghĩ nghĩ, hỏi:” Luật thiếu gia vì sao không đưa Nghiêm tiểu thư cùng đi?”
” Nga, Hạo Thiên đi Vancouver bàn chuyện làm ăn.”
Giang Trục Thủy sửng sốt:” Anh ta đi một người?”
” Đúng vậy, Vancouver bên kia vẫn đều giao cho nó xử lý.” Lão gia tử hỏi:” Có vấn đề gì sao?”
” Không có gì, tôi phải trở về. Lão gia bảo trọng.” Hắn đứng dậy cáo từ.
Lão gia tử gật gật đầu:” Trục Thủy , có rảnh thì gặp Tư Tư được không, con bé dạo gần đây đều thay đổi, không nói chuyện, người cũng gầy, ta thật lo lắng.”
” Lão gia yên tâm, tôi rảnh nhất định sẽ gặp Tư Tư tiểu thư.”
Vội vàng rời khỏi biệt thự Lâm gia, Giang Trục Thủy lập tức gọi điện thoại cho San San.
Không ai nghe máy, lúc hắn chuẩn bị tắt điện thoại, bỗng nhiên có người bắt.
“Alo, xin chào.”
Thanh âm này không phải của San San, mà là Nghiêm Thanh Du.
” Nghiêm tiểu thư?” Hắn nghi hoặc nói:” Như thế nào là cô? San San đâu?”
” San San đang tắm, nếu cần thì tôi sẽ đua cho cô ấy?”
” Nga, không cần. Cám ơn.”
” Anh có chuyện gì sao? Tôi có thể nhắn lại.”
” Không cần, tôi không có chuyện gì, chúc hai người đi vui vẻ.”
Buông điện thoại, Giang Trục Thủy nhẹ nhàng thở ra, ai, là hắn suy nghĩ nhiều sao? Luật Hạo Thiên làm sao có thể làm chuyện hoang đường này?
——————————————
San San nhìn con dao gọt hoa quả trên cổ mình, ánh mặt trời chiếu rọi xuống, lóe ra ánh sáng lạnh lùng.
Cô chỉ một thoáng buồn ngủ một chút, ngẩng đầu vừa thấy, đáy lòng lập tức lạnh lẽo.
Luật Hạo Thiên !
Anh ta làm sao có thể ở trong này? Anh ta làm sao có thể xuất hiện trên thuyền của cô?
Đôi mắt thâm thúy tối tăm, cho dù mặt trời đã khuất cũng làm cho người ta cảm thấy rét lạnh, mà trong tay anh lại nắm lấy con dao lại làm cho cô cnàng thêm tuyệt vọng.
Anh thật sự muốn giết cô sao?
Thân thể của cô co lại một chút, hô:” Thanh Du, Thanh Du!”
” Không cần gọi, cô ấy không ở trên thuyềncô ấy cùng vệ sĩ, người hầu, dã ngồi thuyền khác rời khỏi rồi.”
Anh tà mị cười:” Hiện tại, trên thuyền này, cũng chỉ có hai người chúng ta.”
San San thân thể hơi hơi run, chỉ có bọn họ, vậy anhn giết cô chẳng phải là dễ dàng sao, sau khi giết ném cô xuống biển, hủy hết dấu vất ……
Trời ạ, cô không dám nghĩ, cô phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ cứ như vậy để anh ta chém giết?
Dao của anh dọc theo đường cong xinh đẹp của cô hạ xuống, thấp giọng nói:” Yên tâm, tôi sẽ không giết em, tôi chỉ là…… Muốn em gọt táo thôi.”
Sau đó, cô kinh ngạc nhìn từ phía sau cầm lấy một đĩa táo, cắt một mảnh đặt trên miệng cô.
Thanh âm mị hoặc nói:” Ăn đi.”
Mở môi cô, đem miếng táo bỏ vào miệng, sau đó đem hai tay cô cố định trên đầu.
Dao gọt hoa quả lạnh lẽo lướt qua da thịt trắng nõn xinh đẹp của cô, cuối cùng dừng lại ở cúc áo sơmi thứ nhất.
Cô cả người vặn vẹo, hoảng sợ nhìn anh, ác ma này, anh ta rốt cuộc muốn làm cái gì?
Bình luận
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1