chương 22/ 139

Một chiếc Ferrari màu đỏ xuyên qua đồng lúa rộng lớn đi vào một tòa cổ kính biệt thự rồi dừng lại trước cổng.

Cửa mở ra, Lâm Tư Tư đeo kính râm bước xuống.

Nữ giúp việc bước lên phía trước:” Tư tư tiểu thư đến đây a! Lão gia đang theo giang luật sư chơi cờ đâu.”

“Phải không? Ta đi nhìn xem.”

Lâm Tư Tư bước nhanh đi đến hoa viên, thấy một người đàn ông trung niên cùng một nam nhân trẻ tuổi mặc tây trang đang ngồi chơi cờ. Cô cười chạy tới, một phen bịt mắt của người đàn ông đó:”Đoán xem con là ai?”

Người đàn ông trung niên khẽ cười nói:” Tư tư, nha đầu, như thế nào có thời gian đến xem lão già như ta đây?”

“Cha đáng ghét!” Tư tư tùng rảnh tay:” Làm sao có thể đoán được là con a?”

“Cái nha đầu này, lúc con đi tới ta đã nghe thấy thanh âm của con.”

Lâm Bạc sủng nịch vỗ vỗ tay con gái, chỉ vào người nam nhân đối diện nói:” Đây là Giang luật sư, hai người mới trước đây đã gặp mặt.”

Lâm Tư Tư liếc mắt nhìn nam nhân một cái, chỉ thấy hắn hai hàng lông mày rậm, đôi mắt xếch lên cao, đúng là mười phần giống người cổ. Người này nếu không phải mặc tây trang hiện đại, cô khẳng định người này là người cổ đại.

“Giang luật sư, chào anh.”

Hắn nhếch môi cười:” Tư Tư tiểu thư không cần khách khí như vậy, cứ gọi tên của tôi, Trục Thủy. Mười mấy năm không gặp, Tư Tư tiểu thư thật sự là càng ngày càng đẹp.”

Lâm Bạc cười nói:” Tư Tư, Trục Thủy là đại luật sư của nước ta, ở trên thé giới cũng có chút danh tiếng.”

Tư Tư cười lộ ra lúm đồng tiền như hoa:” Anh Trục Thủy, mong anh về sau chiếu cố nhiều hơn.”

“Không dám.” Hắn cười nói:”Nhưng thật ra tôi cũng không muốn thua kém em trai, mong Tư Tư tiểu thư chiếu cố nhiều hơn.”

” Em trai?”

” Đúng vậy, nó cùng Tư Tư tiểu thư học chung trường với nhau.”

“Anh đừng nói là Giang Hằng Vũ nha?” Tư Tư cả kinh nói.

” Nguyên lai hai người quen biết, vậy thì rất tốt.”

” Ha ha, anh Trục Thủy, anh thật sự là hay nói giỡn, em trai anh rất thông minh, không cần tôi chiếu cố?”

“Phải không?” Giang Trục Thủy cười nói:” Tôi không biết, ở nhà nó cũng không ngoan lắm.”

Tư tư mắt khẽ chuyển động, thở dài nói:”Anh thật ra phải quản giáo em trai mình một chút, cậu ta ở trường đang theo đuổi một nữ sinh toàn trường đều biết. Ai cũng có thể nhìn ra được, nữ sinh kia căn bản không xứng với cậu ta, diện mạo không có, gia giáo cũng không có, lại còn trước mọi người khoe khoang, giống như đùa giỡn, ai, ánh mắt của em trai anh thật độc đáo.”

” Ha ha, ánh mắt của nó thật độc đáo.” Giang Trục Thủy cười cười:” Tôi sẽ khuyên nó.”

“Anh hãy khuyên anh ta thật tốt, đừng đừng làm cho hắn bị phá hư đứa nhỏ giáo phôi.” Tư Tư bộ dáng vô cớ lo lắng, còn an ủi hắn:” Dù sao cậu ta còn trẻ, khó tránh khỏi sẽ bị một điều gì đó che mắt, không suy nghĩ, việc gì cũng có thể làm được.”

” Ha ha, Tư Tư tiểu thư thật quan tâm em trai tôi, tôi thật sự là thụ sủng nhược kinh.”

Lâm Tư Tư vừa lòng nở nụ cười, quay đầu hướng ba ba nói:”Cha, con có việc muốn nói với cha.”

Giang Trục Thủy đứng dậy:” Lão gia, tôi đây cáo từ trước.”

“Được, lần khác lại đến cùng ta đánh cờ.”

” Nhất định.”

” Tư Tư, con ra tiễn Trục Thủy đi.”

“Không cần làm phiền tiểu thư.” Hắn phất phất tay, đi ra sân vườn.

Nhìn Giang Trục Thủy dần dần đi xa, Lâm Bạc cười nói:” Tư Tư, con cảm thấy Giang Trục Thủy, người này thế nào?”

“Rất được.”

“Con thích anh ta không?”

Mặt cô khẽ biến:” Cha, cha nói là ý gì?”

“Ha ha, con trưởng thành rồi, cũng nên lo chung thân đại sự.”

Cô nhíu mày nói:”Cha, con đang muốn nói với cha chuyện này.”

” Như thế nào? Con đã chọn được người thích hợp?”

“Cha…… Có một người rất tốt bên cạnh cha, chẳng lẽ cha không thấy sao? Con không tin cha không thấy, anh ấy làm nhiều việc cho nhà ta như vậy, đối con còn tốt hơn anh hai, cha chẳng lẽ không nhìn ra sao?”

“Người con nói, là Hạo Thiên?” Lâm Bạc nghiêm túc, nhìn chằm chằm con gái hỏi:”Con thích cậu ta?

Bình luận





Chi tiết truyện