“Chậm đã? Hôm nay Tư Tư tiểu thư chưa có tới a?”
Tiểu Phỉ gặp Tiết San San ngồi ở hoa viên, đi qua thật cẩn thận hỏi.
” Ừ.” San San gật đầu:” Tiểu thư hôm nay có việc không tới.”
” Vậy thật tốt quá, chúng ta đi dạo phố đi!”
“…… Được rồi.” San San không thích đi dạo phố, nhưng nhìn Tiểu Phỉ ánh mắt chờ mong kia, đành phải đáp ứng.
Tiểu Phỉ vui vẻ lôi kéo tay cô hướng cửa đi, đã thấy Giang Hằng Vũ xa xa nghênh diện đi tới.
San San cả kinh, lôi kéo Tiểu Phỉ đi đường vòng. Giang Hằng Vũ nở nụ cười:” Trốn anh?” Chạy vội vài bước đến trước mặt cô.
“San San, em không phải đã đáp ứng khi rảnh sẽ hẹn hò với anh sao? Hôm nay Tư Tư tiểu thư không có tới,vaayj thì đây là cơ hôi tốt nha!” Hắn nói xong liền nắm bả vai của cô.
San San chợt lóe thân né tránh:” Không…… Không được, tôi muốn cùng bạn mình đi dạo phố.”
” A……” Hắn thất vọng nói:” Như vậy a……”
” Thực xin lỗi, chúng tôi đi trước.” Cô giống như đang tránh né ôn thần, lôi kéo Tiểu Phỉ liền rời khỏi.
” San San, cậu rất lợi hại a!” Tiểu Phỉ vừa chạy vừa hâm mộ nói:” Anh ấy là bạch mã hoàng tử của một nữa nữ sinh toàn trường nha, anh ấy muôn hẹn hò với cậu, cậu tới liếc mắt một cái cũng không thèm.”
San San ngạc nhiên nói:” Một nữa nữ sinh? Vậy một nữa khác đâu?”
” Một nữa khác đương nhiên là ủng hộ Luật tiên sinh a !” Tiểu Phỉ hưng phấn nói:” Không chỉ là nữ sinh trường chúng ta, toàn thế giới hơn phân nửa phụ nữ chưa kết hôn đều đem ngài ấy làm tình nhân trong mộng!”
San San thổn thức không thôi, nói thầm:” Ánh mắt phụ nữ toàn thế giới đều mù sao?”
” Cậu nói cái gì?”
” Không có gì.” Cô nghĩ nghĩ rồi hỏi:” Vậy còn cậu? Cậu cũng thích anh ta sao?”
Tiểu Phỉ thẹn thùng gật đầu:” Mình cảm thấy ngài ấy rất hoàn mỹ, anh tuấn tiêu sái, lại ôn nhu, còn thực hài hước nữa”
Ôn nhu? Nếu cô ấy xem đến bộ dáng nam nhân kia lúc thoát quần áo nữ sinh, không biết còn có thể không cảm thấy anh ta ôn nhu?
Hai người đi đến sân ga, cô hỏi:” Cậu làm sao mà biết nhiều vậy?”
” Ở tivi mà biết a! Còn có trên tạp chí cũng có giới thiệu rất nhiều , nói ngài ấy là kỳ tài trẻ tuổi nhất trong thương giới. Tuy rằng chỉ là con nuôi của Lâm gia, nhưng địa vị ở Lâm thị so với Lâm gia đại thiếu gia còn cao hơn. Ai, ngài ấy quả thực không phải người thường a, nếu có thể nói với ngài ấy trên một câu, mình chết cũng đáng.”
Tiết San San sửng sốt :” Có nghiêm trọng như vậy không?”
“Cậu đương nhiên sẽ không cảm thấy ngạc nhiên, cậu là vệ sĩ của Lâm tiểu thư, có rất nhiều cơ hội thấy ngài ấy. Mà mình sẽ không giống cậu, vô luận mình như thế nào, cũng luôn hòa nhập ở trong đám người, ngài ấy ngay cả liếc mắt mình một cái cũng không có.” Tiểu Phỉ ảm đạm nhìn cô:” San San, cậu thật sự là đang ở trong phúc mà không biết phúc a!”
Tiết San San nghẹn họng nhìn trân trối, thật muốn khóc rống một hồi. Trời ạ! Ai có thể nói cho cô biết, phúc của cô ở nơi nào?
Xe công cộng chậm rãi vào sân ga, hai người ngồi trên xe, lúc đóng cửa, một thân ảnh quen thuộc linh hoạt nhảy lên, nhìn San San sáng sủa cười: “Anh suy nghĩ một hồi, cuối cùng quyết định cùng hai em đi dạo phố.”
“……”
Tiết San San một câu cũng không nói nên lời, đầu chôn ở trên bả vai của Tiểu Phỉ, ……Ô ô, Thần tiên đại tỷ có hiển linh, đem tên gia hỏa này biến đi có được không?
” Bạn học Tiết San San” Hắn bất mãn nói:”Anh thật nghiêm túc cảnh cáo em, bạn trai của em đang ở trước mặt, em có thể nào lại ôm người khác như vậy?”
“Bạn học Giang Hằng Vũ, tôi cũng thật nghiêm túc nói cho anh biết, tôi chưa từng đồng ý anh làm bạn trai của tôi”
” Ách…… Phải không?” Hắn giống nhau ở nhớ lại cái gì, sau đó vẻ mặt mờ mịt nói:”Anh không nhớ rõ” Sau đó còn hắc hắc ngây ngô cười.
A! Này nam nhân, hắn rốt cuộc là rất ngốc hay là quá thông minh? Quả thực tức chết cô.
Quay đầu đi không để ý tới hắn, hắn lại động tác mềm nhẹ đem đầu của cô ôm chầm đến đặt ở ngực của mình.
Cô nổi giận:” Anh làm gì……”
Trên xe rất nhiều người, thực chật chội, cô quằn quại, bên cạnh có người phàn nàn:” Uy! Lộn xộn cái gì?”
Hắn nhếch miệng cười:” Em yêu, đừng lộn xộn, để anh ôm em, như vậy để em khỏi phải sợ.”
” Cút!”
Bình luận
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1