“Anh quen cô ta sao ?”
Lâm Tư Tư hỏi anh.
Lâm Hạo Thiên trầm mặc trong chốc lát, thản nhiên nói:” Không quen.”
Sau đó giám khảo chấm điểm, giám khảo chấm điểm hơn nữa thí sinh đạt được, chính là thành tích cuối cùng của thí sinh, từng cái giám khảo đều có phần của mình, xem cá biểu hiện của thí sinh trong suốt quá trình thi đấu.
Các giám khảo đều đã chấm xong, cuối cùng đến phiên Lâm Hạo Thiên, anh mỉm cười nói:” Trong tay tôi có một trăm điểm, tôi lấy hết số điểm này cấp cho một thí sinh.”
Tất cả mọi người đều kinh ngạc, cũng rất ngạc nhiên anh đến tột cùng muốn đem một trăm điểm này cho ai.
Chỉ thấy ánh mắt của anh đảo qua ba thí nsinh trên đài, thản nhiên nói:”Thí sinh đó, không ở nơi này, cô ta đang ở phòng y tế. Cô ta chính là Tiết San San !”
Mọi người đều sợ ngây người.
” Như vậy không hợp quy chế?” Một giám khảo nói.
” Tôi lại không cảm thấy không hợp.” Lâm Hạo Thiên thu lại nét cười, vẻ mặt nghiêm túc.
” Tôi cũng đã nói rõ ràng ở thông báo tuyển dụng điều thứ hai, Muốn một người giỏi nhiều mặt, đặc biệt là phẩm chất đạo đức. Vừa rồi tôi xem toàn bộ cuộc thi, thí sinh Tiết San San ở trận đấu thứ hai đã biểu hiện dũng khí bền vững cùng ý chí của mình, đây người chúng tôi cần!”
Câu nói của anh đã làm toàn trường chấn động, Tư Tư cũng cười nói:”Anh nói rất đúng, tôi cũng cho rằng Tiết San San là người tốt nhất! Tôi quyết định, Tiết San San sẽ làm vệ sĩ cho tôi!”
Lúc San San tỉnh dậy, mình đang nằm ở phòng y tế, nhân viên y tá bước lên giúp cô băng bó, mà cô lại yên lặng rơi lệ.
Cô biết mình đã thua, cô biết, số tiền thưởng mười vạn, đã không còn hi vọng……
“Cám ơn.” Cô đối chị ya tá nói lời cảm tạ, muốn xuống giường.
“Đợi chút, cô gái, cô không thể đứng lên, cô cần phải nghỉ ngơi.” Y tá ngăn cô lại.
Cô lắc đầu:” Cuộc thi đã kết thúc, tôi còn ở chỗ này làm gì?”
“Cô ở lại lĩnh thưởng a! Mười vạn tiền thưởng a, chẳng lẽ cô không cần?”
Lời nói của chị y tá làm San San cả kinh:”…… Mười vạn tiền thưởng thì có liên quan gì đến tôi?”
” Bởi vì cô đạt được quán quân a!”
” A?”
Tiết San San lập tức tỉnh mộng, cô rõ ràng đã thua cuộc, làm sao có thể là quán quân?
“Chị nhận nhầm người rồi? Tôi làm sao có thể là quán quân?”
” Làm sao có thể nhầm? Cô không phải là Tiết San San sao?”
” Tôi là Tiết lấy san, nhưng là……”
Cô cảm thấy rối rắm, bỗng nhiên một thanh âm truyền đến:” Không cần hoài nghi, cô chính là quán quân!”
Ngẩng đầu vừa thấy, Lâm đại tiểu thư – Lâm Tư Tư cùng Lâm Hạo thiên đến. Mà người nói chuyện, là Lâm Hạo Thiên.
” Có lẽ cô xem này mới có thể tin được.” Anh nói xong đem một tờ giấy cùng số tiền mười vạn đặt lên giường chỗ cô đang ngồi.
San San ngây ra như phỗng, sau một lúc lâu kích động chảy nước mắt, cô rốt cục đã thắng! Cuối cùng cô cũng có mười vạn tiền thưởng! Nhìn vào tờ giấy trước mặt, đương nhiên là quan trọng nhất vẫn là tờ giấy kia.
” Cái này thật sự là mười vạn sao?”
Lâm Tư tư bật cười:” Đương nhiên, Lâm gia cúng ta chẳng lẽ lừa gạt cô ?”
” Thực xin lỗi…… Tôi không phải có ý này.” Tiết San San vội xin lỗi :” Cám ơn đại tiểu thư đã cho tôi cơ hội, tôi nhất định sẽ cố gắng hoàn thành công việc !”
” Không cần cảm ơn tôi, người cô nên cảm ơn chính là Hạo Thiên, anh ấy đã đem toàn bộ số điểm cho cô nha ! Bằng không cô sao lại dễ dàng trở thành quán quân?”
San San nhìn về phí Lâm Hạo Thiên, có chút kinh ngạc, người này không hề quen biết nhưng lại giúp mình.
” Cám ơn anh, Lâm tiên sinh.”
” Tôi chỉ nói đúng sự thật thôi, là do cô đã cố gắng hết mình. Nếu nhất định phải cảm tạ, về sau hãy vì tiểu thư phục vụ đi.” Anh ôn hòa nói:” Tốt lắm, cô hảo hảo nghỉ ngơi, chúng tôi đi trước, nếu cô hồi phục thì hãy nhận công việc.”
Cô vội đáp:” Không cần, tôi hiện tại có thể nhận công việc!”
Anh nở nụ cười:” Cho dù cô là người máy, Lâm gia chúng tôi cũng không ngược đãi người.”
Nhìn bóng hai người cùng ra ngoài, Tiết San San cảm thán, trên đời vẫn còn nhiều người tốt a, không nghĩ tới Lâm tiên sinh là người hòa ái như vậy, còn có Lâm đại tiểu thư, cũng thực có tri thức hiểu lễ nghĩa……
Nghĩ đến về sau có thể ở bên Lâm đại tiểu thư làm công việc, còn có thể thường xuyên nhìn thấy Lâm tiên sinh, tâm tình không khỏi cảm thấy vui vẻ lên.
Lâm tiên sinh…… Vết sẹo trên mu bàn tay cô còn chưa nhìn kĩ, không quan hệ, về sau có cơ hội là được.
Bình luận
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1