” Nếu em nói anh cưới cô ấy, anh sẽ cưới!”
Giang Trục Thủy thành thật nói.
San San kinh ngạc nhìn anh một lúc lâu, cắn răng nói:” Vì sao là em? Vì sao muốn em thay anh quyết định?”
Anh trầm mặc một lúc lâu, thấp giọng nói:” Tối hôm qua em đến bệnh viện đi?”
Cô lập tức ngây dại, anh tiếp tục nói :” Ngày hôm qua nữa đêm anh nhớ em, liền lái xe đến Lâm gia, lại thấy em từ Lâm gia đi ra, em đến bệnh viện?”
Anh tuy hỏi cô, nhưng ngữ khí lại tràn ngập tuyệt vọng bi thương.
Cô gật đầu:” Vâng, em đến bệnh viện, em đến xem……”
Anh bỗng nhiên che miệng cô lại:” Anh đã biết, em đừng nói.”
Cô đẩy tay anh ra, mắt kìm nén nước mắt:” Em muốn nói! Em chính là đi xem anh ấy! Em thích anh ấy, chẳng sợ anh ấy là ác ma bại hoại, em thừa nhận em không quên được anh ấy! Em biết làm vậy là có lỗi với anh, anh đánh em mắng em cũng được, chính là đừng đối tốt với em như vậy, em không đáng!”
Anh như cũ không chuyển mắt nhìn cô, sau một lúc lâu không nói gì, lại bỗng nhiên nở nụ cười.
” Anh sớm biết em thích anh ta, anh cũng biết em không thích anh. Có đôi khi yêu hay không yêu từ ánh mắt người đó có thể nhìn ra được. Đối với em vẫn không chịu hết hy vọng, biết rõ em không thể quên được anh ta, lại luôn tồn tại một tia hy vọng. Là anh rất tự tin, tự mình đa tình ……”
San San môi run run, cô muốn nói không phải như thế, anh rất tốt, chỉ là em không có phúc khí kia. Nhưng nói đến miệng lại nói không ra lời.
” Xin lỗi.”
” Em không có tình cảm với anh, cũng sẽ không đối với bất luận ai.”
” Em không xứng với anh, em là người hèn nhát……
” Em không được xem mình như vậy.”
Chuyện cho tới bây giờ, ánh mắt của anh còn có thể ôn nhu như thế .
” Anh…… Muốn kết hôn với Lâm Tư Tư sao?”
” Anh còn lựa chọn nào khác sao?”
“……”
” Nếu đổi lại là em, em sẽ làm như thế nào?”
” Em không biết……”
” Anh muốn trở về, anh nghĩ, anh cầm yên lặng suy nghĩ một chút.”
Nhìn bóng dáng cô đơn rời đi, cô bất lực ngồi dưới đất.
Trục Thủy, xin lỗi, thật sự xin lỗi, em không muốn lừa dối anh……
———————————————————————-
Rạng sáng, San San đang ngủ mơ màng, bỗng nhiên di động run một trận mãnh liệt, cô tiếp điện thoại, nghe thấy thanh âm của trợ lý kia:” Tiết tiểu thư, Luật tiên sinh đã tỉnh.”
Di động liền rơi trên mặt đất, cô không kịp nhặt lên, liền thay quần áo lao ra ngoài.
” San San, làm sao vậy?” Lâm Tư Tư cũng tỉnh, thấy cô vội vàng ra ngoài, giữ chặt cô hỏi.
” Là Luật Hạo Thiên tỉnh……” San San vừa dứt lời, Lâm Tư Tư liền chạy về phòng thay quần áo.
San San lắc đầu, có lẽ là cô lắm mồm……
Đi vào trong bệnh viện, trợ lý Luật Hạo Thiên – Dương Đình đã sớm đúng ở cửa chờ đợi, thấy các cô đến, mặt mày hồng hào nói:” Tư Tư tiểu thư, Tiết tiểu thư……”
Hai nữ nhân đều xem hắn như không có gì, trực tiếp đi vào phòng bệnh.
Luật Hạo Thiên đang ngồi ở đầu giường đọc sách!
Lâm Tư Tư chạy đến ôm cổ anh, nước mắt nước mũi một phen rơi ra:” Hạo Thiên, anh Hạo Thiên, anh rốt cuộc cũng tỉnh……”
San San tựa vào cửa, nhìn người đàn ông kia, anh khuôn mặt tuấn mĩ, im lặng, ôn hòa…… Thấy những thứ này, cô đã thỏa mãn, cô cười cười, lúc chuẩn bị xoay người rời đi, lại nghe thấy thanh âm quen thuộc kia dùng loại ngữ khí mạc danh kỳ diệu nói:” Cô là ai?”
Cô quay đầu lại, đồng thời thấy trên mặt Luật Hạo Thiên biểu tình mờ mịt , còn Lâm Tư Tư biểu tình kinh ngạc.
” Cô là ai?” Anh lại hỏi.
” Anh Hạo Thiên……” Lâm Tư Tư vẻ mặt kinh ngạc:” Em là Tư Tư, anh Hạo Thiên, anh không nhận ra em sao? Em là Tư Tư?”
Luật Hạo Thiên nhìn cô:”Xin lỗi, tôi không biết cô.”
San San cũng không khỏi ngây dại, đây là chuyện gì? Chẳng lẽ anh…… Mất trí nhớ?
Lúc này lão gia tử đi đến:” Nghe nói Hạo Thiên đã tỉnh?…… Tư Tư như thế nào ở đây? Con tro0wr về cho ta!”
” Con không về!”
” Làm càn!” Lão gia tử tức giận nói, phân phó hai thủ hạ phía sau :” Đem đại tiểu thư về!”
” Con không về! Con không về…… Con muốn chờ anh Hạo Thiên nhớ lại con……”
Lão gia tử sửng sốt:” Hạo Thiên nó làm sao vậy?”
Dương Đình cúi đầu nói:” Luật thiếu gia mất trí nhớ.”
” Tại sao có thể như vậy? “
” Bác sĩ nói đã tỉnh lại .”
Lão gia tử cau mày đi đến trước giường, nhìn Luật Hạo Thiên nói:” Con nhớ ta là ai không?”
Anh nhìn thoáng qua, lắc đầu nói:” Không biết.”
” Vậy con có nhớ mình là ai không?”
” Tôi…… Tôi là Đằng Hải.”
San San cả người chấn động, kích động nhìn anh. Anh còn nhớ rõ mình là Đằng Hải, anh còn nhớ rõ……
Lão gia tử lắc đầu, cùng trợ lý nói:” Chiếu cố nó thật tốt, trước tiên quan sát vài ngày rồi nói sau.”
Tất cả mọi người đi ra ngoài, San san lúc này mới chậm rãi đi đến trước giường, không nói một tiếng nhìn anh.
” Đằng Hải.” Cô nhẹ nhàng gọi tên của anh.
Anh ngẩng đầu, nhìn cô.
Cô cảm giác được ngực của mình đang run mãnh liệt, chậm rãi, cô hỏi:” Anh còn nhớ em là ai không?”
Bình luận
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1