chương 272/ 513

"Đã gần trong tấc gang, mà biển trời xa cách." Đó là cảm giác hiện tại của Huyết Hoàng, chỉ nửa bước là lên Thiên giới nhưng khoảng cách mong manh đó trở thành sinh tử chia lìa, khiến y ở lại Nhân gian đầy uy hiếp tử vong.

Trong lòng y đầy tuyệt vọng và ảo não, lúc quan trọng nhất, không gian thông đạo vỡ tan, gần thành công rồi lại thất bại.

Thất bại có nghĩa tử vong!

Nhưng Huyết Hoàng không thể bó tay đợi chết, y là cường giả từng tiếp cận cảnh giới Thần Hoàng, tuy chưa khôi phục cảnh giới nhưng đã hơn trước nhiều, nếu liều mạng ắt bọn Thần Nam phải trả giá đắt.

"Grào… ha ha ha" Tử Kim thần long cười vang, giờ giọng: "Huyết hồ lô cánh dài kia định chạy hử, cứ bay đi. Không chạy, không bay sao? Tốt, hôm nay chúng ta sẽ nướng cánh thiên sứ."

Huyết Hoàng không cố phá toái không gian đào tẩu bởi năm ma thân vây chặt y, Thần Nam và hai con rồng cũng áp sát, nếu y phá toái hư không, e rằng không gian thông đạo xuất hiện sẽ bị đánh tan ngay.

"Hắc hắc …" Y cười lạnh: "Không cần bao vây ta, năm xưa bản hoàng tung hoành thiên thượng địa hạ không biết các ngươi đang chuyển thế đầu thai ở xó nào."

Tử Kim thần long cười vang: "Lão điểu cánh dài kia, đừng cậy già nua, hôm nay long đại gia sẽ ăn tươi ngươi."

"Giết hắn." Thần Nam không nói nhiều, dùng hành động biểu đạt ý nghĩa.

Ngũ đại ma thân cùng bản thể Thần Nam và hai con rồng huy động thần binh bảo nhận vây quanh Huyết Hoàng.

Đại Long đao, Liệt Không Kiếm, Hậu Nghệ cung, Khốn Thiên tác, uy lực những thiên binh bảo nhận này vô cùng kinh nhân. Hai đạo hoàng kim thánh kiếm của Long Bảo Bảo phát ra không hề kém cạnh, mấy đạo sát phạt chi quang tung hoành, xé toang không gian.

Thoáng chốc, huyết nhục của Huyết Hoàng vỡ vụn, thân thể bị thương gần như tan nát. Ngoài xa, Hắc Ám đại ma thần nóng nảy, liên tục gầm vang nhưng không sao lại gần được, phệ thần thú vô cùng thông linh, được Long Bảo Bảo ra hiệu, nó quấn chặt ma thần.

Thủy thần Tây Lạp Lệ Ti, Chiến Thần và Quang Minh thần quyết không lên cứu viện, chủ thần và ma thần thế như thủy hỏa, tuy tạm hợp tác nhưng vì chuyện Nguyên Tố hỏa thần nên lại chia rẽ, hợp tác chỉ còn là hình thức.

Hiện tại phe Quang Minh thần đã tính sẵn, trong lúc quan trọng sẽ ra tay diệt Hắc Ám đại ma thần. Dù có thể dẫn đến đại chiến giữa Thiên giới chủ thần và ma thần nhưng hạ được một ma thần đầu não, đối với họ quả là dụ hoặc vô cùng.

"Ha ha ha…" Tử Kim thần long cười vang, tay cầm một nắm lông màu máu.

Trong sát na Huyết Hoàng bị Thần Nam và Long Bảo Bảo vây lại, Tử Kim thần long chọn cách đánh vô sỉ, dùng long trảo thủ đánh lén, mục tiêu không phải nơi yếu hại mà là mớ lông màu máu, đương nhiên tạo thành đả kích tinh thần trầm trọng cho đối phương. Huyết Hoàng giận run người, lông trên một cánh suýt bị lão du côn vặt sạch.

"Ha ha ha… hay lắm, đây là chiến lợi phẩm không tệ, sau này có thời gian đem làm chổi lông gà." Lão du côn cười gian giảo: "Thổi bay lông một con gà, phù…" Nó thổi mạnh, đám lông bay phơi phới trên không.

"Bảo bảo Thiên Long kiếm!"

Bình thường Long Bảo Bảo quá ít kinh nghiệm thực chiến, lần đại chiến này khiến nó hưng phấn dần, nắm được huyền cơ sinh tử đối quyết, hai tung hoành kích xạ, hóa thành hai con thần linh long đánh cho Huyết Hoàng liêu xiêu.

"Bảo bảo Thiên Long trảo!"

"Bảo bảo Thiên Long dực!"

Thần Nam không cần ra tay nữa, cùng năm hóa thân đứng ngoài mặc cho con rồng du côn và tiểu long phối hợp đối địch, đối thủ kiểu này rất khó kiếm, tiểu long được rèn luyện ắt thu được lợi ích lớn.

Huyết Hoàng oai phong một thủa giờ cuống cuồng như chó nhà tang, tả xung hữu đột, uy phong mất sạch.

Nhưng thời gian trôi đi, Thần Nam cảm giác không ổn, vội xông tới, hắn tháy Huyết Hoàng đang cười lạnh, cảm giác cho biết đối phương sắp giở trò.

"Huyết đồ thiên địa!"

Tiếng quát lạnh lùng vang lên, màu máu đột nhiên nhuộm đỏ thinh không, áp lực trùm xuống, một huyết sắc luyện ngục đột ngột xuất hiện ttrên không trung. Trong đó sóng máu ngập trời, bạch cốt chìm nổi, là những hồn phách bị Huyết Hoàng đồ sát luyện thành huyết giới, nội thiên địa này mở ra sẽ tạo thành cục diện quyết sinh tử.

Tử Kim thần long và Long Bảo Bảo vội dốc tận lực, không dám ơ hờ nữa, chúng biết đến lúc kết thúc chiến đấu.

"Gào…"

Một tràng quỷ khiếu từ huyết giới truyền ra, vô số đạo tàn hồn lao vào bọn Thần Nam. Cả ba vội múa thần binh, Đại Long đao, Khốn Thiên tác, hoàng kim long kiếm liên tục chém tan quỷ hồn.

Sau cùng Thần Nam và ngũ đại hóa thân, hợp với sức mạnh của Tử Kim thần long và Long Bảo Bảo khiến nội thiên địa của Huyết Hoàng vỡ vụn, vô tận huyết quang tràn khắp thiên địa.

Huyết Hoàng tan xương nát thịt, mềm oặt trôi trên không, lạnh lùng nói với bọn Thần Nam: "Một cái túi da hôi thối có gì đáng giữ?"

"Ầm."

Thân thể huyết thiên sứ nổ tung, huyết nhục tung tóe, hồn phách Huyết Hoàng bay lên cao, màu máu trên không tràn vào chỗ y, tiếng nói lạnh lẽo cất lên: "Cừu hận hôm nay sẽ trả lại gấp mười vào sau này."

"Sau này? Ngươi không có đâu, hôm nay ta phải khiến ngươi tịch diệt." Thần Nam không muốn lưu lại đại hoạn, nhanh chóng lao tới.

Đại Long đao sắc lẹm chém đứt hồn phách Huyết Hoàng nhưng quái sự phát sinh, hai đoạn hồn phách nhanh chóng tụ lại.

Huyết Hoàng cười lạnh: "Đại Ma và ta đấu nhau mấy ngàn năm vẫn không diệt được huyết hồn, ngươi giết được sao? Không thể nào. Huyết Hoàng chi hồn, vĩnh sinh bất diệt, ngươi không giết được ta."

Bọn Thần Nam không tin lời y, lại công kích mãnh liệt, đúng như Huyết Hoàng nói, huyết hồn rất khó diệt được.

Chỉ một thời gian ngắn không gặp, Huyết Hoàng được mấy vị ma thần tương trợ, tu vi khôi phục phần lớn, mạnh hơn trước kia nhiều, hồn phách được tôi luyện thành, rất khó diệt.

Một dòng âm thanh thoạt có thoạt không truyền vào thần thức chi hải của Thần Nam, hắn kinh ngạc nhận ra Đạm Đài Tuyền đang dùng thần niệm truyền âm.

"Hồn phách Huyết Hoàng hiện giờ rất khó diệt được, thần binh trong tay ngươi không có linh tính, bằng không đã thanh toán được y. Y tuy là bất tử chi hồn nhưng lực công kích không mạnh, ngươi nên phong ấn y vào trong một món thần binh, sau này thần binh chi linh tụ tập lại, sớm muộn gì y cũng bị xử lý."

Thần Nam gật đầu với nàng ta, nhanh chóng đến gần huyết hồn, vung tay lên liên tục, mấy chục đạo Diệt Thiên thủ từ bốn phương tám hướng ập tới, ép Huyết Hoàng vào trung tâm. Đoạn Đại Long đao hung hãn cắm vào, quát vang với Tử Kim thần long và Long Bảo Bảo: "Cùng phong ấn hắn vào long đao! "

Hào quang sáng chói, một điểm màu đỏ cố giãy giụa nhưng không thể thay đổi được gì. Hồi lâu sau, không trung bình tĩnh lại, Huyết Hoàng bị phong ấn trong Đại Long đao, trên thanh đoạn đao ẩn ước một tia màu máu.

Ngoài xa, các cao thủ Huyền giới há hốc mồm. Huyết Hoàng bất khả nhất thế, huyết thiên sứ có bất diệt huyết hồn lại bị phong ấn.

Bọn Thần Nam quá mạnh, thoáng chốc đã giết ba thần ma, phong ấn một huyết thiên sứ, chiến tích vô cùng hiển hách.

Thần Nam cầm Đại Long đao, ánh mắt lạnh lùng nhìn Thủy thần rồi nhìn sang Hắc Ám đại ma thần, cuối cùng nhìn Chiến Thần. Quang Minh thần và hắn có một đoạn giao tình nên hắn không muốn ra tay với y.

Hắc Ám đại ma thần tuy giận dữ vô cùng nhưng đành chuẩn bị dốc lực chạy về Thiên giới. Hiện tại y thân cô thế cô, không thể lấy một đấu nhiều.

Quang Minh thần, Chiến Thần cũng thấy nguy ngập, gần có man thú, xa là Thần Nam đang chằm chằm nhòm ngó, bên dưới còn Lão bạo quân Khôn Đức quan chiến, nên họ cũng chuẩn bị rút lui.

Đột nhiên một âm thanh già nua vang vọng thiên địa, không ai biết nó xuất phát từ đâu.

"Sinh sinh tử tử, tử tử sinh sinh, nhân cũng thế, thần cũng thế, ma cũng vậy, gấp gáp làm gì!"

Hai con phệ thần thú phản ứng đầu tiên, vừa nghe thấy giọng nói đó liền ngoan ngoãn như mèo con, thu hết lệ khí, dừng công kích Quang Minh thần, Chiến Thần, Hắc Ám đại ma thần. Cả các Huyền giới cao thủ và chủ thần đều cả kinh.

"Ai?" Hắc Ám đại ma thần còn một mình, cực kỳ mẫn cảm, lạnh lùng nhìn khắp nơi nhưng không phát hiện gì.

Đại chiến đình chỉ, không trung lại yên bình, giọng nói già nua thở dài: "Chuyện này ta rất hiểu, Thần Nam tiểu hữu, mọi chuyện ở đây đều do tiểu hữu mà ra."

Thần Nam cũng không thấy phương vị của lão nhân, bình tĩnh hỏi: "Ngươi là ai?"

Trầm mặc một lúc, giọng nói già nua lại vang lên, nói ra thông tin khiến chúng nhân kinh ngạc.

"Ta là Quang Minh giáo hoàng đời thứ nhất."

Quả là đại sự kiện thạch phá thiên kinh. Quang Minh giáo hoàng đời thứ nhất là siêu cấp lão quái vật mà vẫn sống trên đời. E rằng lão từng có duyên gặp Quang Minh thần đời thứ nhất cũng nên.

"Quang Minh giáo hoàng đời thứ nhất?" Tử Kim thần long kinh hãi kêu lên: "Không tin được. Chắc ngang vai với giặc trọc Thanh Thiện hoặc còn cao hơn."

Hắc Ám đại ma thần, Quang Minh thần, Chiến Thần, Nguyên Tố thủy thần đều rất khó coi. Nhân gian Quang Minh giáo hội quả có thực lực cao thâm mạc trắc, đưa ra thần bí lão nhân và hai man thú rồi mà giờ lại xuất hiện cả Quang Minh giáo hoàng đời thứ nhất. Lão quái vật này còn sống, là đời trước, thậm chí còn trước nữa của họ.

Các Huyền giới cao thủ yên lặng, hiện trường lặng như tờ.

Cách đó không xa, thần bí lão nhân và hiện nhiệm Quang Minh giáo hoàng đều kích động nhưng nhanh chóng bình tĩnh lại, hiển niên họ biết nhân vật trong truyền thuyết này còn sống.

"Thần Nam, tiểu hữu muốn công phá mười tám tầng địa ngục vì cớ gì?" Giọng nói già nua lại vang lên trên không.

"Phụ thân ta bị phong ấn trong mười tám tầng địa ngục, ta muốn giúp người thoát khốn." Thần Nam nói với vẻ kích động.

"Sau tiểu hữu biết phụ thân bị phong ấn trong mười tám tầng địa ngục, biết đâu ông ấy cam nguyện tự phong ở đó?"

Thần Nam quát lớn: "Không thể nào."

Giọng nói vang lên: "Sao lại không thể? Như ta cũng cam nguyện tự phong trong mười tám tầng địa ngục."

Lại một tin tức thạch phá thiên kinh khiến tất cả ngạc nhiên.

Quang Minh giáo hoàng đời thứ nhất lại đang ở trong mười tám tầng địa ngục, hơn nữa cam nguyện tự phong ở đó.

Thần Nam gầm lên: "Ta không tin."

"Nếu tiểu hữu không tin ta cũng đành chịu, nhưng nếu có gan, tiểu hữu có thể vào xem, chân chân thiết thiết xem kỹ mấy tầng địa ngục cuối cùng xem có thay đổi được gì không."

"Grào… đúng là lão tặc âm hiểm, không muốn phí lực lại phong ấn được bọn ta." Tử Kim thần long giận dữ gầm lên.

"Thần dạy, ta muốn vào địa ngục xem sao." Long Bảo Bảo ra vẻ háo hức.

Thần Nam lớn tiếng: "Hảo, cho ta biết muốn vào tầng cuối cùng thì làm thế nào?"

Quang Minh giáo hoàng đời thứ nhất truyền ầm: "Có thánh cốt thủ hộ, rất ít người có khả năng từ bên ngoài công phá mười tám tầng địa ngục. Hôm nay, ta lớn mật trực tiếp đưa tiểu hữu vào tầng địa ngục mười bảy, ai muốn vào xem cũng được nhưng nên nhớ sinh tử do mệnh!"

"Ầm." Một động khẩu đen ngòm xuất hiện trên tầng không địa ngục.

Địa ngục chi môn đã mở, thông xuống tầng địa ngục mười bảy, ai cũng vào được nhưng còn sống mà ra hay không phải nghe theo thiên mệnh.

 

Bình luận





Chi tiết truyện