Trương Tuấn lúc này không hề lên tiếng, trong phòng thật yên tĩnh. Hình như là anh đang đợi cái gì, ánh mắt anh không chuyển mà nhìn chẳm chằm vào Liền Tịch Tịch ở đối diện, biểu lộ giống như cười mà không phải cười.
Không biết có phải là do tác dụng của rượu hay là vì điều khác, Liền Tịch Tịch ngồi được một chút, liền cảm thấy được cổ họng mình có chút nóng.
Cô bắt đầu cảm giác trán cô chậm rãi đổ mồ hôi, trên lưng cũng như thế, trong bụng giống như có luồng khí nóng đang quậy phá, trong đầu cô cũng rất nóng.
“Rất khó chịu sao?”
Anh tà mị nhìn khuôn mặt ửng hồng của cô, cảm thụ được cô càng ngày càng thở hào hển, cười đến cực kỳ tà ác. Gật gật đầu, cô không phát ra thanh âm nào.
Người đang ở trước mắt là của chồng cô, nhưng so với loài rắn rết thì anh làm cho cô thật sợ hãi, cô không biết khi nãy anh đã cho cô uống thứ gì.
Tầm mắt cô nhìn vào anh, trong nội tâm lại bay lên một tia khát vọng.
Cô hi vọng anh có thể ôm cô.
Sự khát vọng của thân thể cùng với lý trí của cô, như muốn đem cô xé nát.
Ánh mắt mê ly của cô đã nói cho anh biết, giờ phút này, tác dụng của thuốc đã bắt .
Khóe miệng của anh chứa đựng nụ cười âm lệ từng bước một hướng đến gần cô, đến trước mặt cô.
Ngón tay thon dài đem càm của cô nắm lấy, đem đầu cô chậm rãi nâng lên, anh đem mặt mình tiến đến trước mặt cô, làm cho cô có thể nghe thấy được khí tức của anh:
“Nói cho tôi biết, bây giờ cô muốn gì nhất nào?”
Lúc này lý trí của cô đã bị tác dụng của rượu cùng với thuốc của Trương Tuấn làm cho hỗn loạn, đôi tay tinh xảo của cô chậm rãi đưa lên chạm vào mặt Trương Tuấn, đôi mắt to mê ly phản chiếu vào ánh sáng, môi khẽ mở, âm thanh nhỏ nhẹ của cô vang lên:
“Ôm em một cái được không?”
Giống như bây giờ là cô cầu xin anh, uyển chuyển mà hèn mọn.
Đây là lần đầu tiên cô nói với anh, van cầu anh ôm cô.
Mà ngay khi cô cầu xin như thế, giọng của cô vẫn rất hàm súc u nhu.
Nôi tâm băng giá của anh đột nhiên bị thứ gì đó xé rách một đường dài, trong đầu Trương Tuấn đột nhiên hiện ra một hình ảnh tà ác, chẳng lẽ khi bị người cướp đi đêm đầu tiên khi đó cô có bộ dáng như vậy ư?
Bình luận
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1