Edit: Tử Hàn
Beta: A Tử
Tiêu Tử Y đã sớm biết Nam Cung Tiêu tránh ở phía sau nàng không xa luôn luôn
vẫn nghe lén, cho nên trên mặt cũng không có gì ngoài ý muốn, nhìn Nam Cung
Tiêu gục đầu đi đến bên người ca ca hắn, nét mặt không còn một tia thần khí.
Nam Cung Sanh vỗ vỗ đầu Nam Cung Tiêu, bật nói : “Tiểu tử này gây họa gì, ta
ngày hôm qua đều hỏi qua hắn. Còn nhỏ tuổi cư nhiên học xong gian dối cùng nói
dối, tại hạ thật sự là giật mình không thôi. Ngày hôm qua đã giáo dục hắn thật
tốt.”
Nam Cung Tiêu chu miệng lên, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tất cả đều là vẻ mặt
hối hận, hiển nhiên ngày hôm qua bị Nam Cung Sanh giáo dục không ít thời
gian.
Tiêu Tử Y không phải không thừa nhận, hiện tại làm cho tiểu bá vương trở
thành nghe lời vẫn là cảm thấy thành công viên mãn. Nàng cười nói: “Tiêu nhi,
ngươi có nguyện ý tiến cung hay không, cùng Trạm Nhi cùng nhau học tập chơi
đùa?”
Nam Cung Tiêu nghe được Tiêu Tử Y gọi hắn nhũ danh, không có quen liền ngẩng
đầu xem xét nàng liếc mắt một cái.
Tiêu Tử Y cười yếu ớt nói : “Ta bắt chước ca ca ngươi tỷ tỷ gọi ngươi tiêu
nhi, ngươi không thích ta gọi vậy à…, nếu không ta lại gọi ngươi là Nam Cung
Tiêu.”
Nam Cung Tiêu dùng sức lắc lắc đầu, thanh âm nho nhỏ nói: “Không có việc gì,
tùy ngươi thích gọi sao gọi.”
Tiêu Tử Y cảm thấy biểu hiện trên mặt tiểu Chính Thái không được tự
nhiên vẻ mặt đúng là đáng yêu chết người a, vừa cảm thấy làm sai, vừa
không biết nên nhận sai như thế nào, tâm tình mâu thuẫn liên tục hiện ra trên
mặt hắn, hai tay nhỏ bé dấu ở phía sau càng không ngừng xoay cùng một chỗ.
“Tiêu nhi, công chúa đang hỏi ngươi đấy, mau trở lời đi!” Nam Cung Sanh giơ
tay vỗ lên đầu Nam Cung Tiêu, phát ra “Ba” một tiếng. Nhìn thấy Tiêu Tử Y
nhướng mày.
Nam Cung Tiêu liếc trộm một cái nhìn Tiêu Tử Y, sau đó hừ nhẹ một tiếng nói:
“Nói dối là ta không đúng, ta nói xin lỗi. Bất quá ai nói là gian dối? Ta có
thể đem 《xuất
sư biểu》đọc
ra hết!”
Tiêu Tử Y nhíu mày, còn tưởng rằng này tiểu bá vương tính tình thay đổi đâu!
Kết quả vẫn là quật cường như vậy. Nàng thú vị mở miệng nói: “Nga? Vậy
ngươi thử học xem?” Tiểu tử này không phải là mấy đêm liền đem 《xuất sư
biểu》đều
học thuộc hết đi? Thật đúng là sĩ diện.
Nam Cung Tiêu lông mi nho nhã hướng về phía trước một chút, cái cổ nhỏ bé
giương lên. Không chút hàm hồ bắt đầu thanh âm giòn lưng đến . . . .
Tiêu Tử Y mỉm cười nghe hắn từ nhịp điệu đều đều đến khi ngâm từng từ lắp ba
lắp bắp, không ngoài nàng sở liệu, quả nhiên là không có người dạy hắn. Học
bằng cách nhớ cũng rất khó khăn.
Nam Cung Tiêu gấp đến độ đầu đầy mồ hôi, nhưng lúc này trước mặt của hắn
không thể có bài chép sẵn. Nam Cung Sanh ở một bên cũng không nhúng tay can
thiệp. Để cho đệ đệ của hắn nếm thử tư vị tự làm tự chịu, lần sau nhìn hắn còn
dám dối trá hay không.
Cuối cùng tới một chỗ, Nam Cung Tiêu kẹt hồi lâu đều không có nói ra
được. Hắn ủ rũ, đang định nhận thua, một thanh âm thanh thúy khác tiếp tục hắn
ngâm nga trôi chảy đến phần lưng tiếp theo. Tràn ngập tự tin.
Tiêu Tử Y quay đầu lại, nhìn đến Tiêu Trạm được Nam Cung Tranh dẫn đến, đứng
ở cách đó không xa, khuôn mặt nhỏ nhắn dưới ánh mặt trời chiếu rọi xuống
tràn ngập hào quang.
Đây là Trạm Nhi của nàng. Tiêu Tử Y nghe âm thanh lanh lảnh đọc thuộc lòng
của Tiêu Trạm, cảm thấy cực kỳ đắc ý.
Nam Cung Tranh mang theo Tiêu Trạm đi đến trước bàn hình tròn, sau đó đem
hắn giao cho Tiêu Tử Y. Bội Huyền vừa rồi hốt ha hốt hoảng trở về báo
cáo, nói nàng không cẩn thận đem công chúa lạc mất, sau đó lại không cẩn thận
làm cho công chúa và Nhị thiếu gia gặp mặt. Nàng lúc ấy vừa nghe thiếu chút nữa
không té xỉu, vội vàng mang theo Tiêu Trạm lại đây. Kết quả khi đến nơi, vừa
vặn nghe thấy hai người bọn họ đang vấn đáp đề bài.
Không biết nhị ca nàng nói cái gì không nên nói hay không, Nam Cung Tranh
trong lòng bất ổn. Bất quá trước mắt theo biểu hiện trên mặt hai người cũng
không nhìn ra cái gì, Tiêu Tử Y vẻ mặt ôn nhu tươi cười. Mà ca ca của nàng. . .
. . . Căn bản hỉ nộ ái ố đều giấu ở trong.
Lúc này. Tiêu Trạm đã đem tất cả bài《xuất sư biểu》 đều đọc xong rồi, khuôn
mặt nhỏ nhắn ngẩng đến chờ Tiêu Tử Y khích lệ. Mà Tiêu Tử Y cũng rất cao hứng.
nhéo nhéo của hắn khuôn mặt nhỏ nhắn, khen hắn thật lợi hại.
Nam Cung Tiêu ở một bên buồn bực muốn chết, im lặng trong chốc lát rốt cục
mở miệng nói: “Ta đáp ứng đi làm bạn chơi cùng hắn, bất quá ngươi phải chịu
trách nhiệm làm cho ta cũng đem《xuất sư biểu 》này đọc ra hết được !” Hắn nói xong còn
hướng Tiêu Trạm bắn đi một cái ánh mắt khiêu khích, mà Tiêu Trạm cười hớ hớ làm
như không thấy, hoàn toàn đắm chìm ở việc cuối cùng cũng có một người bạn chơi
cùng.
Tiêu Tử Y không nghĩ tới Tiêu Trạm sẽ kích thích Nam Cung Tiêu hướng tới
cạnh tranh, cảm thấy vài người cùng nhau học tập tất nhiên có lợi cho phát
triển. Bằng không, nàng thực phải suy xét việc lập nhà trẻ hoàng gia đi?
Quên đi, nghĩ tới phương diện này phải có bao nhiêu vấn đề, Tiêu Tử Y liền
lập tức bỏ qua ý niệm này trong đầu. Nàng quay đầu nhìn về phía hai vị trong
gia tộc Nam Cung gia, cười hỏi: “Có thể chứ?”
Nam Cung Sanh khoát tay áo, không để ý nói: “Đã hứa cho ngươi rồi, mang đi
đi.”
Hắn nói chuyện ngữ khí thật giống như việc thảo luận một số chuyện gì
đó giống nhau đều không quan trọng, làm cho Tiêu Tử Y khó tránh khỏi liên tưởng
đến mới vừa rồi nàng ngay cả hái cành hoa đào, người này đều nói đến bốn lần.
Chẳng lẽ đệ đệ ruột thịt hắn cũng không bằng một cành hoa đào sao?
Tiêu Tử Y nhíu nhíu mày, đang muốn hỏi rõ ràng thì chỉ thấy Nam Cung Sanh
lắc lắc hồ lô rượu, cười thở dài: “Bất quá một tháng sau, ta muốn ra phân bài
thi cho hắn, nếu là hắn có thể làm được, vậy vẫn giao cho công chúa dạy. Dù sao
nếu là cùng hoàng Tôn điện hạ cùng nhau, phu tử trong cung cũng còn hơn tại hạ
gấp bội lần. Được chứ? Nếu là không giải được đề, vậy giải thích rằng đệ đệ tại
hạ rất ngu dốt, không xứng làm bạn chơi cùng hoàng Tôn điện hạ, vẫn là để
hắn trở lại đây đi.”
Tiêu Tử Y nghe thấy thú vị, quay đầu hỏi ý tứ Nam Cung Tiêu, chỉ thấy hắn
thật là có chí khí gật đầu. Tiêu Tử Y lại dùng ánh mắt chuyển hướng Nam Cung
Tranh đứng ở một bên, hỏi ý tứ nàng như thế nào.
Nam Cung Tranh thay đổi tính cách châm chọc khiêu khích trước đây, cung
kính thi lễ nói: “Thần nử trước đây đã đắc tội công chúa nhiều, kính xin
công chúa chớ để ở trong lòng. Hết thảy liền theo như nhị ca nói đi.”
Tiêu Tử Y cười lắc đầu nói: “Tranh tiểu thư bảo hộ tiểu đệ chính mình, lại
có gì sai? Bất quá, có nên hay không còn phải chào hỏi Nam Cung đại nhân?”
Nam Cung Sanh không kiên nhẫn khoát khoát tay nói : “Đi nhanh đi!
Không sao hết. Nhưng, nhớ rõ mỗi tuần để cho hắn trở về hai ngày là tốt rồi,
còn lại tùy ý ngươi đi!”
Tiêu Tử Y bĩu môi, tuy rằng cảm thấy thái độ của bọn hắn có chút vấn đề, bất
quá đoán trước đây cũng là chuyện trong nhà người ta, lòng hiếu kỳ của nàng có
thể miễn đi. Nàng đứng lên, Nam Cung Tranh phân phó Bội Huyền dẫn bọn họ đi thu
thập hành lý của Nam Cung Tiêu.
Nam Cung Tranh nhìn bóng lưng của bọn họ, chép miệng, lo lắng nói: “Nhị ca,
cứ như vậy đem đệ đệ chúng ta đưa đi? Buổi tối cha trở về, nói như thế nào a?
Còn có Nhị nương hôm nay đi ra ngoài thành dâng hương nữa, trở về gặp Tiêu nhi
bị người mang đi, chẳng phải là sẽ muốn khóc đến chết sao?” Bọn họ và Nam Cung
Tiêu cũng không phải cùng một mẫu thân, hay bởi vì tuổi kém nhau quá lớn, cho
nên tự nhiên ở chung cùng Nam Cung Tiêu thường giành hết sự quan tâm sủng ái
hắn, kết quả tạo thành tính cách tiểu bá vương như hiện tại.
Nam Cung Sanh nâng cốc hồ lô ngửa đầu uống một ngụm rượu cuối cùng xong,
miễn cưỡng nói: “Nói như thế nào hả? Cứ nói Công Chúa Điện Hạ giá lâm nhà chúng
ta, sau đó một đạo ý chỉ sẽ đem Tiêu nhi đáng yêu vô địch đặc biệt thông minh nhà
chúng ta bắt đi rồi, không được sao? Dù sao nàng cũng không phải chưa từng làm
chuyện tranh đoạt đứa bé.”Chuyện của Lí Vân Tuyển hắn cũng biết, Nam Cung
Tiêu không ít lần ở trước mặt hắn thêm mắm thêm muối nói.
“Tranh đoạt đứa bé?” Nam Cung Tranh tức giận đến nói năng lộn xộn, “Làm sao
có thể nói như vậy? Nhị ca ngươi là tính làm cho cha xông vào trong cung đi làm
loạn sao?”
Nam Cung Sanh nhún nhún vai, không quan tâm nói: “Vậy ngươi đi phụ trách
cùng cha nói chuyện đi. Ai nha nha, rượu không có, lại đi rót thêm.” Nói xong,
cũng không để ý Nam Cung Tranh tức giận tới mức dậm chân, thản nhiên vẫy
vẫy tay áo, xoay người hướng tiểu lâu mà đi.
Muốn chết, nàng lại bị nhị ca nàng đùa bỡn! Hiện tại trách nhiệm hoàn toàn
biến thành của nàng rồi! Nàng phải chịu trách nhiệm giải quyết vụ thẩm vấn của
phụ thân a!
Nam Cung Tranh một cỗ bực mình không chỗ phát, chỉ có thể dùng sức đá gốc
cây hoa đào được nhị ca coi như là trân bảo bên cạnh nàng, trong lúc nhất thời
biến thành hoa đào trên cây rào rào rơi xuống.
Bình luận
- Chương 321
- Chương 320
- Chương 319
- Chương 318
- Chương 317
- Chương 316
- Chương 315
- Chương 314
- Chương 313
- Chương 312
- Chương 311
- Chương 310
- Chương 309
- Chương 308
- Chương 307
- Chương 306
- Chương 305
- Chương 304
- Chương 303
- Chương 302
- Chương 301
- Chương 300
- Chương 299
- Chương 298
- Chương 297
- Chương 296
- Chương 295
- Chương 294
- Chương 293
- Chương 292
- Chương 291
- Chương 290
- Chương 289
- Chương 288
- Chương 287
- Chương 286
- Chương 285
- Chương 284
- Chương 283
- Chương 282
- Chương 281
- Chương 280
- Chương 279
- Chương 278
- Chương 277
- Chương 276
- Chương 275
- Chương 274
- Chương 273
- Chương 272
- Chương 271
- Chương 270
- Chương 269
- Chương 268
- Chương 267
- Chương 266
- Chương 265
- Chương 264
- Chương 263
- Chương 262
- Chương 261
- Chương 260
- Chương 259
- Chương 258
- Chương 257
- Chương 256
- Chương 255
- Chương 254
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1