Edit: Chikajo
Beta: A Tử
(A Tử: giải thik chút về tiêu đề tại sao k để lun ra nghĩa là Ra ngoài
dạy học vì nghĩa chử xuất các còn 1 nghĩa là lấy chồng tại liên quan đến nd
truyện 1 tý nên để lun chử xuất các.)
“Biết chữ rất kỳ quái sao?” Ánh mắt Tiêu Sách thật sự là quỷ dị, Tiêu
Tử Y rốt cục nhịn không được đặt câu hỏi. Nếu rất kỳ quái, vậy nàng về sau vẫn
là không cần thừa nhận mình biết chữ.
Tiêu Sách lắc lắc đầu, dùng thanh âm của hắn khàn khàn nói: “Không kỳ quái,
nếu ngươi không biết chữ, ta sẽ càng khinh thường ngươi. Hài tử của phụ hoàng
làm sao có thể không biết chữ?”
Tiêu Tử Y hắc tuyến một chút, mới nhớ tới nàng còn giống như đang tranh thủ
tình cảm cùng đệ đệ này. Ít nhất đối phương xem ra là như vậy.
“Ta chỉ bất quá biết một chút chữ mà thôi, không tính là cái gì.” Tiêu Tử Y
thấp giọng nói. Nàng cũng không muốn ở trong cung này gây thù hằn, có vẻ mẫu
phi Tiêu Sách cũng là người có lai lịch, bằng không sẽ không khiến cho Tiêu
Cảnh Dương cảm giác nguy cơ. Mặc dù nói nàng hiện tại được hoàng đế che chở
không có gì nguy hiểm, nhưng nàng cũng không quên trong mắt những người khác
nàng hẳn là cái gai trong mắt đi. Dù sao còn chưa điều tra ra rốt cuộc là ai
muốn tính mạng của nàng, vì vậy mỗi người đều có khả năng.
“Phải không? Nhưng ta lại nghe nói Nam Cung Tiêu cơ hồ mỗi ngày đều đến chỗ
ngươi đổi đề bài nha.” Tiêu Sách kéo dài thanh âm, càng thêm kỳ quái nói, “Đây
không phải trình độ chỉ biết một ít chữ chứ? Có thể cùng người nọ kiên
trì giao chiến nửa tháng trở lên, hoàng tỷ tỷ ngươi thực nổi danh giữa chúng ta
nga!”
Lời khen ngợi từ miệng Tiêu Sách nói ra, Tiêu Tử Y nghe thế nào cũng cảm
thấy như là châm chọc. Tám phần vẫn là không thừa nhận nàng có bao nhiêu lợi
hại. Bất quá Tiêu Tử Y càng cảm thấy hứng thú chính là “Người nọ” trong miệng
hắn, khẳng định đó không phải Nam Cung Tiêu.
Tiêu Tử Y nghĩ đến đây, cười cười giả tạo, ngọt ngào nói: “Hoàng đệ đệ ngươi
rất khoa trương, Tiêu Nhi mới là đứa nhỏ năm tuổi, Tử Y cũng chỉ là cùng hắn
chơi đùa, đứa nhỏ chỉ có năm tuổi, đây cũng không phải là cái chuyện gì
đáng khen chứ?” Nàng nói chuyện ngữ khí vừa ngây thơ vừa đáng yêu, để cho
người khác nghe xong chắc chắn sẽ không hoài nghi tính xác thực trong lời nói.
Tiêu Sách bị những lời của Tiêu Tử Y nói cho không thể chống đỡ. Hắn lại
không thể nói sau lưng Nam Cung Tiêu có người, mà theo những lời nàng nói này,
xem ra nàng khả năng còn chưa xuất toàn lực.
Không khỏi có chút đáng sợ.
Tiêu Sách âm thầm nắm chặt nắm tay, không thừa nhận người luôn luôn được
xưng thiên tài là hắn sẽ thua bởi một nữ nhân vừa mới tiến cung hơn một tháng.
Tiêu Tử Y bĩu môi không để lại dấu vết. Muốn cùng nàng đấu? Hắn vẫn còn non
lắm.
“Hừ! Ngày ta đây xuất các dạy học, ngươi nhất định phải tới xem.” Tiêu Sách
sau một lúc lâu trầm ngâm, rốt cục hạ quyết tâm nói.
“Xuất các. . . . . . ?” Tiêu Tử Y chỉ chú ý tới hai chữ này, thiếu chút nữa
thì phun. Lấy chồng không phải chỉ nữ hài tử bình thường xuất giá sao?
“Xuất các dạy học, chính là phương pháp kiểm nghiệm thành quả hoàng tử học
được. Là truyền thống nhiều năm của cung đình.” Tiêu Sách một chút cũng không
cảm thấy chỗ nào đáng cười, nghiêm túc giải thích nói, “Mỗi hoàng tử khi mười
ba tuổi điều phải xuất các dạy học. Chọn lựa một đoạn nội dung sở trường, sau
đó ở trước mặt thần tử giải thích quan điểm của mình, dùng nó để thể hiện năng
khiếu cùng bài học và bài tập.”
Tiêu Tử Y thu hồi tươi cười, bởi vì nàng biết chuyện này hẳn đối với Tiêu
Sách mà nói là một đại sự rất trọng yếu. Xuất các dạy học, nghe ý tứ của hắn,
có vẻ hẳn là hắn lần đầu tiên chính thức xuất hiện trước mặt vua và dân, và
nhóm triều thần thẩm tra. Trách không được hắn nghiêm túc như vậy, bất
quá, chuyện trọng yếu như vậy, hắn mới vừa rồi mời nàng đi? Tiêu Tử Y không
chắc chắn hỏi: “Ngươi mời ta đi?”
Tiêu Sách gật gật đầu, tuy rằng mấy viên đậu Thanh Xuân (mụn =”=) trên mặt
hắn còn tỏ rõ tuổi của hắn, nhưng vẻ mặt của hắn có thể nói là thật sự dứt
khoát.”Ta mời ngươi.”
Tiêu Tử Y trong lòng biết đứa nhỏ này đoán chừng là muốn mượn chuyện này
khoe nàng phụ hoàng có bao nhiêu sủng ái hắn, hướng nàng thể hiện hắn có bao
nhiêu thiên tài. Tiêu Tử Y mỉm cười, duỗi ra ngón tay vẽ lên những nét bút chạm
chổ khắc trên tấm bia trước mặt, hồi lâu sau mới thản nhiên nói: “Cái nơi
nghiêm túc đó, làm sao có thể cho nữ tử đến chứ?”
Tiêu Sách còn tưởng rằng nàng sẽ nói ra cái gì, nghe lý do như thế không
khỏi cười to nói: “Có gì không thể?”
Tiêu Tử Y nhíu mày, xem ra triều đại này cùng Đường triều không khác biệt
lắm, địa vị nữ tử cũng không phải quá thấp. Nhưng nàng cũng không muốn làm
người khác chú ý. “Như vậy đi, không bằng ta cải trang thành nam tử đi dự
thính, như thế nào?”
“Cũng có thể.” Tiêu Sách nghĩ nghĩ, dù sao mục đích của hắn chính là để cho
nàng chứng kiến tài hoa của mình, nàng muốn dùng phương pháp gì để xem hắn mặc
kệ.
“Một lời đã định.” Tiêu Tử Y nhún nhún vai, dặn dò: “Nhớ rõ chính ngươi tự ý
thay phụ hoàng lên tiếng mời. Đừng nhíu mày, là ngươi mời ta nga! Đương nhiên
phải chịu trách nhiệm.”
“Tốt.” Tiêu Sách không quan tâm nói. Sau đó lại đem bàn tay đến trước mặt
Tiêu Tử Y, vươn ngón út ra.
“Ngươi làm gì thế?” Tiêu Tử Y trừng lớn hai mắt, hơi có chút kinh hách. Khụ,
dù sao một nam hài nhi lớn đầu hướng nàng làm ra động tác Lan Hoa Chỉ*
vẫn quá dọa người .
(Chikajo: * Động tác ngoéo tay ý.)
“Ngoéo tay ước định! Không phải ngươi dạy Tiêu Trạm thế sao?” Tiêu Sách lớn
tiếng nói.
Tiêu Tử Y rốt cục nhịn không được liếc mắt. Trạm Nhi rốt cuộc đã nói gì với
hắn chứ? Ngay cả cái này cũng nói? “Khụ, ngoéo tay ước định là dùng tay ra
hiệu. Đem bốn đầu ngón tay còn lại nắm lại, chỉ vươn một ngón tay.” Tiêu Tử Y
thu hồi tay đang vẽ ở nét khắc trên bia, vỗ vỗ tro bụi trên tay, làm động tác
tay chính xác đưa đến giữa hai người.
Trên khuôn mặt tuấn tú của Tiêu Sách hơi lộ ra vẻ xấu hổ, nhưng vẫn dựa theo
Tiêu Tử Y làm mẫu sửa lại Lan Hoa Chỉ của hắn.
Nhìn da mặt Tiêu Sách hơi hơi hiện hồng, Tiêu Tử Y hé miệng cười, giơ tay
qua kéo lấy ngón út của hắn, lay lay hai cái.
Hai người nhìn nhau cười.
Đương nhiên là mùi thuốc súng mười phần.
“Tốt lắm, như vậy là đã ước định. Cụ thể ngươi chừng nào thì xuất các dạy học?” Tiêu Tử Y thu tay lại trước, cảm thấy hứng thú hỏi.
Tiêu Sách còn đang ngẩn người có chút không thích ứng đối với loại
phương thức ước định kỳ lạ này, nghe được lời nói của Tiêu Tử Y lập tức thu tay
lại chắp ra phía sau, làm bộ như không có việc gì nói: “Là hai mươi
tháng ba, ở Kim Hoa điện trong Vị Ương Cung. Đừng quên. Ta sẽ báo cho phụ
hoàng, chờ ngươi tới.”
Nguyên lai chính là ngày kia. Tiêu Tử Y khẽ mĩm cười nói: “Tốt.” Nghe có vẻ
như rất thú vị, vậy nàng liền chờ mong một chút.
★. . . . . . ★ Vở kịch nhỏ của nhà trẻ hoàng
gia ★. . . . . . ★.
Nam Cung Tiêu lúc ba tuổi.
Nam Cung Sanh: “Tiêu Nhi, một cộng hai bằng bao nhiêu?”
Nam Cung Tiêu (bắt đầu đếm ngón tay): “Ách. . . . . . bằng ba.”
Nam Cung Sanh (cười): “Tốt lắm, không hổ là đệ đệ của ta. Cho ngươi ba viên
kẹo hoa quế.”
Nam Cung Tiêu (ngậm ngón tay bộ dáng tức giận): “A? ! Sớm biết như vậy, ta…
ta liền nói bằng năm!”
Nam Cung Sanh: “. . . . . .”
Bình luận
- Chương 321
- Chương 320
- Chương 319
- Chương 318
- Chương 317
- Chương 316
- Chương 315
- Chương 314
- Chương 313
- Chương 312
- Chương 311
- Chương 310
- Chương 309
- Chương 308
- Chương 307
- Chương 306
- Chương 305
- Chương 304
- Chương 303
- Chương 302
- Chương 301
- Chương 300
- Chương 299
- Chương 298
- Chương 297
- Chương 296
- Chương 295
- Chương 294
- Chương 293
- Chương 292
- Chương 291
- Chương 290
- Chương 289
- Chương 288
- Chương 287
- Chương 286
- Chương 285
- Chương 284
- Chương 283
- Chương 282
- Chương 281
- Chương 280
- Chương 279
- Chương 278
- Chương 277
- Chương 276
- Chương 275
- Chương 274
- Chương 273
- Chương 272
- Chương 271
- Chương 270
- Chương 269
- Chương 268
- Chương 267
- Chương 266
- Chương 265
- Chương 264
- Chương 263
- Chương 262
- Chương 261
- Chương 260
- Chương 259
- Chương 258
- Chương 257
- Chương 256
- Chương 255
- Chương 254
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1