Tiêu Tử Y đi theo một tiểu thái giám nàng gọi bừa trong cung Trường Nhạc ra, chậm rãi đi trên con đường hẹp dài tới cung.
Nàng muốn tìm người, là Tiêu Cảnh Dương. Cung này nói đi thông chính là nơi mà Tiêu Cảnh Dương ở, cung Minh Quang.
Cung Minh Quang ở phía bắc của cung Trường Nhạc, là cung điện của thái tử đương triều ở. Hiện giờ Tiêu Tử Y đi nơi đó chính là do cung Vị Ương và cung Trường Nhạc hợp thành một góc, đó là cung Minh Quang.
Cho dù là ở thành cung trong cung cũng có vẻ rất cao lớn, tường thành cung được làm bằng đất Long Thủ màu vàng, dày rộng mà rắn chắc, ánh sáng chiếu vào chói mắt. Ngửa cổ nhìn lên thấy ánh nắng mặt trời chiếu vào cung điện sáng vàng lấp lánh.
Tiêu Tử Y vừa đi trên đường tới cung cứ như đang giát một lớp vàng lấp lánh vậy, vừa nghĩ tìm được Tiêu Cảnh Dương rồi thì mở miệng nói thế nào đây.
Nàng cũng không cho Nhược Trúc đi theo, dĩ nhiên là vì muốn nhờ nàng ta để ý tới mấy nhóc kia, nếu giao cho Như Lan làm thì nàng không yên tâm. Nhưng nàng lại thấy mơ hồ chuyện nàng cứ phải dựa dẫm vào Nhược Trúc như thế là không hay, tuy nàng cứ tự nhắc nhở mình không thể tín nhiệm nàng ta, nhưng lòng cảnh giác cao độ cũng không đủ.
Chẳng hạn như lúc ở lễ thân tằm bị sai lầm một chỗ sẽ bị Hoàng hậu dạy dỗ. Nếu không phải trong giỏ tự dưng có nhiều lá dâu thì tình cảnh hiện giờ của nàng không thể nào tưởng tượng nổi.
Còn phần Tiêu Cảnh Dương, tuy nàng đối với hắn cũng không tín nhiệm lắm, nhưng hắn cũng là người đầu tiên tốt với nàng khi nàng mới tới đây, trong tiềm thức có chút ỷ lại, chỉ là ngay từ đầu nàng không thừa nhận thôi.
Nàng muốn hỏi hắn chút, nàng muốn vì con của hắn mà mở một nhà trẻ Hoàng gia, rốt cục có thể thông qua hay không đây? Nàng vốn nghĩ là chuyện đơn giản nhưng hôm nay Tiêu Sách tới đây nói chút gì đó, làm nàng lập tức cảm thấy ý nghĩ trước của nàng quá ngây thơ.
Phụ hoàng của nàng kia thì nhiều việc quá. Nàng thấy mặt ông mà đưa ra yêu cầu này hầu như sẽ bị trở thành trò đùa mà bác bỏ. Còn những người khác thì….Nàng thực sự không nghĩ ra còn có ai ngoài Tiêu Cảnh Dương là người thích hợp giải đáp vấn đề người của nàng.
Có thể thấy rõ nàng ở trong cung cô độc đến cỡ nào rồi.
Tiêu Tử Y cười tự giễu mình, nếu không có đám trẻ kia, nàng không thể tưởng nổi nàng sẽ trôi qua từng ngày nhàm chán đến cỡ nào.
Không mất bao lâu Tiêu Tử Y đã thấy một cung thấp hơn cung Vị Ương và cung Trường Nhạc xuất hiện trước mặt, tiểu công công dẫn đường đi trước vội vàng đi chậm bước lại, tới thị vệ đứng gác trước cửa cung Minh Quang thông báo.
Tiêu Tử Y chậm rãi bước vào cửa cung Minh Quang, dọc theo đường Thanh Ngọc lên trước.
Cung Minh Quang diện tích vô cùng lớn, kiểu cách kiến trúc không thể so sánh dược với cung Vị Ương hay cung Trường Nhạc. Nhưng lại nổi bật tinh xảo. Điện chính phía trước đều dùng loại gỗ trầm hương làm, lấy gỗ Hạnh làm cột nhưng cũng không có khí thế của loại cung điện kiểu như thế này. Cửa sổ màu xanh, điện giai màu đỏ, hai bên có sườn dốc hoa cỏ xanh tươi, bờ hồ xa xa có cành liễu rập rờn lay động, làm cho người ta có cảm giác nơi này không phải trong chốn thâm cung mà là quảng trường hiện đại nhìn có cảm giác vui vẻ thoải mái.
Tiêu Tử Y hít một hơi sâu, cảm thấy không khí ở đây tươi mát như trong cung của nàng vậy. Quả nhiên vẫn là chuyện thiết kế. Cung Trường Nhạc không có nhiều điện lắm, ở giữa có xen lẫn cây cối hoa cỏ, nhìn có vẻ áp lực quá. Không giống cung Minh Quang vừa nhìn là hiểu ngay. Vườn ngự uyển rất ít thị vệ, ít gặp những người ày đi lại nên cảnh đẹp yên tĩnh làm cho Tiêu Tử Y có cảm giác lòng cũng bình tĩnh lại.
Rồi chân bước có chút chậm lại, Tiêu Tử Y lưu luyến nhìn một vùng cỏ xanh mướt như bức thảm, có một luồng xúc động dâng lên muốn chạy đến nhảy nhót nhưng nàng biết chỉ có thể nghĩ trong đầu thôi.
Tiêu Tử Y không biết mình đi thông qua Điện chính bao lâu rồi, chỉ biết khi nàng vừa ngẩng lên đã thấy bóng Tiêu Cảnh Dương mặc một áo choàng màu xanh ngọc đang đứng lặng yên ở đó, tươi cười bình tĩnh. Hắn nhìn về phía nàng với ánh mắt ôn nhu như nước, cười nhẹ nhàng, dường như đã đợi nàng lâu lắm rồi vậy, hơn nữa cũng không thèm để ý cứ tiếp tục đợi như vậy tiếp.
Tiêu Tử Y hơi sửng sốt chút, cảm giác con mắt hắn nhìn xuyên thấu nàng như nhìn một người khác vậy. Bởi vì tầm mắt hắn luôn dừng ở nơi nào đó xa xôi, tuy là hắn đang nhìn nàng.
“Hoàng huynh, chắc không phải cố ý đợi muội đấy chứ?” Tiêu Tử Y áp chế nỗi nghi hoặc trong lòng khẽ cười nói, đồng thời chân rảo bước nhanh hơn.
“Có gì không thể chứ? Lần đầu tiên Tử Y chủ động tới tìm ta, dĩ nhiên là ta tự mình ra nghênh đón rồi” Nhìn thấy Tiêu Tử Y đi tới, khoé miệng Tiêu Cảnh Dương cười càng rõ hơn.
Tiêu Tử Y theo hắn xuyên qua Chủ điện đi vào một phòng cạnh đó không lớn lắm. Trong điện bố trí cũng khá đơn giản, giống như thư phòng của nàng vậy, tất cả xung quanh đều là sách.
Đã có công công chuẩn bị sẵn trà nóng và điểm tâm rồi, Tiêu Tử Y đứng trước giá sách xem một loạt tên sách. Nàng phát hiện ra toàn bộ sách trong phòng này đều để bừa bộn, cứ như là cố tình để như vậy.
Tiêu Cảnh Dương cũng không hỏi Tiêu Tử Y rốt cục vì sao đến, cứ ngồi một bên cầm tách trà nóng lên uống chậm rãi, vô cùng kiên nhẫn chờ nàng mở lời trước.
“Hoàng huynh, TRạm Nhi ở chỗ Tử Y, huynh không lo sao?” Tiêu Tử Y mở to mắt nhìn chằm chằm vào quyển sách trước mặt thản nhiên hỏi.
Tiêu Cảnh Dương từ từ nhếch khoé miệng lên, kéo dài giọng: “Tất nhiên là không lo rồi, đâu có gì mà phải để ý chứ?”
Tiêu Tử Y cụp mắt xuống, nàng phải vui khi hắn tín nhiệm nàng chứ, cần phải trách là trách hắn chưa làm tròn hết trách nhiệm làm cha chăng?
Tiêu Cảnh Dương thấy Tiêu Tử Y hỏi một câu như vậy thì lại lâm vào trầm mặc. Rốt cục hắn thở dài, buông chén trà xuống hỏi khẽ: “Tử Y, muội không bình thường lắm, đã xảy ra chuyện gì rồi?”
Tiêu Tử Y ngửi thấy mùi đàn hương bay lên, không hiểu sao có chút phiền lòng. Thở dài, nàng quay lại gần ngồi nhìn Tiêu Cảnh Dương đối diện, miễn cưỡng cười bảo: “Thực ra cũng không có chuyện gì, chỉ là có chút chuyện muốn tìm hoàng huynh hỏi một chút” Hôm nay nàng lập tức đem những lời Tiêu Sách nói kể lại một lượt.
“Hoàng huynh à, muội vốn cảm thấy Tiêu Sách rất thích muội, nhưng sao đệ ấy hôm nay đột nhiên lại nói với muội như vậy hả?” Tiêu Tử Y kìm không nổi cất giọng ai oán. Nàng và Tiêu Sách vốn từ đầu tuy ở trạng thái đối địch nhau nhưng cũng cho nhau thưởng thức, thậm chí nàng còn cảm thấy người thiếu niên kia đối với nàng cũng thực sự thưởng thức mà! Sao kết quả hôm nay lại nói nàng như vậy, làm nàng bị đả kích rất mạnh.
Tiêu Cảnh Dương càng nghe càng cau chặt mày lại, cuối cùng nghe xong lập tức bảo, “Tử Y, sau này muội cách xa Tiêu Sách một chút, đừng để ý tới hắn làm gì”
Tiêu Tử Y sửng sốt, không ngờ người như Tiêu Cảnh Dương luôn đối nhân xử thế khéo léo mà dĩ nhiên lại nói tuyệt tình đến vậy, “Vì sao? Mặc dù Tiêu Sách nói có chút hơi quá đáng nhưng mà…”
“Đừng làm cho nó thích muội” Tiêu Cảnh Dương đột nhiên cắt đứt lời nói Tiêu Tử Y, đôi mắt đen nhìn thẳng vào nàng, vốn là ánh mắt rất mềm mại nhu hoà, bỗng dưng trở nên bén nhọn đến bức người.
Gì thế này? Tiêu Tử Y trợn to hai mắt giật mình nhìn hắn. Không chỉ vì khí thế của hắn khác với trước đây mà càng bởi vì những lời vừa thốt ra trong miệng hắn kia.
Nếu nàng đoán không nhầm, ý của hắn là…..
Không thể nào. Tiêu Sách vốn là đệ đệ của nàng mà. Ít nhất thì cũng là đệ đệ ruột thịt của nàng không phải sao?
Bình luận
- Chương 321
- Chương 320
- Chương 319
- Chương 318
- Chương 317
- Chương 316
- Chương 315
- Chương 314
- Chương 313
- Chương 312
- Chương 311
- Chương 310
- Chương 309
- Chương 308
- Chương 307
- Chương 306
- Chương 305
- Chương 304
- Chương 303
- Chương 302
- Chương 301
- Chương 300
- Chương 299
- Chương 298
- Chương 297
- Chương 296
- Chương 295
- Chương 294
- Chương 293
- Chương 292
- Chương 291
- Chương 290
- Chương 289
- Chương 288
- Chương 287
- Chương 286
- Chương 285
- Chương 284
- Chương 283
- Chương 282
- Chương 281
- Chương 280
- Chương 279
- Chương 278
- Chương 277
- Chương 276
- Chương 275
- Chương 274
- Chương 273
- Chương 272
- Chương 271
- Chương 270
- Chương 269
- Chương 268
- Chương 267
- Chương 266
- Chương 265
- Chương 264
- Chương 263
- Chương 262
- Chương 261
- Chương 260
- Chương 259
- Chương 258
- Chương 257
- Chương 256
- Chương 255
- Chương 254
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1