Nàng biết rõ tuy Nam Cung Sanh không nói ra miệng nhưng mà lúc hắn biết thời điểm Tiêu Cảnh Dương gặp chuyện thì phản ứng đầu tiên là bảo vệ Tiêu TRạm rồi, như vậy có thể hắn cũng thấy được chuyện đó,
Nam Cung Sanh hít một hơi thật sâu ngửi mùi hương của Tiêu Tử y, rồi buông ra. Hắn chuyển sang nhìn về phía chiếc lều đang cấp cứu Nam Cung Tiêu kia, thờ dài bảo, ‘Nói gì thì nói kiểu gì cũng phải trách kẻ đầu sỏ gây ra, hiện giờ trong đầu ta đều chiếm đầy là làm cách nào cứu được Tiêu Nhi đây”
Tiêu Tử Y cũng ở đó nhưng cũng đàng phải giơ tay chịu trói mà.
Đột nhiên Nam Cung Sanh hạ giọng nhỏ hơn, như đề phòng kẻ ngác nghe thấy vậy, thì thầm bên tai nàng, “Tử Y à, Độc Cô Hoàng Hậu có viết, có đề cập tới cách truyền máu thế nào đối với người mất nhiều máu quá không, nàng có thể biết chứ?”
Tiêu Tử Y ngẩn người, hai mắt nhìn lại Nam Cung Sanh, vô thức lắc đầu. Nam Cung Sanh thất vọng thở dài, cũng không nói được lời nào.
Tiêu Tử Y lắc đầu cũng không phải ý bảo là nàng không biết, tuy nhiên điều kiện ở đây kém như thế, có kiểu truyền máu thế này thì nàng cũng có biết chút ít trong các cuốn tiểu thuyết xuyên không. Ý nàng lắc đầu là căn bản không xác định được Nam Cung Sanh và Nam Cung Tiêu có phải là hai anh em ruột không….
Nếu nàng đoán không nhầm thì Nam Cung Sanh là con của Lí Long Cơ, người đó chẳng có quan hệ huyết thống gì với Nam Cung Tiêu cả mà!
Cũng may Nam Cung Sanh cũng không hỏi tiếp, nếu không Tiêu Tử Y không biết nên chọn lựa thế nào nữa. Bởi Nam Cung Tiêu thật sự mất quá nhiều máu, nhưng kỹ thuật lạc hậu ở cổ đại như vậy. truyền máu cũng không phải là chuyện tốt gì.
May là không lâu lắm Cố Thần Y đã xốc màn che lên đi ra mỉm cười nói tình hình Nam Cung Tiêu đã ổn định trở lại. Nếu không có chuyện gì bất ngờ phát sinh thì chắc có lẽ không nguy hiểm đến tính mạng. NHưng mà nhỏ vậy mà đã bị thương nặng như thế, sau này thân thể chắc cũng không được ổn cho lắm.
Tảng đá nặng trong lòng Tiêu Tử Y như rơi xuống đất, biết rõ là sau này không cần lo cho Nam Cung Tiêu nữa, vừa rồi cứ như bị sóng to gió lớn đè nặng vậy, nàng gần như chẳng có cách nào để giãi bày với Lão phu nhân Nam Cung. Người ta giao đứa con khoẻ mạnh cho nàng, thế mà nàng cũng bảo vệ không tốt.
Lúc này Nam Cung Sanh lén nắm chặt tay nàng, hai mắt bắn ra thần sắc kiên định, giọng điệu cực kỳ bình tĩnh vô cùng, “Đừng nghĩ nhiều nữa. Đây không phải là trách nhiệm của nàng. Ta sẽ giải thích với Nhị nương” Hắn biết rõ sau khi Nam Cung Tiêu không sao, thì có cùng phản ứng với Tiêu Tử Y. Hắn biết rõ nàng trước khi ép buộc chính mình mà không nghĩ đến hậu quả, sợ hãi chính mình chịu không nổi. Mà giờ đây lúc biết rõ kết quả thở phào nhẹ nhõm ra, thì nhất định lại tự trách mình vô cùng.
Nhưng mà hắn thì khác, chỉ cần Tiêu Nhi không sao, hắn đã yên tâm rồi. Người nhà và nàng là tử huyệt của hắn.
Mũi Tiêu Tử Y đau xót, trong lòng tràn đầy đắng cay.
Thời điểm lúc này Trầm ngọc Hàn đã đi tới, thấy hai người tay trong tay dù có chướng mắt nhưng vẫn quyết định thời khắc này không thèm đi tính toán những chuyện này làm gì. “Công chúa à, Đàm Nguyệt Li dẫn người đến, hơn nữa sắc mặt trông rất khó coi, nói những lời rất kỳ quái, nói cái gì cũng không ngăn được hắn”
“Ồ? Hắn không có chuyện gì đâu, cứ để hắn tới ha” Tiêu Tử Y hiện giờ biết rõ Trầm Ngọc Hàn lúc này nhìn gà hoá cuốc. Nếu không phải là Tiêu Cảnh Dương để lại nhóm người hắn có dấu triện và Cố Thần Y tồn tại, hắn cũng không đơn giản vậy mà cho nhóm người này tiếp cận đâu. Cũng đừng có nói tới Đàm Nguỵet Li đúng lúc mấu chốt lại đem người đến chỗ này.
Đang lúc nói chuyện, Đàm Nguỵet Li đã chậm rãi tách cấm vệ quan ra, một miìn xông vào. Dĩ vãng vốn lúc nào cũng mang bộ mặt tươi cười như TRầm Ngọc Hàn nói, giờ trông rất khó coi.
“Công chúa! Hoàng tôn điện hạ bị thương thế nào rồi? Có nguy hiểm đến tính mạnh không?’ đứng cách khá xa, Đàm Nguyệt Li nhịn không được đã cất tiếng hỏi thăm.
“Hả? Trạm Nhi bị thương á?’ Tiêu Tử Y bị hắn hỏi có chút hồ đồ, cũng không phải là Tiêu Trạm bị thương mà! Hơn nữa, để đạt được thận trọng, hình như nàng cũng chưa phái người nào đi bẩm báo ai mà!
Đàm Nguyệt Li vẫn cố nhẫn nhịn tức khí,. thấy bộ dạng Tiêu Tử Y như thế thì lại càng tức giận hơn, nhịn không được suýt bộc phát cái tính đã vốn được tu dưỡng nhiều năm, đột nhiên nghe thấy tiếng Tiêu Trạm khó hiểu truyền từ bên cạnh tới, “Nguyệt Li ca ca, sao huynh lại ở chỗ này chứ?”
“Hả? Hoàng tôn điện hạ! Người không sao chứ?” Đàm Nguyệt Li vội vã chạy tới quỳ xuống trước Tiêu TRạm, ôm lấy bé kiểm tra trước sau. Tiêu TRạm đã thay quần áo, vết máu trên mặt cũng được lau sạch sẽ, vì thế ngoài sắc mặt có chút kinh hãi tái nhợt thì trên người không có nửa dấu vết bị thương nào.
Nam Cung Sanh vừa rồi cũng vì lo cho Nam Cung Tiêu mà ngừng động não, bất giác nắm được trọng điểm, hạ thấp giọng hỏi, “Đàm công tử, là ai nói cho huynh biết Hoàng Tôn điện hạ bị thương đó?”
Trước đây Đàm Nguyệt Li và Nam Cung Sanh cùng hợp tác xây dựng công viên trò chơi Hoàng gia, biết rõ người này tuy lai lịch không rõ, nhưng tâm tư lại kín đáo, hiện giờ thấy Tiêu Tử Y có vẻ như không kiêng kị né trách hắn, nên mới yên lòng nói thẳng, “Là thị vệ từ nơi này trở lại vườn Thượng Uyển nói”
“Thị vệ ư? Sau khi chúng ta về đã nghiêm lệnh không cho phép bất cứ ai tự ý rời khỏi đây mà” Trầm ngọc Hàn cau mày nói. Bởi Hoàng Thái tử và Hoàng tôn điện hạ đồng thời bị tập kích nên trước khi chưa làm rõ tình hình, hắn không muốn tin tức Hoàng tôn điện hạ bị thương rơi vào tay bọn người bất lương đó. Ai ngờ truyền tới lại là tin tức Hoàng tôn điện hạ bị thương, đây là chuyện gì vậy ha?
Đàm Nguyệt Li cũng hiểu được chuyện có vẻ kỳ quặc, đưa Tiêu TRạm cho Như Lan mang vào trong lều, chính mình thì đứng dậy tập trung suy nghĩ nhớ lại bảo, “Nhưng cái tên thị vệ tới báo tin lại không giống nói dối vậy mà”
Trầm ngọc Hàn thấy cung tiễn ném trước lều, đột nhiên nghĩ đến một chuyện, trầm giọng nói, “Ta đã biết rồi. Công chúa người còn nhớ không, hôm nay trước khi lên đường, Hoàng tôn điện hạ có cùng đổi cung với tiểu công tử Nam Cung đó? Tiểu công tử Nam Cung cầm mới là tiểu số 1 cung Ngọc luân”
Bình luận
- Chương 321
- Chương 320
- Chương 319
- Chương 318
- Chương 317
- Chương 316
- Chương 315
- Chương 314
- Chương 313
- Chương 312
- Chương 311
- Chương 310
- Chương 309
- Chương 308
- Chương 307
- Chương 306
- Chương 305
- Chương 304
- Chương 303
- Chương 302
- Chương 301
- Chương 300
- Chương 299
- Chương 298
- Chương 297
- Chương 296
- Chương 295
- Chương 294
- Chương 293
- Chương 292
- Chương 291
- Chương 290
- Chương 289
- Chương 288
- Chương 287
- Chương 286
- Chương 285
- Chương 284
- Chương 283
- Chương 282
- Chương 281
- Chương 280
- Chương 279
- Chương 278
- Chương 277
- Chương 276
- Chương 275
- Chương 274
- Chương 273
- Chương 272
- Chương 271
- Chương 270
- Chương 269
- Chương 268
- Chương 267
- Chương 266
- Chương 265
- Chương 264
- Chương 263
- Chương 262
- Chương 261
- Chương 260
- Chương 259
- Chương 258
- Chương 257
- Chương 256
- Chương 255
- Chương 254
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1