Nhỏ cầm hộp thuốc ra "Sao rồi?"
"Sao là sao?"
Nhỏ lấy bông gòn thấm ô-xi-già bôi cho nó "Thì chuyện của Thư, Nhi định trốn mãi sao? Hay..."
"Nhi sẽ...nói ra sự thật và....sang Mĩ với ông nội luôn, ko về nữa"
"Còn Thiên Vũ? Hai người sẽ đám cưới mà"
Nó cười "Tùy vào anh ấy, nếu như anh ấy vui thì đám cưới xong anh ấy và Nhi sẽ cùng đi, nếu buồn thì...Nhi ko ép"
Nhỏ nhìn nó thở dài, số phận Tuyết Nhi sao lại như thế này?
Từng ngày trôi qua với bao nhiu con mắt viên đạn của họ, chuyện đó nó còn
chưa nói với Thư nữa là. Thời gian trôi nhanh, trôi xa ko chờ 1 ai, mới
đây đã đến đám cưới của nó và hắn rồi.
Nó ngồi trong phòng nghỉ, ánh mắt thất thần, nó đang suy nghĩ 1 số điều zì đó
"Khánh Ly, Ba vào đk ko?"
"Vâng ạ"
Ông Trần mở cửa vào đi lại đặt tay lên vai nó "Con đang run sao? Cứ bình tĩnh, ko sao đâu"
Nó lắc đầu "Con ko run chỉ là con đang lo 1 tí"
"Sao zậy? Con....lo về chuyện đó sao?"
Nó quay qua "Ba à, con....có nên nói ko?"
Ông vuốt má nó "Con gái cưng, đừng lo quá, sẽ ko sao đâu"
Nó cười gật đầu, Tuệ mở cửa đi zô "2 Cha con nói chuyện vui quá nha, đến zờ rồi đó"
Ông cười hiền đi lại gần Tuệ "Cảm ơn con Tú Tuệ, lúc nào cũng quan tâm Tuyết Nhi"
Tuệ lắc đầu "Ko đâu, Nhi nó mới chăm sóc con đó bác, thôi chúng ta ra làm lễ"
Tuệ đi qua cầm váy hộ nó, nó khoác tay ông Trần bước zô lễ đường.
"Ba giao con gái cho con"
"Dạ"
Ông thả tay nó ra, nó và hắn bước trên thảm đỏ và dừng lại trước bục. Nó và hắn đk hỏi câu như trong lễ cưới của Tuấn Tuệ, hắn cầm chiếc nhẫn lên
định đeo cho nó thì....
"Dừng lại!"
Gia đình của Thư đến, còn có vài tên xã hội đen nhưng ko hề thấy Thư ở đâu "Ko đk đám cưới, nếu ko sẽ có áng mạng xảy ra"
Ông Lục đứng lên "Tụi con cứ típ tục đeo nhẫn đi"
Đùng...Đùng...Đùng...
Ông ta bắn lên trời làm mọi người hoảng chạy ra cửa dự phòng hết, Ba Mẹ
Lục, Ba Trần, Tuệ Tuấn Thy đều đi lại chỗ nó, ông Trần tức zận
"Chính bà làm Cha con tôi chia cắt, hôm nay đám cưới của nó mà bà cũng phá hoại, sao bà ko giết Cha con tôi luôn đi?"
"Tôi biết mik sai nhưng hôm nay tôi muốn tốt cho con, thằng Thiên Vũ ko phải là đối tượng mà nó nên cưới, đáng ra nó nên lấy Minh Lâm"
Tất cả đều bất ngờ, Mẹ nó tức zận "Cô đã bỏ rơi con bé thì ko có quyền zì quyết định cả"
Bình luận
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1