Nó đứng khóc trong im lặng, hắn đợi ở
ngoài mà ko thấy nó ra nên zô tìm thì thấy nó đứng khóc, hắn đưa nó ra
ngoài rồi ôm nó vào lòng
"Em sao thế? Sao khóc hả?" Hắn vuốt tóc nó
Nó nấc từng cơn "Em...em...nhớ bà, ông em cũng rất nhớ bà nhưng giấu
trong lòng. Tại em mà bà mới chết, tại em..." Nó tự đánh mình
Hắn thả nó ra tức giận "Anh ko cho em làm thế, dù thế nào thì em cũng ko đk đánh mik"
"Zậy anh nói em phải làm sao? Bà em thì mất, em thì ko phải là con gái của
Ba Mẹ, Ba Thư lại là người giết bà em, Mẹ ruột em thì khiến Ba em phải
sống lén lút, khiến em bấy lâu nay ko hiếu thảo với Ba. Zậy anh nói em
phải làm sao?"
Hắn ôm chầm lấy nó, nhỏ nhẹ nói "Tuyết Nhi, anh ko thể giúp zì đk cho em,
anh chỉ có thể bên cạnh cùng vượt qua khó khăn với em"
Nó ôm chặt hắn mà khóc đến ướt áo của hắn. Hắn chọc cười nó "Em mà khóc nữa là anh bỏ em đó, ko thương nữa đâu"
Nó hừng hực lửa "Anh dám?"
Hắn nhéo mũi nó "Sao mà dám đk, anh mà bỏ lỡ em tìm anh “ngũ mã phanh thay” thì sao?"
"Anh đáng ghét, dám nói thế hả?" Nó dí hắn chạy vòng vòng
Khoảng 30s sau hắn chạy thì bỗng nhiên dừng rồi ôm nó vào lòng "Tuyết Nhi, em tính ko lấy đt à?"
Nó chợt nhớ ra rồi chạy về nhà, hắn đứng phì cười, bạn gái mik cũng dễ thương quá đó chớ.
"Ông chắc ở trong phòng, cũng tốt, nghỉ ngơi sức khỏe mới giữ đk chứ" Nó cười rồi lên phòng
Nó lại giường cầm đt lên rồi xuống dưới lầu, hít thở sâu rồi vui vẻ ra ngoài. Vừa ra đã thấy hắn đứng "sút" đá.
"Mấy cục đá nó có lỗi với anh à?" Nó khoanh tay trước ngực
"Tại anh thấy nó chướng mắt"
"Bộ ai chướng mắt anh cũng đá hết hả?"
"Ờ" Hắn vô tư
Nó nhíu mày "Kể cả em à?"
Hắn dừng lại cười đánh trống lảng "Đi rửa hình thôi" Hắn khoác vai nó đi
Cả 2 nói cười vui vẻ trên đường đến chỗ rửa hình. Hắn và nó zô tiệm Smile
"Chú rửa dùm con mấy tấm này" (nói t.anh)
"2 đứa đợi 1 lát"
"Qua đây ngồi Tuyết Nhi" Hắn kéo nó qua ghế ngồi
"Ở đây trang trí đẹp quá"
"Ờ, Tuyết Nhi, em muốn làm cô dâu 17 tuổi ko?"
"Ko, em chưa muốn bị ràng buộc và luật đưa ra là 18 tuổi mới đk kết hôn. Nhưng em muốn 24 mới kết hôn"
Hắn xụ mặt "Mik chỉ cần..."
"Ko đk, em ko chơi như thế đâu, 24 sẽ mãi là 24"
"Tuyết Nhi!"
"Zô dụng thôi anh à"
Hắn nghiêm túc "Thôi zầy nha, đến lúc đó em ko đk lấy ai khác ngoài anh"
Nó cười "Zì chứ? En chỉ sợ anh ko đợi đk thôi"
Hắn vỗ ngực đảm bảo "Vì em anh sẽ đợi"
"Ko ai biết rằng thiếu gia Thiên Vũ lại như con nít thế" Nó chọc
"Vì em cả thôi Lục Tuyết Nhi!"
Nó nghe xong thì cười hạnh phúc.
Bình luận
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1