- là ai giết bà hả ông?
- chính là...con ko cần biết đâu Tuyết Nhi, chỉ hại con thôi
- tại sao chứ?
- chỉ cần biết nhiu đó đủ rồi, chúng ta đi thăm bà con thôi
- dạ!
"rốt cuộc người đó là ai cơ chứ? Sao lại giết bà? Muốn biết thì tự mình sẽ phải tìm hiểu thôi"
Trên xe nó rất thắc mắc là ai đã giết bà, nhưng nếu hỏi nữa thì chắc chắn ông sẽ nổi zận nên đành gạt sang 1 bên.
- à phải rồi Nhi à, lo nói chuyện nãy zờ ta wên hỏi con
- chuyện zì ông?
- Tú Tuệ bên đó tốt chứ?
- dạ rất tốt, ông yên tâm, vả lại bây zờ chị ấy cũng đã có bạn trai
- bạn trai? Sao nó ko nói với ông kìa, mà thằng đó thế nào?
- dạ anh ấy tên Trương Minh Tuấn, đẹp trai tốt bụng, nhà giàu
- Trương Minh Tuấn?
- dạ phải, ông wen anh ấy sao?
- à ko, cái tên nghe đẹp thôi. Tới rồi
Nó bước xuống xe, nhìn xung quanh. Bãi đất này cỏ hoa mọc xanh mát, đi bộ thì chẳng biết chừng nào hết, mặc dù mồ mã nhiều nhưng cũng ko cảm giác sợ hãi như những chỗ khác.
- nơi này sao cỏ hoa lại mọc nhiều như thế? Còn rất xanh mát nữa
- người trông coi ở đây thường trồng hoa cho nơi này bớt đi u ám, còn cỏ thì cỏ dại thôi, thấy mọc thì tưới nước cho xanh
- vâng
2 người dừng lại ở 1 ngôi mộ gần cây hoa giấy, đôi mắt nó từ từ ướt đẫm, chân quỳ xuống trước mộ.
- tại sao? tại sao chứ? sao bà lại nỡ bỏ con chứ? bà đã hứa bà sẽ đợi đến lúc con cưới chồng mà, còn nói sẽ có 1 món quà rất lớn thế sao...sao lại...tại sao?
- Tuyết Nhi à, con bình tĩnh đi - ông kéo nó đứng lên
- ông nói cho con biết đi, sao con bình tĩnh đk chứ? Người bà con kính yêu nhất, tôn trọng nhất đã chết thì làm sao con... - nó tự đánh mình
- ông hiểu nhưng Tuyết Nhi à, con có biết con làm thế chỉ khiến bà con nơi suối vàng đau lòng hơn hay ko?
- ông ơi! - nó ôm ông
- Tuyết Nhi, lúc bà mất ông đã hứa rằng sẽ trả mối thù này, lúc đó ông cũng như con, rất đau lòng
- ông hãy trả lời thật đi, người giết bà con là ai? - mặt đối mặt
- ông...
- ông nói đi chứ, ông nói sẽ trả thù cho bà mà thế tại sao ông lại ko nói
- Tuyết Nhi à, con hãy nghe ông...
- con ko nghe những điều vô bổ, con chỉ muốn biết là người nào...người nào giết bà con thôi còn chuyện khác con ko wan tâm
- cháu gái, ta sẽ nói cho con biết, người giết bà con chính là...là....Triệu Minh Cương
- là ai chứ?
- hắn là Ba dượng của con đó
- Ba dượng? Nhưng mà Mẹ con... - nó ngơ
- người con gọi bấy lâu nay ko phải là...Ba Mẹ ruột của con
- ông nói zì thế? Ba Mẹ con...
- Con ko phải là Lục Tuyết Nhi
- thế con là ai chứ?
- Trần...Khánh Ly!
- Trần Khánh Ly? Ko thể!
- ta xin lỗi, bấy lâu nay ta đã giấu con, bà con vì chuyện này nên đã chết
- thế là...tất cả tại con?
- ko Tuyết Nhi à, tất cả chỉ tại Mẹ ruột con
- thế Ba con là ai?
- là tài xế riêng của gia đình Lục
- bác sao?
- chuyện cách đây cũng đã lâu rồi, lúc đó con chỉ vài tháng, Mẹ con vì ham danh lợi nên đã bỏ Ba con theo hắn, vì Ba con ko muốn con mồ côi Mẹ nên đã đến đó mắng và kết quả đã đắc tội đến Triệu Minh Cương. Hắn cho người khử Ba con nên Ba con đã đưa con cho gia đình Lục cũng là bạn thân nuôi nấng con, muốn đk bên con chăm sóc cho con mà đã làm tài xế riêng cho gia đình. Khi hắn biết con đã khôn lớn và xinh đẹp thì máu ham gái trổi dậy sai người bắt con và Ba con về. Ta và bà đã bị hắn tìm đến nhà, hắn hâm dọa nếu ko chỉ chỗ con cho hắn thì hắn sẽ nổ súng, bà con vì đỡ đạn cho ta nên đã chết.
- tại sao những người xung quanh con đều phải chịu khổ vì con thậm chí còn hy sinh tính mạng để bảo vệ con, đáng lẽ ra...con ko nên sinh ra và tồn tại trên thế giới này để bây zờ bà chết vì con
- ta hiểu Tuyết Nhi, con đừng đau lòng nữa
- con nhất định...nhất định sẽ trả thù cho bà
- Nhi, con ko đk làm bậy đó
- con phải làm sao mới đk đây?
- cháu gái của ta, ta thật sự ko muốn mất thêm ai nữa đặc biệt là cháu. Về thôi!
Nó gật đầu rồi bước ra xe. Trên xe ko chút tiếng động, nó cứ ngồi im lặng mà nước mắt vẫn rơi, trong đầu thì nghĩ rằng: Mối thù này nhất quyết phải trả! Ông nội, con xin lỗi nhưng cái chết của bà thật ko đáng, con phải...trả thù!
Bình luận
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1