Nó đứng lưỡng lự có nên zô hay ko. Mở cánh cửa này nó sẽ đk biết mọi thứ, nhưng bây zờ nó đang sợ, đang sợ 1 điều zì đó. Nó đã yêu hắn vì thế cho nên sẽ sợ có ai đó cướp hắn đi mất thì lúc đó...nó phải làm sao? Ko thể, ko thể có chuyện đó, hắn cũng yêu nó mà, chắc chắn hắn sẽ ko bỏ rơi hay làm zì tổn thương đến nó đâu. Đúng thế, nó sẽ lấy hết can đảm để mở cách cửa này, mở ra sẽ biết đk tất cả câu trả lời của những câu hỏi nó đang thắc mắc.
...CẠCH...
- Thi...Thiên...V...Vũ - nó
- Tuyết Nhi? - hắn
20 phút trước :
Lúc nhắn tin cho hắn, anh ta đã đứng ở 1 góc khuất trong vườn, còn Thy thì ở trong phòng 203 chuẩn bị 1 chai rượu và 2 chiếc ly. Rót rượu vào ly nhỏ cười nửa miệng đê tiện ko thân thiện rồi cởi áo khoác ra, nhỏ đang mặc 1 chiếc váy màu đỏ, nhìn chung là đẹp nhưng nó hở ko sao tả đk (tui tả đk nè, tả cho). Phần ngực hở 1 khoảng ko to lắm chỉ là gần lộ hàng, váy thì ngắn ngủn chừng như lúc mình mặc quần short á, hai dây áo nhỏ cũng kéo xuống để lộ đôi vai trắg trẻo mịn màng, xịt thêm 1 chút nước hoa khiến người ta mê hồn. Thằng con trai nào mà nhìn zô bảo đảm đều muốn. Nhỏ tắt hết đèn rồi lên giường nằm chờ hắn tới.
Hắn tới thì phòng tối thui, bật đèn lên thì hoảng khi thấy nhỏ nằm đó, nhỏ cười nham hiểm chạy lại đóng cửa nắm tay hắn ỏng ẹo nói
- Thiên Vũ, cuối cùng anh cũng tới, em đợi anh mòn mỏi luôn rồi
- cô buông ra, anh hai nói có chuyện cần nói mà, kêu ra đây. - hắn hất tay nhỏ ra
- hơ đk rồi, anh uống với em vài ly em sẽ...cho anh về
- cô bớt nhảm đi, kêu mấy thằng khác mà uốg
- nè, người ta đang có ý định muốn hủy hôn với anh, sao anh lại thế?
- cô nói zì? hủy hôn? nực cười, cô mà muốn hủy hôn
- anh ko tin, nếu anh ko uốg thì cứ để hôn sự đó đi, khỏi hủy, mệt
- cô nói thật ko?
- thật
- thế cô muốn sao?
- dễ thôi, uốg với em vài ly
- đk, cô nhớ phải giữ đúng lời đó
- ừm, hứa
Rồi hắn uốg và uốg nhưng chưa có say, nhỏ giả bộ xỉn rồi té cho hắn đỡ dậy và ẵm lên giường rồi nó đến và hỉu lầm.
Hiện tại :
- Nhi, ko phải như em nghĩ đâu, cô ta lừa anh
- cô ta lừa anh? anh làm sao mà....để cô ta lừa? làm sao em tin?
- honey, anh nói chỉ có em với anh thôi mà
- cô...
- anh còn muốn zì nữa? Thiên Vũ, em ghét anh!
Nó khóc rồi chạy ra ngòai thì đụng trúng Tuấn, nó chạy thẳg, cố chạy thật nhanh. Tim nó zờ đau lắm, buồn lắm. Nó dừng lại vườn hoa, nơi hắn trao sợi dây chuyền cho nó, chẳng biết làm zì mà nó lại tới đây. Phải chăng ông Trời muốn nó tin hắn? Hay là muốn nó phải tiếp tục yêu hắn? Hay làm rõ sự việc?
Bình luận
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1