Hắn và nó ra ngoài
"Em qua phòng ông nội, anh đi ko?"
"Thôi em đi đi, anh về phòng"
"Thế em đi nhá, pye pye"
Nó vẫy tay hắn rồi chạy zô phòng ông
Cốc....Cốc...Cốc....
"Vào đi!"
Nó mở cửa cười tươi bước zô
"Ông nội, con đã rửa hình xong rồi ạ, con còn đóng khung luôn rồi" Nó cầm hình đưa cho ông
Ông nó vui vẻ cầm mấy bức hình xem "Đẹp quá, ông sẽ để nó ở trong phòng ngủ và phòng khách, như thế ông sẽ đk thấy con mỗi ngày"
Nó ngồi xuống giường nắm tay ông cười "Ông nội, ông đã lớn tuổi rồi, sao ông ko nghỉ hươu zậy?"
"Tuyết Nhi, công ty này khó khăn lắm ông mới gầy dựng đk, ông ko thể nhường
chức đk, trừ khi con lấy Thiên Vũ, ông sẽ giao lại cho nó"
"Ông nội, nhưng sức khỏe của ông ko thể quản lí nhiều đk, con ko yên tâm"
"Tuyết Nhi à, nếu con ko yên tâm thì phải lấy Thiên Vũ sớm đi chứ"
"Con...." Nó đỏ mặt
"Tuyết Nhi, con yên tâm, ông nội sẽ sống lâu với con mà"
Nó kiềm chế để cho nước mắt ko tuôn trào, gượng cười "Dĩ nhiên ông sẽ sống lâu với con rồi"
Ông và nó cười vui vẻ
"Ông, con về phòng đây ạ, ông ngủ sớm nhé"
"Ừ ngủ ngon cháu yêu"
Nó đứng dậy cười "Ngủ ngon ông nội" rồi mở cửa đi về phòng
Về đến phòng nó ngồi phịch xuống giường thì lại có tiếng gõ cửa "Zô đi"
"Tuyết Nhi!" Khải Minh đẩy cửa bước zô
Vẻ mặt nó lúc này lạnh băng "Có chuyện zì ko?"
"Sao em thấy anh lại lạnh lùng như thế? Khác với khi em ở chung với mọi người"
"Tôi nói thẳng nha, mong anh đừng buồn nhưng thật sự tôi ko thích anh, ác cảm của tôi với anh nhiều hơn là thiện cảm đấy"
"Vì sao?"
"Vì anh lúc nào cũng chen ngang lúc tôi nói chuyện hay làm zì với Thiên Vũ, và anh cũng ko ưa zì anh ấy mà đúng ko?"
"Đúng thế, anh rất ghét cậu ta vì cứ quây quẩn bên em, anh ghét cậu ta vì cứ nói chuyện và cưu xử quá mức với em"
"Anh lấy quyền zì mà ngăn cản anh ấy làm thế? Anh ấy đối xử tốt với tôi thì sao? Vì anh ấy là bạn trai tôi, ko đk à?"
"Đúng thế, cậu ta ko xứng đáng với em mà anh đây, anh đây mới xứng đáng"
"Anh quá đề cao mình rồi, dù Thiên Vũ có chết tôi cũng ko bao zờ yêu anh. Mời ra ngoài!" Nó lạnh
Khải Minh tức giận "Em đợi rồi xem, anh sẽ làm cho em yêu anh" nói xong anh tức giận ra ngoài đóng cửa mạnh
"Đúng là hết thuốc chữa, kệ ko quan tâm. Đi ngủ!"
Nó trèo lên giường đắp chăn nhắm mắt lại ngủ.
Bình luận
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1