Hương đi zô phòng bệnh thắc mắc':
- Tuyết Nhi, sao bà ta lại ở đây? Chị tưởng bà ta đang ở Mĩ chứ?
Nó lắc đầu :
- Em ko biết em cũng ko quan tâm, zờ em chỉ lo cho Ba thôi.
Hương nhăn mặt:
- Ko đk Nhi à, chồng của bà ta là xã hội đen, ông ta có máu dê đó, lúc
cãi nhau với ông ta, ông ta còn dám đụng đến chị nữa nói zì 1 cô bé dễ
thương như em.
Nó quay qua nhìn Hương:
- Bộ ông ta háo sắc lắm sao chị?
Hương kéo ghế ra ngồi:
- Phải, có biết bao cô gái bị hành hạ vì ko phục vụ ông ta rồi đó. Em
biết ko, nói ra thật ko đúng với em nhưng mà...bà ta là do ông ta bỏ
thuốc mê rồi đem tiền ra dụ dỗ đó.
Nó nắm chặt tay:
- Ông ta đúng là đồ quái vật mà, tại ông ta mà gia đình em như thế này.
- Zì mà quái vật? Quái thú chuyên gia cưỡng hiếp phụ nữ thì đúng hơn.
Nó tức đến muốn nổ nóc nhà, Ba nó tỉnh lại, nó liền thả lỏng ra :
- Tụi con làm Ba thức à?
Ông cười:
- Ko phải, Ba dậy vì nằm mơ nghe con nói chuyện với người phụ nữ đó.
Nó thở dài:
- Đúng là bà ấy có tới đây.
- Con đã nói bà ta về đúng ko? Con ko có 1 chút cảm giác zì về Mẹ ruột con sao?
Nó gật đầu:
- Con...chỉ có cảm giác...ko zui và khó chịu với bà ấy.
- Ani ani, chúng ta đừng làm bầu không khí nặng xuống nữa, chắc bác cũng đói rồi nhỉ? Con hâm cháo cho bác ăn nha.
Hương cầm camen mở cửa đi, ông Trần nắm tay nó:
- Khánh Ly à, con có thể tốt với bà ấy ko? Dù sao thì...
- Cái tên Trần Khánh Ly, lần đầu Ba gọi con nhưng mà vì nói giúp cho người hại chúng ta.
- Khánh Ly, bà ấy rất thương con, hãy tốt với bà ấy hơn đi, hãy tha thứ cho họ.
- Làm sao mà đối xử tốt đk hả Ba? Một người ham vinh quang tiền tài mà bỏ chồng mik, thậm chí bỏ luôn đứa con này để theo người khác sinh con cho ông ấy. Bà ấy hại chúng ta xa nhau, bà ấy hại Ba con mik ko thể nhận
nhau. Zậy thì con làm sao....tha thứ cho họ đối tốt với họ chứ?"
Ông Trần thở dài, Hương mở cửa zô cười:
- Bác à, cháo nóng rồi đây, bác ăn 1 chút đi.
Nó đỡ ông dậy, ông cầm tô cháo rồi ăn.
Một tuần sau. Nó đón taxi đưa Ba xuất viện, cả nhà Lục, Thiên, Hoàng đã đặt phòng đặc biệt trong nhà hàng để cho nó và ông Trần nhận Cha con tiện
thể chúc mừng ông xuất viện.
Xe dừng lại trước nhà hàng, 2 Cha con bước vào phòng đặc biệt thì có tuyết xịt do Tuấn và Tuệ.
Nó đưa Ba vào chỗ ngồi cười:
- Mọi người làm khoa trương quá ko?
- Ko đâu, đây là tiệc chúc mừng 2 Cha con nhận nhau và còn để chúc mừng bác ra viện nữa đó - Thy
Nó cười:
- Cảm ơn mọi người!
Bình luận
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1