“Sao em thấy bất an quá ta, có
phải em làm sai gì không?” - Tuệ áy náy
“Không đâu, ai cũng sẽ như vậy mà”
“Ừm, em đi vệ sinh một tí” Tuệ
kéo ghế ra rồi bước đi
Khi đi vệ sinh xong bước ra ngoài
thì nghe tiếng ai đó nhắc đến nó, người 1 cười nửa miệng “Vụ này ông làm rất
tốt, số tiền 300 triệu đó tôi sẽ đưa như giao ước, mong chúng ta hợp tác tốt”
Người 1 đưa cái vali màu đen cho
người 2, người 2 nhận lấy “Cảm ơn cậu, ông ta dù sao cũng đã già rồi, nên để
con cháu kế thừa sự nghiệp của mình, một người tài năng như cậu thì ông ta đi cũng
yên tâm, tốt hơn cả Lục Tuyết Nhi”
Người 1 cười khẩy “Cô ta đúng là
xinh đẹp nhưng lại lạnh lùng, tôi thích như vậy, nhưng cô ta đã trao hết trái
tim mình cho thằng Thiên Vũ rồi, giờ đây thằng đó chỉ là 1 cái xác không hồn,
không thể chăm sóc cho Tuyết Nhi, chỉ còn có tôi mà thôi”
“Nhưng còn cậu Minh Lâm?”
Ánh mắt sắt bén lạnh lùng khi
nhắc tới anh ta “Thằng đó nó không hợp với tôi, khử nó là giải pháp tốt nhất,
nó và tôi đã hợp tác giết Thiên Vũ, tôi cũng phải khử nó để sau này nó không
còn là tai hoạ của tôi”
Tú Tuệ như không tin vào tai
mình, người đó và anh ta lại đi thông đồng nhau giết Thiên Vũ sao? Thật không
tin được mà. Cô lùi lại thì vấp trúng cành cây khiến nó tạo tiếng động
“Ai đó?” 2 người đó đi kiểm tra,
Tú Tuệ liền chạy vào phòng vệ sinh núp, cố gắng không tạo tiếng động, 2 người
đó đi khỏi cô mới bước ra chạy thật nhanh ra chỗ mọi người
“Gì vậy? Ma đuổi chị à?” - Khánh
Du chọc
Tuệ đánh vào đầu anh “Ma cái đầu
của em, chúng ta đi thôi, lẹ lên, tính tiền đi”
“Sao vậy? Ngồi chơi hóng mát tí
đi” - Tuấn nán lại
Tuệ giựt túi xách “Anh không đi
em đi, tạm biệt”
Cô bước đi thì anh kéo lại, cuối
cùng cũng chịu tính tiền về, khi về đến nhà thì cô ngồi ở phòng khác không nói
câu nào mà toàn lảm nhảm gì không à, Tuấn, Vũ, Khánh Du nhìn nhau khó hỉu
Khánh Du quơ tay trước mặt cô “Chị
à, chị có sao không? Bị chạm dây hả? Sao không nói câu nào vậy?”
“Khi ở quán caffe, chị nghe được
bọn họ nói chuyện”
“Bọn họ?” - Đồng thanh tập 1
“Ờ thì bọn nào tui không biết
nhưng mà họ có liên quan đến cái chết của ông Nhi và Vũ”
“Tường thuật lại nghe thử đi” -
Tuấn
Tuệ bắt đầu kể, cả 3 đơ nặng trước
những gì cô kể, thật sự họ không thể tin Minh Lâm lại gián tiếp giết hắn chỉ vì
ý nghĩ không có thật là khi hắn chết thì nó sẽ yêu anh ta, nó không phải loại người
đó.
Tuấn vỗ vai hắn “Sao hả Vũ? Cậu nghĩ
sao?”
Hắn lắc đầu “Em không biết nhưng...sao
họ lại giết cả ông Nhi cơ chứ?”
“Cướp tài sản không chừng” - Khánh
Bình luận
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1