Tất cả về chỗ ngồi, phim bắt đầu chiếu. Thư hầu như là ăn nhìu hơn coi, cô cứ ôm khư khư tô bắp rang mà ăn
- ngon quá đi, hí hí hí - Thư cười khúc khích
- zì coi phim mà cười thế? Phim phải hay chứ sao ngon? - nhỏ
- đâu có, Thư nói phim hay mà đâu có nói ngon đâu - Thư chối tội
- oh chắc Thy nghe nhầm
.
.
.
Bây zờ đã gần hết phim, nó hắn anh ta và Khải Minh tập trung coi trọn bộ, còn Thy và Thư suốt buổi cứ tám và tám
- cả buổi 2 người cứ tám, thật sự ồn đấy - nó cằn nhằn
- vâng vâng vâng, lần sau ko dám ồn khi tiểu thư Tuyết Nhi coi phim nữa đk chưa?
- ko biết làm đk hay ko mới là quan trọng
- đk chứ tiểu thư - 3 đứa con gái cười vui vẻ, 3 người con trai lại chiến tranh lạnh (haizzz)
Đi ngang qua phòng Mẹ Thư, nó đã nghe đk 1 chuyện mà có thể sẽ liên quan
tới chuyện nó cần tìm, mọi người đều ko để ý nên đi 1 lèo lên phòng
khách
"Ông nói đúng đó, con bé Tuyết
Nhi nó là bạn của Thư, đang ở nhà mình. Ông tìm chỗ nó ở đi, tôi sẽ đến
thăm nó thường xuyên nhưng tôi ko mong ông sẽ làm hại zì nó vì nó là con tôi cũng như con ông...bla...bla...."
"Cái zì? Bác ấy là Mẹ mik? Ko thể nào! Ba Thư chính là người đã giết bà của mik sao? Đây là sự thật sao?" Nó đứng đơ ra đó, ko thấy nó đâu Thư liền chạy đi tìm
- hey Tuyết Nhi - tiếng của Thư làm nó và Mẹ Thư giật mik, bà liền mở cửa ra thì thấy nó. Vẻ mặt hốt hoảng
- T...T...Tuyết Nhi, con làm zì ở đây?
- dạ ko có zì - nói rồi nó đi lên phòng khách - về thôi mọi người
- mới đây đã phải về sao? - nhỏ chu mỏ
- nếu Thy thik thì có thể ở lại chơi, Nhi hơi chóng mặt
- thế để anh đưa em về - Khải Minh và hắn đồng thanh
- đk cảm ơn anh Thiên Vũ
- ko có zì, đi thôi
- êh đợi zới, về nha Thư - nhỏ vẫy tay
Mọi người đón taxi rồi về nhà, trong xe nó im lặng hoàn toàn, đầu nó rối
bời. Về đến nhà nó chào ông rồi ở luôn trong phòng, ăn cũng ko ăn, uống
cũng ko uống, nó càng ko muốn nói chuyện.
- sao Mẹ Thư lại biết Ba ruột mik? Sao Mẹ Thư nói mik là con của bà? Sao
Mẹ Thư lại nói Ba Thư ko đk tổn hại zì mik? Rốt cuộc là vì sao chứ? Mik
và Mẹ Thư có quan hệ zì? Ba ruột mik và Mẹ Thư từng quen nhau sao?
Và...Ba Thư là người giết chết bà nội? Ko thể nào, ko thể nào! - nó
khóc, bàn tay nắm chặt lại, nó cắn môi
Cốc...Cốc...Cốc....
Cốc...Cốc...Cốc....
- Tuyết Nhi à, trả lời đi - hắn
- Thiên Vũ à?
- là anh đây, mở...
Cạch...
Hắn zô phòng rồi đóng cửa lại
- em sao thế? Bệnh à?
- ko có, em vẫn khỏe
- thế sao mặt em kì thế?
- em...em ko phải là con cháu nhà họ Lục
- cái zì?
Bình luận
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1