Các y tá đẩy giường nó đi, Mẹ nó sốt ruột:
- Chúng tôi zô thăm nó đk ko bác sĩ?
- Bệnh nhân cần nghỉ ngơi, mọi người hãy giữ yên lặng.
Ba nó zui mừng:
- Cảm ơn bác sĩ.
- Ko có zì - Ông bác sĩ đi khỏi.
Cả nhà nó liền kéo vào phòng bệnh của nó, mọi người bu quanh giường bệnh, Mẹ nó ngồi xuống ghế nắm lấy tay nó:
- Con gái, Mẹ rất vui khi con ko sao, con hãy ngủ 1 giấc rồi tỉnh dậy với cả nhà nha con.
Tú Tuệ lại gần giường bệnh nó:
- Tuyết Nhi, chị xin lỗi em, đáng ra ko nên quen biết em để bị như thế này, làm mọi người lo lắng và sợ cũng chỉ vì chị.
Mẹ nó nắm tay Tuệ cười hiền:
- Ko phải lỗi của con, đừng trách bản thân mik, Mẹ cấm ko cho con nói zậy nữa nghe chưa?
Tuệ nắm lấy tay Mẹ nó cười rồi thôi, hôm đó mọi người tay phiên nhau chăm
sóc cho nó, đến 7h tối hắn đến thay ca cho Khánh Du, nằm sao mà ngủ quên nó luôn rồi. Khi ngủ còn nắm lấy tay nó, ngón tay nó cử động khiến hắn
tỉnh giấc.
- Em tỉnh rồi à Tuyết Nhi? - Hắn lo lắng cho nó
Nó mệt mỏi mở mắt nhìn hắn, vẻ mặt lạ lẫm:
- Anh là ai zậy? Đây là đâu hả?
Hắn bất ngờ:
- Em...anh là Thiên Vũ, em ko nhớ sao?
Nó cười:
- Ko, tôi ko quen anh mà, đây là đâu zậy?
Hắn mở mắt to nhìn nó
- Em...ko nhớ thật à? Em...em nhớ ko, hôm nay mik đi cứu Tú Tuệ, em bị
đám bắt cóc giữ, họ đã đẩy em từ tầng 5 xuống, may mà có bao cát nếu ko
là em chết rồi, em biết ko?
Nó lắc đầu, hắn đơ ra, Thy bước zô thấy nó tỉnh dậy liền vui cười chạy đến.
- Tuyết Nhi, cậu tỉnh lại rồi, bọn tớ lo lắm đấy.
Nó ngốc nghếch:
- Cô là ai zậy? 2 người quen tôi sao?
Nhỏ cũng đơ theo hắn luôn, quay qua nhìn hắn:
- Là sao? Sao...sao cậu ấy...?
Hắn đi lại bấm nút gọi cho bác sĩ, ko lâu sau họ đã đến khám cho nó, ông bác sĩ quay qua vẻ mặt căng thẳng:
- Cô ấy bị mất trí nhớ, đó là triệu chứng khi chưa loại bỏ máu bầm ra đầu cô ấy, càng giải quyết sớm càng tốt, nếu ko thì...có lẽ bệnh nhân sẽ
mất trí nhớ vĩnh viễn.
Nhỏ và hắn như nghe như tiếng sét đánh qua tai,nhỏ ngơ ngác hỏi lại:
- Bác sĩ nói zì cơ? Tuyết Nhi...mất trí nhớ sao? Sao có thể đk?
- Chúng tôi rất xin lỗi, nhưng mọi người nên cho cô ấy phẫu thuật sớm.
Hắn đi lại nắm tay nó :
- Em ko nhớ zì thật sao? Em ko nhớ 1 chút zì sao?
Nó lắc đầu, bỗng trong lòng nó nhói lên, nhỏ thở dài rồi mở cửa bước đi, hắn ngồi ghế nắm tay nó:
- Em biết ko? Anh yêu em hơn bất cứ ai, em bị thương anh sẽ băng bó cho
em, em khóc anh sẽ dỗ em nín, em buồn anh sẽ chọc em cười, em vui anh
cũng vui. Tuyết Nhi à, có 1 câu chuyện về 2 người yêu nhau, họ rất khó
khăn mới đk với nhau, rồi chị cô ấy bị bắt và đám bắt cóc đã giữ cô ấy
làm con tin và xô xuống từ tầng 5.
Nó nhìn hắn:
- Có chết ko?
Hắn lắc đầu:
- Ko có, cô ấy mất trí nhớ, ko nhớ bạn thân ko nhớ người cô ấy yêu là ai.
Nó rụt rè:
- Câu chuyện đó là anh và tôi đúng ko?
- Phải, em mệt ko?
- Tôi khát nước.
Hắn với tay rót nước cho nó rồi đỡ nó nằm xuống ngủ, hắn rút tay mik ra
khỏi nó nhưng nó nắm chặt lại ko buông, hắn ngồi xuống ghế vuốt tóc nó,
suy nghĩ tìm cách giúp nó bình phục.
Bình luận
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1