chương 525/ 770

Chiến sĩ thái cổ khống chế bằng mảnh nhỏ vĩnh hằng khống chế có sức chiến đấu mạnh nhất, cường đại hơn búp bê hình người và chiến sĩ Thiết Huyết mấy lần, nhưng là chiến sĩ thái cổ một khi bị thương tổn hại liền hoàn toàn phế đi, tương đương chết trận. Mà búp bê hình người này là có thể chữa trị, chỉ cần linh hồn vẫn còn, Sarin có thể dùng Tụ tinh châm hoàn toàn khôi phục sức chiến đấu của búp bê hình người.

Đây là sự khác biệt giữa quyển trục và sách ma pháp. Quyển trục tuy rẻ nhưng dùng một lần là hỏng, mà sách ma pháp có thể sử dụng nhiều lần. Cách ma pháp cấp bậc cao thậm chí sẽ không tổn hại.

- Tiên sinh, đa tạ ngài.
Sarin cung kính hành lễ pháp sư với Cain.

Xưng hô đối phương là tiên sinh là tôn xưng gần với sư phụ. Sarin hành lễ pháp sư làm cho Cain hiểu được Sarin không có khả năng trở thành một Chiêm tinh sư thuần túy.

- Còn có thời gian một tháng, ngươi ở nơi này vẫn là học tập thuật chiêm tinh một chút đi. Ít nhất phải đi lý giải ý nghĩa của Tinh đồ, nếu không... Ngươi cũng không trợ giúp được gì cho ta.
Thân thể của Cain cũng là búp bê hình người, trừ phi hắn nguyện ý nếu không vĩnh viễn là không có biểu tình.

Lúc hắn nói tới nơi này, đã trở về bình tĩnh. Vận mệnh của Sarin, hắn xem ở trong mắt. Thành tựu tương lai của thanh niên này chưa chắc đã thấp hơn mình, chỉ cần hắn có thể sống đến tầm tuổi này của mình.

Vận mệnh của hai người gặp nhau chỉ ở vương thành vực sâu. Tương lai nếu mình giành được tự do, lập tức sẽ đột phá hàng rào tinh bích, đi tới thế giới cao cấp hơn. Sarin muốn tu luyện đến cấp 18, vận mệnh tốt tới đâu cũng phải thời gian mấy vạn năm nhỉ?

Sarin cũng cảm giác được tâm tình của Cain, hắn cũng vô cùng tiếc nuối. Sự cường đại của Cain này là đứng thứ nhất trong số những người hắn từng gặp, không có một trong. Người cường đại như thế cũng bị nhốt ở trong một cái búp bê hình người, bị nhốt trong Tháp chiêm tinh này.

- Được rồi Sarin, không có gì phải thương cảm.
Cain dừng một chút nói:
- Bồi ta nói chuyện chín tháng, ngươi cũng nên thấy phiền, tuy nhiên thời gian mười tháng đã giao hẹn trước này còn lại một tháng, ta luyện chế cho ngươi một cây ma pháp trượng. Ngươi phải đem ma pháp phòng ngự ngươi am nhiểu nhất thăng cấp đến cấp mười. Trong ma pháp trượng chứa đựng ba cái ma pháp phòng ngự cấp mười đối với ngươi mà nói rất trọng yếu.

- Vâng, tiên sinh.
Sarin đáp lời, trực tiếp ngồi xuống, bắt đầu suy nghĩ mình làm thế nào thăng cấp Thủy văn thuẫn.

Tính tình này của hắn là thường gặp nhất của Ma pháp sư thuần túy. Vừa nói tới tu luyện lập tức cái gì đều có thể buông xuống. Hắn tuy có búp bê hình người vận mệnh, nhưng đồ vật này dùng để bảo mệnh lúc gặp phải kẻ địch mạnh nhất, phòng ngự bình thường chỉ là dùng Thủy văn thuẫn cấp bảy đối phó.

Thủy văn thuẫn cấp bảy bởi vì có được một tia lực lượng quy tắc có thể phòng ngự ma pháp cấp chín, Sarin đã rất vừa lòng. Nhưng hiện tại xem ra, xa xa không đủ. Sarin có Súng Lôi Long, kẻ địch cũng sẽ có trang bị tương tự. Nếu một khi gặp phải kẻ địch có trang bị cường đại, hắn sẽ rất nguy hiểm.

Sarin đang suy nghĩ chuyện thăng cấp ma pháp, Cain rất nhanh luyện chế cho Sarin một cây ma pháp trượng. Trong bộ đồ Tinh văn không có ma pháp trượng, trong bộ đồ Ma thần vốn có cũng không có. Ma pháp trượng trong tay Sarin rất nhiều, đều là Roy tặng cho hắn. Đối với Sarin mà nói, số ma pháp trượng đó chẳng qua là một đống quyển trục có thể sử dụng nhiều lần, không tính quý báu cỡ nào.

Cain luyện chế ma pháp trượng cho Sarin là một món trang bị khá trầm trọng. Độ dài của ma pháp trượng này còn cao hơn Sarin một cái đầu, toàn thân là tài liệu lấp lánh ánh sao màu bạc. Thẳng đến cuối cùng, Cain mới dùng thuật chiêm tinh làm ánh sao ẩn đi, biến thành một cây trượng màu xanh thẫm.

Đỉnh của ma pháp trượng này là một hình dạng để rỗng, sáu lỗ, ở giữa được khảm một viên không biết là chất liệu gì. Nửa trong suốt, hơi ánh lam.

Sarin chìm vào trạng thái tu luyện, căn bản sẽ không để ý tới Cain nữa, càng không thể nghe được ông ta nói gì. Cain nhàn rỗi nhàm chán mới nhìn nhìn Dực khô lâu trầm mặc chín tháng.

- Ngươi tên là gì?

- Binh.

- Ngươi dùng vũ khí gì?

Dực khô lâu dứt khoát lấy rìu lớn và Lưu tinh chùy ra. Cain nhìn thoáng qua, có chút khinh thường. Thứ này cũng là ý tưởng không tồi, tài liệu miễn cưỡng thông qua, không tính là trang bị cường đại gì.

- Đưa cho ta, ta luyện chế cho ngươi hai món đồ, đủ cho ngươi dùng cả đời.
Cain thật sự nhàm chán, không thể nói chuyện phiếm với Sarin, nói chuyện với Dực khô lâu cũng coi như tàm tạm.

- Một đời của ta rất dài.
Dực khô lâu nói là lời thật. Là Vong linh quân vương, sống mấy chục vạn năm đều không tính là thọ gì.

- Cái này thế nào?
Cain nói xong, lấy ra một cây lưỡi hái thật lớn. Lưỡi hái này toàn thân màu đen, chỉ là trên lưỡi đao có mang một vệt màu bạc tối. Lưỡi hái vừa xuất hiện, ngọn lửa màu bạc ngụy trang trong mắt Dực khô lâu liền dập tắt, lộ ra đồng tử giống như nhân loại.

- Đây là... đồ của Minh thần!

- Không sai. Lúc ta tuổi trẻ ở luyện ngục vị diện làm thịt một tên Minh thần, tiện tay cầm vũ khí của hắn. Thứ này nhân loại không dùng được, bèn một mực không cho đi.

- Đây không phải trao đổi đồng giá.
Dực khô lâu do dự. Rìu của hắn đừng nói thuộc tính, cho dù chất liệu cũng kém ngàn vạn lần. Vũ khí của Minh thần bình thường đều theo Minh thần ngã xuống mà biến mất. Lưỡi hái Minh thần thật lớn này được giữ lại, chỉ sợ là trân phẩm trong phần đông vị diện cũng khó thể tìm được thứ có thể sánh bằng.

- Ngươi cũng không phải pháp sư, còn có thời gian hơn hai mươi ngày, ngươi bồi ta nói chuyện phiếm.

- Được!
Dực khô lâu không chút khách khí thò tay nhận lấy lưỡi hái Minh thần. Lưỡi hái thật lớn, còn dài hơn nhiều so với rìu của hắn. Lưỡi hái vào tay, Dực khô lâu dường như bị hào quang của thần trực tiếp chiếu lên ngọn lửa linh hồn, đau tới lập tức buông tay.

Cain cười ha hả nói:
- Bộ xương khô nóng vội a. Thứ này ta không giúp ngươi luyện chế, ngươi cầm cũng cầm không được.

Dực khô lâu biết bị trêu đùa, nhưng cũng không làm sao được. Thực lực của Cain và hắn chênh lệch, còn lớn hơn chênh lệch giữa con kiến và cự long.

Cain đương nhiên không phải vì trêu đùa Dực khô lâu. Bộ xương khô này hết dạ trung thành với Sarin, luyện chế vũ khí cho hắn khiến cho Sarin có thể sống sót, đi tìm Tụ tinh châm cho mình mới là trọng yếu nhất.

Cain cầm rìu lớn của Dực khô lâu vào trong tay, nghiên cứu một lúc sau đó mới đem rìu lớn ở trong tay dùng ánh sao hòa tan, tinh luyện ra một tia quy tắc, rót vào trong lưỡi hái Minh thần.

Trên lưỡi hái Minh thần thêm ra ma văn vong linh phức tạp rậm rạp, đỉnh lưỡi hái xuất hiện hai cái ma pháp trận có hình con mắt thật lớn. Đó là nơi Dực khô lâu dùng để chứa ma pháp vong linh.

Cain không nói cho Dực khô lâu, trong lưỡi hái Minh thần này trên thực tế còn dung hợp thần quốc của hắn, nếu không vũ khí này cũng sẽ không được giữ lại. Lưỡi hái Minh thần là ý chí của Minh thần biến hóa ra, một khi Minh thần ngã xuống vũ khí này cũng sẽ biến mất theo.

Minh thần không xem như thần linh cường đại nhưng số lượng khổng lồ, có đặc tính gần như bất tử. Nếu muốn giết chết một Minh thần cấp 15 còn khó khăn hơn so với giết chết một thần linh trung cấp khác cấp 16.

Cain và Dực khô lâu nói chuyện phiếm, cũng không cảm thấy được tính tình của Dực khô lâu buồn bực. Sinh mệnh có thể nói chuyện với hắn căn bản không có, trong Tháp chiêm tinh này hắn cô độc quá lâu.

Thời gian một tháng nhanh chóng qua đi, lúc này Sarin mới tỉnh lại, cảm giác thân thể vô cùng suy yếu. Ma pháp sư cấp chín cũng phải ăn đồ vật, một tháng không ăn không uống Sarin cảm giác mình sắp chết.

Rất dứt khoát nốc hai bình ma dịch, Sarin cười khổ. Lúc hắn ở thần điện có người hầu hạ, tu luyện cũng sẽ không xuất hiện loại sơ suất này.

Tuy nhiên cũng là chuyện tốt. Sarin phát hiện cảm giác sợ hãi đối với đói khát của mình biến mất rồi.

Sarin sau khi trở thành Ma pháp sư, một mực không hoàn toàn xóa bỏ bóng ma trong lòng. Lúc nhỏ đói quá nhiều khiến hắn tùy lúc tùy nơi đều chuẩn bị đại lượng thực vật trong trang bị không gian.

Lần này lại có cảm giác đói khát, trong lòng Sarin thậm chí có một chút thân thiết.

- Sarin, ngươi có thể đi rồi. Chuyện Đại tông sư kia muốn hại ngươi, ngươi tạm thời quên đi.

- Vâng, tiên sinh. Cho dù tương lai ta đánh tới độ cao của Đại tông sư, ta cũng sẽ bỏ qua cho hắn một lần.

- Ồ? Vì sao?

- Người muốn có được cái gì thì nhất định phải trả giá tương đương. Đại tông sư tuy rằng muốn hại ta nhưng cũng cho ta rất nhiều trợ giúp.

Cain trầm mặc một lát nói:
- Ta hiểu rồi, ngươi là một Ma pháp sư. Rời khỏi nơi này đi, chờ đến lúc ngươi thăng lên cấp mười thì có thể trở lại, ta giúp ngươi thăng cấp đến tiêu chuẩn Chiêm tinh sư cấp mười. Ngươi liền có thể ra vào hoàng cung trong vương thành vực sâu rồi.

- Đa tạ tiên sinh.
Sarin lại nói lời cảm tạ. Cain không cưỡng chế đưa hắn thăng lên cấp mười, chính là tôn trọng lựa chọn của hắn. Nếu thuật chiêm tinh vượt qua cấp bậc ma pháp, trong cuộc sống tương lai hắn sẽ bị ảnh hưởng thật lớn, thậm chí có khả năng chuyển tu thuật chiêm tinh mà không phải tiếp tục học tập ma pháp.

- Ngươi cũng không cần săn bắt trong vương thành nữa. Số búp bê hình người này đủ cho ngươi ứng phó phiền toái trước mắt. Đồ vật trong vương thành vực sâu đều từng bị vận mệnh nguyền rủa.
Cain nhắc nhở Sarin.

- Ta biết, ta sẽ trực tiếp rời đi.

- Vậy thì tốt.
Cain nói xong, đột nhiên từ trong tay thả ra một luồng ánh sao, bao bọc lấy Sarin và Dực khô lâu. Sau đó ông trực tiếp dùng tay xé rách không gian, đem Sarin và Dực khô lâu nhét vào.

Sarin và Dực khô lâu bị ném ra ngoài từ trong thông đạo không gian, trực tiếp ra tới bên ngoài vương thành vực sâu.

Sarin cười khổ. Cain này động tác quá nhanh. Vốn hắn muốn dạo trong vương thành vực sâu một chút, xem xem có Sợ hãi thiên sứ mới gì đó không, dùng Súng Lôi Long của mình giải quyết. Sợ hãi trống trận là thứ tốt, ít nhất đối phó binh sĩ bình thường rất hữu dụng.

Một cái trống trận sánh được với mấy chục vạn quân đội.

Khi hắn gõ trống trận, kẻ địch nhất định phải phái cường giả đỉnh cấp ra tới quyết chiến với hắn, nếu không chiến đấu sẽ kết thúc không hề lo lắng.

Tuy nhiên Cain nói cũng đúng. Hiện tại Sarin cần vẫn là đồ vật tương tự ma hạch trung cấp để võ trang quân đội của mình. Có lò luyện ma lực, nhu cầu của Sarin đối với ma hạch cấp cao cũng không mãnh liệt như trước nữa.

- Binh, trong này đã trải qua thời gian một tháng, Nicolas có khả năng mệt chết rồi hả?

- Lão già đó...
Dực khô lâu nói tới đây liền im miệng. Làm sao giọng điệu của mình lại giống Nerys rồi?

- Chủ công, chủ công.
Sarin và Dực khô lâu đồng thời nghe thấy Nicolas la lên.

Sarin dùng Mắt nguyên tố đảo qua liền nhìn thấy Nicolas mặt mày ủ rũ, đang xách một cái hài cốt ma thú thật lớn, dùng thần thuật phóng thích sóng âm.

Nicolas đại khái ở khoảng cách 80 dặm. Trên mặt hắn có vết thương mới, xem bộ dạng là đã trải qua một trận chiến đấu, hơn nữa là hết sức nguy hiểm.

Sarin cũng không muốn Thần thuật sư này của mình gặp chuyện không may. Hắn mang Nicolas đi là vì bồi dưỡng năng lực chiến đấu của Nicolas. Đáy biển sâu như thế này sinh tồn một tháng, không có người nói chuyện đối với Thần thuật sư cũng là áp lực cực lớn. Mặc dù gần đây chính Nicolas cũng luyện chế mấy kiện trang bị đáp ứng nhu cầu bức thiết.

Nhưng Nicolas không phải là thần luyện sư, trình độ luyện chế trang bị có thể nói là rất bình thường.

Sarin và Dực khô lâu nhanh chóng chạy tới bên cạnh Nicolas. Sarin mở Thủy văn thuẫn ra bảo vệ Nicolas lại. Lão Thần thuật sư này cuối cùng mới nhẹ nhàng thở ra. Nếu không phải hắn có được Quyền trượng sa đọa mới, đã sớm bị nước biển ép chết.

- Nicolas, xảy ra chuyện gì?
Sarin đưa cho Nicolas một bình ma dịch nhỏ, kêu hắn uống vào trước.

Nicolas thở ra một hơi. Ở trong Thủy văn thuẫn có thể hô hấp, thật đúng là thoải mái.

- Đồ vật này, lúc ta thu thập hài cốt không phát hiện nó còn sống.
Nicolas lấy tay chỉ vào hài cốt cao hơn sáu thước trước mặt.

- Ồ? Không phải vong linh!
Dực khô lâu lập tức phán đoán ra thứ to lớn gây tổn thương cho Nicolas không phải vong linh. Trên xương cốt của nó, thậmchí ngay cả dấu vết của ngọn lửa linh hồn đều chưa từng tồn tại.

Dực khô lâu ngay cả ngọn lửa linh hồn đặc thù kia của máy móc vong linh đều có thể đối phó. Đối với vong linh, hắn tuyệt đối sẽ không nhìn nhầm. Xương cốt thật lớn này chiều dài khoảng 50 thước, thoạt nhìn là một con ma thú loại cá.

- Đừng quản là cái gì, trước mang đi.
Sarin thò tay liền dùng Nhẫn tinh văn thu hồi hài cốt thật lớn này. Nhẫn tinh văn hiện giờ dung tích mở rộng không chỉ trăm lần, tinh thần lực của Sarin cũng lớn mạnh mười hai lần, thu hài cốt ma thú này vô cùng thoải mái.

- Chủ công.

- Làm sao vậy?
Sarin thấy ánh mắt Nicolas nhìn mình giống như là đang nhìn quái vật.

- Tại sao... sao ta không thể dùng đá thứ nguyên thu nó lại?

Sarin ngây ra, lập tức hiểu được. Quy tắc của Nhẫn tinh văn này còn cao hơn đá thứ nguyên một chút. Xem ra Cain vì bộ đồ này bỏ ra không ít công phu.

- Đi thôi, Nicolas. Ngươi sớm muộn cũng sẽ có được trang bị như vậy.
Sarin cười cười vỗ vai Nicolas. Nicolas buồn bực cúi đầu, hắn cũng không hỏi trang bị của Sarin làm sao đều đổi hết sạch. Hắn đã quen với sự giàu có của Sarin.

Nicolas đem hài cốt trong hơn ngàn dặm phụ cận đều thu thập rất sạch sẽ, hắn chỉ lựa chọn tốt nhất, cho nên cũng không cần ở lại thêm ở nơi này. Số hài cốt này đủ cho Sarin luyện chế trang bị cho các pháp sư.

Hắn hiện tại có Hobdina, tác dụng của nhà xưởng luyện kim càng lớn hơn.

Vài lần chiến đấu, Sarin cảm giác sâu sắc tầm quan trọng của trang bị ma pháp. Trên chiến trường, chiến đấu thông thường sẽ kéo dài thật lâu, sau một lần chiến dịch, kéo dài mấy tháng đều không phải việc lạ gì.

Binh sĩ trang bị tốt, tỷ lệ chết trận thấp hơn binh sĩ trang bị kém mười mấy lần. Đây cố nhiên có nguyên nhân thực lực, binh sĩ trang bị tốt thông thường đều là tinh nhuệ, nhưng là chênh lệch chục lần trở lên đã đủ nói rõ vấn đề.

Ý tưởng của Sarin chính là vì bộ đội trực hệ của mình toàn bộ đổi mới trang bị ma pháp, từ áo giáp đến túi nước tùy thân; từ trường thương đến tên trong túi tên. Để một người từ đứa nhỏ trưởng thành đến binh sĩ đủ tư cách cần phải chờ 20 năm. Làm cho một binh sĩ hơn 20 tuổi sống sót hiệu suất cao hơn nhiều so với đi bồi dưỡng một người.

Lần này Sarin tới vương thành vực sâu, hành động xem như gọn gàng dứt khoát. Trực tiếp đòi Cain đồ vật mình cần liền rời đi. Sau khi hắn rời đi không tới hai ngày, trong vương thành vực sâu lại có đại lượng Côn trùng có hại xuất hiện. Lần này, côn trùng có hại xuất hiện cấp bậc càng cao, số lượng khủng bố đạt tới hơn trăm triệu.

Cain nói không sai. Vương thành vực sâu là nơi bị nguyền rủa, Sarin không nên dừng lại thời gian quá dài.

Sarin rời Mesterlin đã 50 ngày rồi, dựa theo kế hoạch hắn muốn ra ngoài thời gian ba tháng. Còn có 40 ngày, kiểu gì cũng có thể chạy về Mesterlin. Sarin cũng không muốn trì hoãn nhiều trên đường, sau khi rời Biển đóng băng dứt khoát thu hồi ma pháp tháp nguyên tố, mang theo Dực khô lâu và Nicolas phi hành trên không.

Mười ngày sau, Sarin liền về tới thành Mesterlin.

Hắn đem ma hạch và hài cốt ma thú thu hoạch được phân phát xuống dưới, giao cho nhà xưởng luyện kim. Hiện tại người quản lý nhà xưởng luyện kim là Jason, Hobdina làm một trợ thủ của Jason, cũng bắt đầu công tác thiết kế.

Hobdina phi thường thích thành Mesterlin, cảm giác nơi này tốt hơn Luyện Kim Thành gấp trăm lần.

Thành Mesterlin không có loại áp lực nội tại như ở Luyện Kim Thành, cho nên pháp sư đi Luyện Kim Thành đều cảm thấy dường như có người khổng lồ đuổi sát phía sau. Mỗi một ngày đều chịu đựng áp lực cực lớn.

Sinh tồn trong Luyện Kim Thành ngay cả Persian đều thiếu không ít nợ. Huống chi một ít pháp sư đi Luyện Kim Thành mưu cầu phát triển, dưới tình huống không có người trợ giúp, chỉ có thể vì Nguyên tố thủ cung cấp vô số lao động miễn phí. Vất vả mười năm đều không nhất định có thể mua được phòng ở.

Mesterlin thì khác. Ở nơi này, Hobdina không chỉ không cần nộp bất kỳ phí dụng gì, bản thân còn có thu nhập. Nếu thiết kế được duyệt, có thêm tiền khác.

Vật tư làm thí nghiệm đại bộ phận là nhà xưởng luyện kim của thành Mesterlin cung cấp, bản thân Hobdina không tiêu hao gì. Nàng là Đại ma pháp sư, mỗi này còn có thể lĩnh một viên ma hạch trung cấp, đủ dùng cho tu luyện.

Sarin vừa trở về liền cung cấp đại lượng vật tư, Hobdina ngược lại bất mãn, giận Sarin ra ngoài không đem nàng theo.

Sarin lấy ra súng Hobdina tự mình luyện chế dỗ nàng:
- Cái này tặng cô. Chuyện ta rời đi không nên nói ra, Jialynn kia...

Hobdina cười tít mắt nhận lấy lễ vật của Sarin, lớn tiếng nói:
- Ta hiểu, ta hiểu. Đó là nữ nhân xấu xa, đang cùng chị Tieta tranh giành ngươi. Ta thích chị Tieta, sẽ không giúp nàng ta.

Sarin tuy rằng dở khóc dở cười, cũng không thể giải thích gì với Hobdina. Trong đầu Hobdina, ngoài ma pháp luyện kim, còn lại chính là một mớ bòng bong.

Loại tình huống này, ở giai đoạn Đại ma pháp sư rất hay thường gặp, cho dù là Ma đạo sĩ cũng có không ít như vậy. Nhân loại thăng cấp, tới cấp chín mới trở nên vô cùng rõ ràng. Chức nghiệp giả cấp chín đã rất ít có người ngơ ngơ như vậy.

Tỷ như Tieta, sau khi thăng cấp Tự nhiên tế ti, rõ ràng thông minh hơn trước kia rất nhiều. Tuy nhiên Tieta cho rằng đó là vì sinh hai người con.

Sarin lần này trở về, thu hoạch không nhỏ. Lúc hắn phân phát vật tư, Tieta cũng mang theo con nhỏ chạy tới nhà xưởng luyện kim. Hai người mỗi người ôm một đứa, nhìn các pháp sư hưng phấn chia vật tư, Sarin trong lúc nhất thời cảm giác cuộc sống này thật tốt.

Nếu không phải có khế ước của Nữ thần Myers. Nếu không phải có tên khốn Diniteo kia...

Sarin nói với Tieta:
- Con chúng ta cũng nên đặt tên rồi chứ hả?

- Không vội. Người Caucasus đều không sốt ruột, bọn họ đang thương lượng dùng tên gì thì tốt.

- Dùng tên gì đều phải là họ Mesterlin.
Sarin đắc ý cười to. Hắn ôm con, thằng nhóc kia đang dùng nắm tay gõ đầu hắn, tuy nhiên Sarin không cảm giác đau chút nào. Búp bê hình người vận mệnh gánh chịu cho hắn lực lượng đả kích của thằng nhóc kia.

- Tieta, cô có biện pháp giao lưu với hai đứa nó, đúng không?

- Đúng vậy, làm sao?

- Chúng ta trở về.
Sarin dắt Tieta trở về thần điện, trước tiên đi bái kiến Jason. Jason cũng không nói nhiều, thậm chí không cho Sarin thuật lại trải qua lần này.

- Nếu không liên quan đến an nguy thành Mesterlin, cũng đừng nói cho ta nghe. Có vài thứ, tốt nhất trở thành bí mật.
Jason nhìn bộ đồ Tinh văn của Sarin rồi nói như vậy.

Sarin và Tieta trở về phòng, thả hai đứa con xuống. Hắn lấy ra hai búp bê hình người lớn bằng bàn tay, nói cho Tieta cách dùng của thứ này.

Tieta cười tủm tỉm kéo hai đứa nhóc tới bên người, lần này nàng dùng tiếng Caucasus trao đổi với chúng. Hai đứa chộp lấy búp bê hình người, sau đó bắt đầu nghiên cứu.

Dù sao chúng còn quá nhỏ, phương pháp khống chế búp bê hình người lại khá phức tạp, Sarin và Tieta cũng không có biện pháp tốt hơn chỉ có thể để tieta không ngừng kết nối với hai đứa nhỏ.

- Thế nào hả, Sarin. Jialynn sắp trở lại, dù sao anh không thể mang nàng đi mạo hiểm, ném ta lại cho sư phụ nữa chứ?
Tieta đột nhiên nhắc tới Jialynn, vẫn là đầy bụng bất mãn.

Nàng hiện tại cũng biết, người kia là Ebola ép đưa cho Sarin. Sarin không cách nào cự tuyệt.

- Không có biện pháp!
Sarin kêu khổ. Hắn cho dù có Súng Lôi Long cũng không thể sử lý Ebola. Hắn lý giải quy tắc lôi điện còn không đủ sâu, nếu không cũng không cần uất ức như vậy.

- Ta mặc kệ. Anh có ma pháp tháp nguyên tố, bảo hộ con không thành vấn đề chứ? Thương thế của Zola cũng tốt rồi, anh nhanh chóng đem hắn về bên cạnh đi. Nếu không lại dụ dỗ các nữ quý tộc, sau này chọc cho anh một thân phiền toái.

- Zola khỏi rồi?
Sarin mừng rỡ. Cho dù lực lượng vị diện không ngừng tăng lên, nhân tài như Zola cũng sẽ không hạ thấp. Tuy nhiên hắn lại như thế nào dụ dỗ nữ quý tộc rồi?

- Zola nói nhìn anh cưới pháp sư như Lex vô cùng hâm mộ, cho nên đang tán tỉnh Quaint.
Tieta nhắc tới chuyện này cũng tức giận. Zola rất không bớt lo, nếu có thể dụ dỗ được còn đỡ, nếu không được quan hệ giữa Sarin và Quaint cũng sẽ trở nên xa lánh.

Dưới tay Sarin có bốn Đại công tước, sau khi chiến tranh bùng nổ, tác dụng ngày càng rõ ràng. Bởi vì thành San Rock không đủ sức khống chế phương bắc Tần Nhân, rất nhiều thành viên phương bắc Tần Nhân lệ thuộc bốn gia tộc lớn đều tới nương tựa vào Phoenix, có người trực tiếp tới Mesterlin đầu phục bốn Đại công tước.

Những người này trong rối loạn mang theo đại lượng nhân thủ cùng với tài phú tới tìm nơi nương tựa, mỗi người đều là nhân tài. Cho nên vương quốc Mesterlin của Sarin nhanh chóng bành trướng, tới giai đoạn sau ngược lại không có sầu lo về phương diện thống trị.

- Được rồi, Tieta. Lần này ta mang cô, Zola cùng với Nicolas đi, cũng tính cả Jialynn đi. Chúng ta trực tiếp đi cảng hoàng gia bên kia gặp mặt Lex. Ta cần làm ra một ít người giúp đỡ.

- Tốt quá rồi!
Tieta dùng tiếng Caucasus hoan hô, ôm lấy Sarin dùng sức hôn một cái. Sarin tốn hết sức lực mới đem đầu lưỡi của nàng đẩy ra, thở dốc nói:
- Tieta, trước viết cho Lex phong thư, kêu Jialynn ở bên đó chờ chúng ta.

- Điện hạ, điện hạ.
Ngoài cửa truyền tới tiếng của một người Caucasus.

- Chuyện gì?
Tieta yên tĩnh lại, khôi phục khí độ của Nhiếp chính vương.

- Có tin gấp, thành Girders bị công kích!
Chiến sĩ Caucasus không tiến vào, bọn họ cũng đều biết Sarin mới vừa trở về, khó tránh khỏi muốn thân thiết với tế ti đại nhân. Người Caucasus đều rất chú trọng đạo lý đối nhân xử thế này, nếu không phải tình báo này quá trọng yếu chỉ sợ những người này sớm ngày mai mới tới truyền tin.

Bình luận





Chi tiết truyện