chương 298/ 770

Sarin để lại một cái tâm nhãn. Cho Aini mang theo nô bộc của mình theo đoàn người Sharman rời đi, sau khi tiến vào Tần Nhân sẽ không có loại chuyện ở Phoenix này. Cho dù gặp phải nguy hiểm cũng đều là chiến đấu quy mô nhỏ, thêm một trăm nô bộc kia cũng không làm nên chuyện gì.

Nô bộc nhà quý tộc huấn luyện có bài bản, ngược lại không cần giám thị Sharman, chỉ cần nhớ kỹ sau khi nàng rời đi làm cái gì là được. Hơn nữa Sharman đi chính là nơi giao nhau của biên giới Tần Nhân, Kya Loulan và công quốc Rhine. Nơi đó rất loạn, nhân thủ nhiều một chút liền nào an toàn hơn một chút.

Mục tiêu của Sarin là thành San Rock. Thành San Rock không có khả năng có nhiễu loạn gì, hơn nữa người hắn muốn gặp là Roy. Nếu Roy thật sự muốn gây bất lợi với hắn, người nhiều tới đâu cũng vô dụng. Cũng giống như Francis buộc hắn ký kết khế ước vậy. Lúc ấy hắn ngay tại thành Mesterlin, nhưng người trợ giúp khắp thành lại không một ai có tác dụng. Cho dù ba Quân vương cũng không phát hiện hành tung của Francis.

Thành Guderian đề phòng nghiêm ngặt, đương nhiên đây chủ yếu là phòng bị Phoenix có biến cố gì. Quý tộc thành Soleil đều chịu thua, không phải là trong lòng quý tộc địa phương không có phản kháng.

Su đã kiến thức thành Mesterlin, đối với thành Guderian cũng không có quá nhiều cảm giác rung động, tuy nhiên hắn cũng hết sức hâm mộ. Nếu như thứ đại lục vị diện cũng có hùng quan như thế, vậy chiến đấu với Ma tộc sẽ dễ dàng hơn.

Ma pháp sư của thứ đại lục vị diện rất thưa thớt, mà thành Guderian ngay cả gạch xây thành đều trải qua ma pháp học đồ luyện chế. Thành thị chắc chắn như vậy, thứ đại lục vị diện muốn kiến tạo sẽ phải tập hợp đại bộ phận lực lượng của quốc gia. Mà ở Tần Nhân, đây chỉ là một tòa biên thành.

Xuyên qua thành Guderian không gặp phải phiền toái gì. Aini có huy chương của gia tộc Clyde. Hắn mang theo năm mươi hộ vệ, một pháp sư áo bào trắng, một pháp sư áo bào tro cộng thêm một vố sĩ, một hầu gái. Theo như binh sĩ kiểm tra người qua lại mà nói đó là một đội ngũ không gì bình thường hơn.

Gia tộc Clyde tuy rằng chỉ có tước vị Bá tước nhưng ở Tần Nhân thanh danh rất vang dội, binh sĩ cũng sẽ không hoài nghi người của gia tộc Clyde sẽ có ý đồ không tốt gì đối với thành Guderian.

Binh sĩ cung kính thả người vào thành, một thân binh thủ hạ của Aini móc một nắm ngân tệ nhét vào tay binh sĩ. Binh sĩ không chối từ. Người của bốn gia tộc lớn là như vậy, đổi là người khác cấp cho hắn, hắn vị tất dám cầm.

Tần Nhân đế quốc bởi vì đem đại bộ phận tinh lực đặt ở chiến tuyến tây bộ, lực chú ý đối với thành Mesterlin cũng không cao, thậm chí không phái mật thám tới. Đoàn người Sarin nghỉ tạm ở thành Guderian một ngày, hai người bán ra một ít ma hạch, đổi lấy không tới mười vạn kim tệ rồi sau đó tiếp tục lên đường.

Sau khi rời thành Guderian, Aini liền thay chiến mã xương khô cho tất cả mọi người. Hắn là Vong linh pháp sư cấp năm, cũng không có gì phải kiêng dè. Địa vị của Vong linh pháp sư ở Tần Nhân đế quốc là giống như pháp sư nguyên tố. Nhất là sau khi đế quốc Tanggulas tuyên bố muốn bắt giết Vong linh pháp sư, người Tần Nhân cùng chung mối thù, đối với Vong linh pháp sư thậm chí không có loại thái độ kính trọng mà đứng xa như trước kia nữa.

Đội ngũ lần này lấy Aini làm đầu, tổng cộng 55 người toàn bộ cưỡi chiến mã xương khô tốc độ cao nhất đi tới. Tốc độ của chiến mã xương khô có thể đạt tới 60 dặm, chỉ là như thế sẽ có chút nguy hiểm. Ma pháp sư còn có thể dùng ma pháp hộ thuẫn cam đoan sự an toàn của mình, Kiếm thánh trở xuống với tốc độ đạt tới 60 dặm, đâm vào thân cây đều có thể bị thương nặng.

Cho nên tốc độ cao nhất cũng chỉ là trong phạm vi an toàn 50 dặm một giờ. Trong đội ngũ chỉ có Naniya thân thể khá yếu, mặc dù ngày thường cũng rất chăm rèn luyện nhưng không so được với các Kiếm sư. Sarin cùng Aini thay nhau thêm vào ma pháp cho nàng mới có thể theo kịp đội ngũ.

Sarin thêm vào cho Naniya chính là thuật xuân sương, Naniya thi triển cho mình thuật cự lực. Hai loại ma pháp này hợp lại cùng một chỗ có thể cho nàng có được lực lượng thật lớn đồng thời lại có sức chịu đựng lâu dài.

Aini thêm vào cho Naniya là vong linh lực. Phối hợp cùng chiến mã xương khô của nàng, hiệu quả tương tự như ma pháp nguyên tố.

Cứ như vậy, đoàn người ngày đi năm trăm dặm, liên tục mười ngày không thể không nghỉ ngơi một chút, chọn một điểm cao hạ trại. Từ thành Guderian đến thành San Rock chừng vạn dặm, chạy gấp nửa quãng đường mới mất mười ngày, Sarin đã phi thường vừa lòng.

Lần nghỉ ngơi này, Sarin không rèn luyện ma pháp mà giống như người thường lấy một đống dụng cụ làm bếp, chuẩn bị nhóm lửa làm thức ăn. Naniya rất ít nhìn thấy Sarin nhàn hạ, ở trong mắt nàng pháp sư trẻ tuổi này gần như có thời gian rảnh liền tu luyện, trước giờ chưa từng lười biếng.

Nhìn thấy vẻ mặt có chút mê hoặc của Naniya, Sarin nói:

- Tới trình độ của ta, có quen thuộc hơn đối với nguyên tố cũng vô dụng. Nếu muốn thăng cấp, sẽ không thể dựa vào biện pháp ngốc.

Naniya giật mình nói:

- Ngươi lại sắp thăng cấp rồi?

Thời gian nàng biết Sarin cũng không ngắn, nhưng dù sao mới qua mấy năm. Lúc ấy Sarin còn là một Ma pháp sư cấp hai, hiện tại không ngờ sắp làm chuẩn bị để thăng cấp Ma đạo sĩ.

- Sao có thể chứ. Nếu muốn thăng cấp Ma đạo sĩ cần xây dựng ma pháp tháp, tụ tập lực lượng càng mạnh. Nếu không không có tác dụng.

Sarin thầm nghĩ, Lục Nguyên Không Gian bản thân cũng là lý luận của ma pháp tháp, chẳng qua chỉ hữu hiệu đối với Ma đạo sĩ. Hắn không tính là thiên tài, muốn thăng cấp Ma đạo sĩ không có ma pháp tháp trợ giúp gần như là không có khả năng.

Nơi ở của Roy, hiện tại nhớ tới khắp nơi thể hiện quy tắc của nguyên tố, khu nhà đó bản thân chính là một cái ma pháp tháp biến hình. Ngay cả người như Roy đều không ngoại lệ, hắn làm sao có thể không nhìn quy tắc.

Naniya phì cười một tiếng, nói:

- Không có tác dụng ngươi còn tu luyện chăm chỉ như vậy làm gì?

- Bởi vì, quan hệ giữa cấp bậc và lực chiến đấu không lớn.

Sarin chậm rãi nói, đã dựng lên một cái giá kim loại, phía dưới bố trí xong bột phấn ma pháp có thể thiêu đốt.

Naniya còn thuần thục hơn Sarin. Trong bột phấn ma pháp trộn lẫn than củi tỉ lệ nhất định, như vậy có thể giảm nhiệt độ của ngọn lửa không ít, kéo dài thời gian thiêu đốt. Ma pháp bột phấn bản thân là dùng luyện chế kim loại, nếu là nướng thịt có thể trực tiếp nướng thịt cháy xém, thậm chí đốt thành tro tàn.

- Ngươi hiện tại địa vị cao cả, cần sức chiến đấu làm gì?

Naniya không hiểu Sarin. Thân là một Ma pháp sư, nắm giữ sự huyền bí của ma pháp mới là chuyện chủ yếu. Về phần chiến đấu, có binh sĩ Ma pháp sư rất ít ra tay.

- Có thể là không cảm thấy an toàn. Kỳ thật tại niên đại này rất nhanh sẽ xuất hiện rất nhiều pháp sư chiến đấu. Naniya, cô cũng phải học nhiều một chút, ta thấy Thuật hỏa điểu kia của cô không tồi.

Naniya đỏ mặt nói:

- Giết nhiều người như vậy hơi có cảm giác buồn nôn. Tuy rằng đều là cường đạo.

- Như vậy cô đã buồn nôn? Nếu là tín đồ của thần linh thì sao?

Naniya ngây ra một lúc nói:

- Không giống nhau. Cường đạo vẫn là người, tín đồ của thần linh đã bán linh hồn, chỉ còn là thể xác.

- Cường đạo cũng là người bán linh hồn rồi. Không nói chuyện này. Ta rất ít thấy cô sử dụng ma pháp chiến đấu, cô còn biết cái gì?

- Ta giống như Quận chúa, đều học ma pháp hỏa hệ với... Đại sư. Tuy nhiên trong ma pháp sinh hoạt ta còn học nội dung của năm hệ khác, sẽ không tạo thành mất cân bằng.

Sarin gật gật đầu. Hắn am hiểu ma pháp thủy hệ, năm hệ khác kỳ thật hoàn toàn là dựa vào ma pháp thủy hệ biến dị mà mô phỏng ra. Mục đích là dùng để cân bằng cảm giác nguyên tố của mình, nếu không rất khó thăng cấp đến Ma đạo sĩ. Trong khoảng thời gian này hắn bắt đầu học tập sổ tay Roy cho hắn. Trong sổ tay Roy miêu tả kỹ càng tỉ mỉ lý giải của mình đối với nguyên tố. Công thức chuyển đổi sáu nguyên tố lẫn nhau Sarin đã hiểu biết rất thấu triệt. Nhưng hắn còn không phải Ma đạo sĩ, chỉ có thể sử dụng vài ma pháp hữu hạn để mô phỏng.

- Sarin. Lần này đi thành San Rock, Quận chúa giao cho ta làm một ít chuyện. Nhưng không phải là vì giấu ngươi.

- Ồ? Không giấu ta, cô nói xem.

Sarin thấy Naniya không giấu Aini, biết nàng nói là chuyện thực.

- Về danh nghĩa, Quận chúa vẫn thuộc thành San Rock quản. Ở thành San Rock, chúng ta còn có một tòa phủ Quận vương. Sự vật bên phía quận Grievances, vẫn phải lập hồ sơ giao cho thành San Rock thu giữ một bản sao.

- Nói như vậy, chúng ta tới thành San Rock có chút không hợp quy củ?

- Ngươi lại không phải thủ hạ của Quận chúa, có cái gì không hợp quy củ. Tuy nhiên tới đó chúng ta phải tách ra. Ta đi xử lý chuyện phủ Quận vương...

Sarin lúc này mới nghe hiểu, cười cười nói:

- Ta đáp ứng Lex cam đoan sự an toàn của cô. Ta sẽ cùng cô cùng nhau rời đi.

Sarin nói lời này, ít nhiều có chút không chắc lắm. Bởi vì nếu Sephiroth đối phó hắn, hắn khẳng định không có biện pháp nào chống cự. Trừ khi Aini phóng thích thực vật vong linh, cho dù Hoàng kim kiếm thánh cũng phải lãng phí một ít khí lực mới có thể giết chết thực vật vong linh. Hắn có huy chương gia tộc, cũng có khả năng giết chết Hoàng kim kiếm thánh.

Vấn đề là, Aini có thể vì mình mà đối nghịch Thân vương đế quốc sao?

Đi thành San Rock, Sarin lo lắng nhất chính là vị Thân vương đó. Người khác có lẽ không rõ ràng lắm, hắn lại biết Hoàng kim kiếm thánh là cường đại cỡ nào. Tuy rằng cùng Bạch ngân kiếm thánh chỉ hơn kém một cấp bậc, nhưng là cấp bậc này giống như khác biệt giữa Ma đạo sĩ và Đại ma pháp sư, một trời một vực.

Naniya vui vẻ nở nụ cười. Nàng đốt cháy bột phấn ma pháp, nhìn ngọn lửa bùng lên trong lò, bắt đầu đem thịt tươi nướng trên ngọn lửa. Sarin là nam nhân đầu tiên nàng thích, nhưng không đợi nàng thổ lộ nàng đã hiểu được nam nhân này sẽ không thuộc về mình. Thân là Ma pháp sư, nàng không có khả năng chia sẻ cùng một người với người khác. Hơn nữa tính cách của nàng lại không có khả năng giống như là Tieta, không cần danh phận gì gì đó.

Tuy nhiên nam nhân mình thích này nói bảo hộ sự an toàn của mình, cảm giác này vẫn là rất tuyệt.

- Có người tới gần!

Su nhỏ giọng nhắc Sarin.

- Là đội buôn.

Aini chỉ vào sườn dốc nói:

- Nơi này có nước suối, thương đội lớn không mang được rất nhiều nước dùng, sẽ có địa điểm hạ trại cố định.

Trên mỏm đồi khá cao này có một dòng suối. Nếu như không phải là bụng Tần Nhân, nơi này chỉ sợ là một nơi rất nguy hiểm, bởi vì ma thú sẽ tụ tập chỗ này.

Lời nói của Aini rất nhanh được nghiệm chứng. Trên đường cái xa xa, một đội buôn lớn rồng rắn dần dần tới gần. Băng lãnh thị giác của Sarin thậm chí không thấy được đuôi của đội buôn.

Sarin nhìn đội buôn khổng lồ này, đột nhiên thở dài nói:

- Ta rốt cục hiểu được, vì sao có người nguyện ý đi làm đạo tặc. Nhiều xe như vậy, nếu cướp được... Ôi!

Aini hung tợn trừng mắt Sarin một cái. Gia tộc hắn chính là buôn bán xuất thân, lên tới địa vị quý tộc. Đối với đạo tặc, Aini thống hận phát ra từ đáy lòng.

- Chỉ đùa một chút. Hắc, ta thấy đội buôn này không giống như của Tần Nhân.

Ánh mắt Aini không tốt như Sarin, tuy nhiên đội buôn càng ngày càng gần, hắn đã nhìn thấy hộ vệ đội buôn đi trước nhất.

- Là lính đánh thuê Scotzia? Kỳ quái!

- Có gì mà kỳ quái?

Sarin ngược lại kỳ quái. Lính đánh thuê Scotzia ở bốn đế quốc lớn đều có thể thông hành, Đoàn lính đánh thuê cỡ lớn bình thường còn có Đoàn lính đánh thuê cỡ nhỏ dựa vào. Ở nước ngoài, đều là loại Đoàn lính đánh thuê loại nhỏ này hoạt động. Những Đoàn lính đánh thuê loại nhỏ này đối phó đạo tặc còn được, nếu muốn tạo thành uy hiếp đối với quân đội nước khác thì có chút khó khăn.

Ba đế quốc khác đều không sợ loại hình Đoàn lính đánh thuê này. Đoàn lính đánh thuê còn có thể mang đến thuế thu khổng lồ cho các đế quốc. Tần Nhân hiện tại đang ở trạng thái chiến tranh, sẽ mua đại lượng vật tư, xuất hiện đội buôn của Scotzia rất bình thường. Ít nhất điều này nói rõ, đế quốc Scotzia tạm thời còn không trở mặt với Tần Nhân.

- Là Đoàn lính đánh thuê cấp tám, hơn nữa là chủ lực.

Aini có chút không yên nói.

- Ngươi đến cùng là lo cái gì? Cho dù là chủ lực của Đoàn lính đánh thuê cấp tám cũng không có khả năng gây ra sóng gió gì.

- Ai nói? Nếu là toàn bộ bọn họ chết ở Tần Nhân, như vậy quan hệ với đế quốc Scotzia sẽ xuất hiện phiền toái.

Sarin không hỏi tiếp, hắn lập tức hiểu được ý của Aini. Thế cục đại lục hiện tại, người Scotzia đối với Tần Nhân rất trọng yếu. Nếu như Scotzia và Tanggulas liên hợp, chiến tuyến tây bắc đế quốc sẽ lập tức xuất hiện lỗ hổng thật lớn.

Ở Scotzia, có được thành thị toàn bộ là Đoàn lính đánh thuê cấp bảy trở lên. Nói cách khác, Đoàn lính đánh thuê cấp bảy trở lên tương đương với nửa quân chính quy Scotzia.

- Ngươi hơi quá nhạy cảm rồi...

Sarin an ủi Aini.

- Chỉ mong vậy. Không bằng... chúng ta cùng đám lính đánh thuê này cùng đi. Bọn họ khẳng định là đi thành San Rock, đoàn xe khổng lồ như vậy, số lượng vật tư kinh người.

- Quá chậm.

Sarin nhíu mày.

- Không sợ chậm, cùng đi với đội buôn rất tốt. Chúng ta có thể chạy tới thành San Rock trước năm mới là được. Hơn nữa dịp năm mới, ngươi đi thành San Rock an toàn nhất. Cho dù là...

- Được.

Sarin không muốn tranh cãi với Aini. Hắn đi thành San Rock là cũng có chút lo lắng. Thành Mesterlin của hắn ở ngoài sự quản lý của thành San Rock. Chính hắn lại không có một thân phận chính thức. Nếu là cấp dưới của Lex còn đỡ, vấn đề là hắn và Lex là quan hệ hợp tác, tương đương với dựng nước ở ngoài Tần Nhân.

Cho dù hiện tại hắn vẫn là một thành chủ nho nhỏ, một mình tiến vào đế đô Tần Nhân cũng là một phiền toái.

Cùng đi với một đội buôn lớn như vậy, che giấu hành tích vẫn là không tệ. Hơn nữa gần đây Mắt lôi điện của hắn còn phải củng cố, nếu kỹ năng này còn có thể thăng cấp, huy chương của hắn mới xem như đòn sát thủ. Dùng Mắt lôi điện tạm thời tê liệt kẻ địch sau đó huy chương phóng thích lôi điện. Cho dù là cường giả cấp chín cũng sẽ trúng chiêu. Coi như là rút bớt thời gian tu luyện – Sarin tự an ủi trong lòng. Hắn cũng không hy vọng giữa Scotzia và Tần Nhân phát sinh mâu thuẫn. Lo lắng của Aini vị tất không có đạo lý. Thân là Vong linh pháp sư, biết trước nguy hiểm còn mạnh hơn so với pháp sư nguyên tố.

Điểm cao đám người Sarin lựa chọn là một địa điểm hạ trại rất tốt. Dưới điểm cao còn bố trí một trạm gác, trong trạm gác là năm lính xương khô. Ngoài trạm gác có trang bị Ma pháp cảnh báo, đạo tặc bình thường vừa đến gần là có thể bị phát hiện.

Dưới điểm cao cũng có tảng lớn dải gò đất, thích hợp hạ trại. Cách thành thị tiếp theo còn tới 200 dặm trở lên, lúc này sắc trời dần tối, đội buôn kia khẳng định sẽ không thừa dịp bóng đêm đi gấp. Cho dù nơi này không có đạo tặc, cũng sẽ xuất hiện một ít ma thú. Ma thú cấp thấp tới đâu cũng có thể tạo thành uy hiếp đối với người hầu của đoàn xe.

Quả nhiên, đội buôn kia sau khi tới gần có hơn 20 người cưỡi ngựa nhanh chạy về phía dòng suối.

Doanh trại của Sarin ở chỗ cao, lại hết sức bí mật, kỵ sĩ xa xa không phát hiện. Aini ngoắc tay gọi một thân binh, dặn bảo vài câu. Thân bình này kéo chiến mã xương khô, từ trên điểm cao chạy xuống. Hắn không che giấu tung tích, hơn 20 kỵ sĩ kia lập tức phát hiện, khẩn trương quay đầu ngựa tạo thành một trận thế hình tam giác.

Bọn họ tuy là Đoàn lính đánh thuê cấp tám nhưng là một mực chưa từng rời khỏi Scotzia, đối với nội địa Tần Nhân cũng không quen thuộc. Đột nhiên xuất hiện một Kiếm sư cưỡi chiến mã xương khô làm đám lính đánh thuê này có chút khẩn trương.

Thân binh của Aini chậm rãi tới gần, cũng không lấy binh khí ra chỉ đứng xa xa hô:

- Ta thuộc gia tộc Clyde, xin hỏi các ngươi là đoàn buôn nào?

Việc buôn bán của gia tộc Clyde cũng làm tới cả Scotzia, danh tiếng không nhỏ. Hơn 20 lính đánh thuê kia vẫn không thả lỏng, một người cầm đầu nói:

- Chúng ta là hãng buôn hoàng gia.

Hãng buôn hoàng gia ở Scotzia danh tiếng cũng không nhỏ, tuy nhiên không phải là Hoàng đế lập mà là của một ít chi nhánh hoàng thất làm.

- Chủ nhân nhà ta hạ trại trên núi, mời người dẫn dầu qua uống ngụm rượu.

Thân binh này giọng điệu rất lớn, tuy nhiên đối phương vẫn không có ý tức giận, chỉ là đáp lễ nói:

- Ta sẽ đem tin tức nói cho người dẫn đầu, đa tạ chủ nhân nhà ngươi.

Thân binh này gật gật đầu, quay chiến mã xương khô chậm rãi chạy về điểm cao. Hai người dùng tiếng thông dụng đối đáp một phen, hiển nhiên đối phương còn không tin tưởng thân binh này. Hơn 20 người ở phía sau nhìn thân binh đi xa, một người trong đó nói:

- Đó là một Kiếm sư cao cấp hả.

- Không phải, nhiều nhất là Kiếm sư trung cấp nhưng là mặc áo giáp ma pháp.

- Áo giáp ma pháp!

- Đừng kinh ngạc. Ma pháp sư của Tần Nhân còn nhiều hơn mấy trăm lần chúng ta, giá cả áo giáp ma pháp cũng rẻ hơn so với chỗ chúng ta.

- Vậy cũng rất tuyệt. Nếu ta có thể kiếm được một bộ áo giáp ma pháp thì tốt rồi.

- Không nên nói lung tung. Trước khi đi nói thế nào với các ngươi? Đi kiểm tra nguồn nước, xem có vấn đề gì hay không. Ta trở về báo cáo người dẫn dầu.

Kỵ sĩ cầm đầu cũng không đi xem nguồn nước mà phóng ngựa về trong đội buôn.

Trên điểm cao, 80 con sói vong linh nằm ở xa xa trước cửa doanh trại, hơn 40 bộ xương khô đứng rải rác chung quanh, bốn góc doanh trại dựng nỏ luyện kim. Đám binh sĩ ở trong doanh trại đốt lửa sưởi ấm, nấu cơm.

Trước doanh trại chỉ có hai binh sĩ gác, đây cũng chỉ là quy củ mà thôi.

Trong doanh trại có ba Đại ma pháp sư còn có một Bạch ngân kiếm thánh, hai người bọn họ gác quả thật không có ý nghĩa bảo hộ.

Trên đường lớn, đám lính đánh thuê kia thuần thục rong xe ngựa, chọn địa điểm hạ trại. Lính đánh thuê lựa chọn rất chuyên nghiệp, gần nguồn nước rồi lại cách một đoạn. Hơn trăm lính đánh thuê cầm túi đi lấy nước, phu khuân vác trong đội buôn bắt đầu dựng lều trại. Chung quanh doanh trại, đại lượng cọc gỗ được đóng xuống, Sarin thậm chí nhìn thấy không ít con rối cấp thấp.

Hơn 300 chiếc xe ngựa, năm ngàn lính đánh thuê. Đây là một đội ngũ khổng lồ. Sarin tin tưởng, đội buôn này tuy lớn còn chưa tới mức cần năm ngàn lính đánh thuê bảo hộ. Cho dù đội buôn này cần trải qua bên cạnh Kya Loulan, nhưng chỉ cần đế quốc Tanggulas còn không tuyên chiến vớn Scotzia sẽ không tập kích đội buôn của Scotzia.

Bởi vì điều kiện bên trong đế quốc Tanggulas còn không bằng Tần Nhân, nhu cầu thương phẩm còn lớn hơn Tần Nhân gấp trăm lần. Đắc tội Scotzia, đế quốc Tanggulas trong thời gian ngắn gần như không được người nào duy trì.

Doanh trại dựng hòm hòm, mới có một trăm lính đánh thuê bảo hộ vài người chạy hướng điểm cao. Hơn một trăm con ngựa nháy mắt tới nơi, lúc này trạm gác dưới điểm cao cũng bị phát hiện.

Thủ lĩnh dẫn đầu đội buôn là một người trung niên, nhìn qua khoảng hơn bốn mươi tuổi. Hắn mặc trường bào gấm của Vân Lưu đế quốc, thắt bên hông là dây lưng được khảm bảo thạch nhưng không phải trang bị ma pháp gì. Bên hông hắn giắt trường kiếm, xem ra thân thủ không tồi. Lúc phóng ngựa rong ruổi, không cầm dây cương, không có yên ngựa đỡ, thân thể thẳng tắp, giữ cân bằng rất tốt.

Nhìn thấy trạm gác do năm bộ xương khô tạo thành, thủ lĩnh đội buôn này hơi ngây ra một lúc. Đối phương lại có vong linh Đại ma pháp sư? Vong linh pháp sư cấp thấp không có khả năng cho bộ xương khô trường kỳ hoạt động tự do.

Hắn cũng chỉ vẻn vẹn ngây ra thời gian một giây lập tức khôi phục bình thường, dẫn theo người từ bên cạnh điểm cao đi lên, nhìn thấy một doanh trại không lớn không nhỏ trước mặt. Trước doanh trại có nằm mấy chục con vong linh ma lang. Nhưng con vong linh ma lang này cấp bậc rất cao, nhìn thấy có người tới gần chỉ có hai con nhảy dựng lên làm ra động tác đe dọa.

Một binh sĩ đi ra, quát lớn vài tiếng với hai con vong linh ma lang kia. Hai con vong linh ma lang lúc này mới nằm sấp xuống, tiếp tục làm ra bộ dạng lim dim.

Nhìn thấy tám mươi con vong linh ma lang này, ngạo khí của người dẫn đầu đội buôn không còn chút nào. Trong doanh trại của đối phương ít nhất có một vị vong linh Đại ma pháp sư cấp năm.

- Chủ nhân nhà ta mời ngài vào.

Binh sĩ kia lại rất cung kính, thủ lĩnh đội buôn xuống ngựa, cười nói:

- Xin dẫn đường.

Lính đánh thuê phía sau cùng hai gã tùy tùng của hắn đều xuống ngựa. Đám vong linh ma lang kia trong nháy mắt đều đứng dậy, binh sĩ kia cười nói:

- Ngài mang quá nhiều người, doanh trại chúng ta chứa không hết.

Thủ lĩnh đội buôn tiện tay chọn mười lính đánh thuê cùng với hai tùy tùng, yên lặng theo binh sĩ tiến vào doanh trại. Trong doanh trại còn có lính xương khô ngơ ngác đứng rải rác, mấy chục binh sĩ đang làm cơm.

Đi tới trước cửa lều trại, bên trong truyền ra giọng của một người trẻ tuổi:

- Mời mấy vị vào đi, dẫn lính đánh thuê đi ăn cơm, chiêu đãi cho tốt.

Thủ lĩnh đội buôn đành phải lại phất tay, cho mười lính đánh thuê theo vào doanh trại đi ăn cơm. Binh sĩ dẫn bọn họ vào nhiệt tình tiếp đón, thủ lĩnh đội buôn cũng không tiện nói gì.

Lều trại ở mặt ngoài xem còn không nhỏ, sau khi tiến vào thủ lĩnh đội buôn mới phát hiện bên trong cũng không lớn. Lều này dĩ nhiên là có tầng kép, có thể hữu hiệu chống đỡ vũ khí hạng nặng tập kích.

Vốn thủ lĩnh đội buôn đối với người của gia tộc Clyde còn có chút bất mãn. Gọi người tới đây như vậy rất là thất lễ. Tuy nhiên nhìn thấy mấy người ngồi ngay ngắn phía trước, cơn tức của thủ lĩnh đội buôn lập tức biến mất.

Nơi đó có ngồi ba vị Ma pháp sư, hai người trong đó mặc áo bào màu tro. Đây chính là Đại ma pháp sư!

- Beatrice, dâng ghế ngồi cho ba vị khách.

Sarin lên tiếng nói.

- Vâng, đại nhân.

Beatrice lấy ra ba cái ghế nhỏ, đồng thời đặt ở trước mặt ba người một cái bàn.

Thủ lĩnh đội buôn hoàn toàn choáng váng. Hắn vốn cho rằng Beatrice là hầu gái, nhưng Beatrice trống rỗng lấy ra vật phẩm, loại năng lực này là Đại ma pháp sư mới có. Hơn nữa nữ nhân này không ngờ là thủ hạ của một pháp sư áo bào trắng.

Thủ lĩnh đội buôn cẩn thận hành lễ, lúc này mới ngồi xuống hỏi với vẻ không yên:

- Các hạ gọi ta tới, có gì dặn bảo?

Bình luận





Chi tiết truyện