chương 250/ 770

Beatrice còn chưa nghĩ xong chợt nghe thấy Sarin nói:

- Nerys. Nếu ngươi thật sự nhàm nhàn, đem bốn người bọn họ đến đây cho ta, hỗ trợ.

Bản thân Sarin cũng biết Nerys là kẻ không chịu ngồi yên, cho nên hắn rất ít khi dám để Nerys rời khỏi hắn thời gian quá lâu. Một khi rời đi thời gian dài, Nerys luôn gây ra chuyện cho hắn.

Nerys nghe Sarin kêu gọi, lập tức buông tâm tư tính kế Tieta, đi tới bên cạnh Sarin. Ác ma bị đánh bay ra khỏi doanh trại kia cũng bò dậy, mặt mày xám xịt đi vào trong doanh trại. Thương của hắn thật ra không nặng, bằng vào thân thể mạnh mẽ của ác ma có thể nhanh chóng khôi phục, chỉ là hắn thật sự sợ Tieta.

Bất kể sinh mệnh trí tuệ gì, ở năng lực mình am hiểu nhất bị đả kích, tất nhiên để lại bóng ma trong lòng. Eva cũng không ngoại lệ. Một quyền kia của Tieta, làm hắn cảm giác không thể kháng cự.

Nerys phái hắn đi thử Tieta cũng là bởi vì hắn sức lực lớn. Nếu tự thân Nerys động thủ cũng có thể dựa vào sức lực hàng phục Eva, chỉ là không rõ ràng lưu loát như Tieta vậy.

Nói cách khác, lực lượng hiện tại của Tieta đã vượt qua lực cự long của Nerys. Sớm muộn sẽ có một ngày Tieta sẽ trở thành nhân loại còn uy mãnh hơn so với cự long chân chính.

Trung bộ sa mạc luyện ngục, ngàn dặm cát đen. Dưới mặt trời nóng bỏng, dòng khí bốc hơi, cảnh vật có chút mơ hồ. cồn cát màu đen phát ra thanh âm xào xạo, ở trong gió di dộng tới. Một cái cồn cát không nhúc nhích độ cao hơn một dặm, phạm vi hơn mười dặm. cồn cát màu đen này không nhúc nhích, cùng cồn cát chung quanh tạo thành đối lập rõ nét.

Trên cồn cát sừng sững một tòa thần điện. Thần điện này có màu đen, gần như hòa làm một với sa mạc. Hành lang trụ chính diện thần điện đã tổn hại, lại không phải kết quả năm tháng phong hóa, rõ ràng từng có chiến đấu kịch liệt. Không biết bị vũ khí gì đánh gãy hai cột đá thật lớn.

Chất liệu đá màu đen tuyệt đối không phải đá cứng, ngược lại giống như là ma hạch nào đó phóng đại vô số lần điêu trác mà thành, trong suốt bóng loáng.

Dưới hành lang trụ có đứng hai người một nam một nữ. Nhiệt độ không khí cao tới hơn 80 độ của sa mạc luyện ngục không sinh ra bất kỳ ảnh hưởng gì đối với hai người đó. Trên mặt bọn họ ngay cả một giọt mồ hôi đều nhìn không thấy.

Nếu không chú ý tới vẻ tang thương nặng nề trong mắt bọn họ, ngươi sẽ cảm thấy được đây là hai người trẻ tuổi khoảng đôi mươi. Bọn họ có mái tóc đen của người Tần Nhân, có cặp mắt lam của người Vân Lưu. Hai người đều mặc trường bào vải gai trắng toát, bên hông buộc một cái đai tơ tằm, hai chân để trần.

Trên đầu nam nhân đội một cái vòng gai, mái tóc nữ nhân dùng một sợi kim loại xanh sẫm buộc, buông ở sau người. Các ăn mặc của hai người nếu là một vạn năm trước, người của Myers đại lục đều có thể nhận ra bọn họ chính là Thần sứ của Nữ thần.

Thần sứ của Nữ thần Myers không giống với Thần sứ của Thần Thánh Giáo đình. Thần sứ của Thần Thánh Giáo đình quyền cao chức trọng, mà Thần sứ của Tự Nhiên Nữ Thần đại đa số là người tín ngưỡng thuần túy, vui vẻ kính dâng. Chuyện bọn họ làm nhiều nhất chính là trợ giúp, bố thí, trị liệu người nghèo, xua tan tai hại.

Nam nhân nhìn lên vầng thái dương đã không thể nhìn thẳng trên bầu trời, nói với nữ nhân bên cạnh:

- Casik, đã hơn một vạn tám ngàn năm rồi, khi nào thì chúng ta mới có thể rời

đi?

- Vì sao phải rời đi?

Nữ nhân gọi là Casik nói:

- Gaughey. Nữ thần đã mất, chúng ta không có gì phải thủ hộ. Nếu là muốn đi, ta đã sớm đi rồi.

- Cái tên kia đã sống lại, chạy thoát ra ngoài. Cô không lo lắng con dân của Nữ thần?

Gaughey thản nhiên nói, dường như cũng không sốt ruột gì.

- Ngươi muốn đuổi, vậy đi đi. Con dân của Nữ thần? Thế giới này đã bị thần linh của vị diện khác xâm lấn, ngươi có biết có bao nhiêu người vứt bỏ tín ngưỡng sao? Ngươi nếu đi ra ngoài, chỉ sợ cũng không nhìn thấy được một tín đồ.

- Lời này của cô quá tàn nhẫn. Nữ thần ngã xuống, để cho những người thường kia làm thế nào kiên trì tín ngưỡng. Chúng ta không nên từ bỏ a.

- Nhưng là rời đi, chúng ta sẽ rất nhanh già cả, chết đi.

Casik cũng nhìn thái dương trên trời, trung tâm thái dương, trong ngọn lửa nóng cháy có đốm đen đang lấp lánh.

- Nguyên tố của Myers đại lục sắp bùng nổ. Ta nghĩ, không quá bao lâu nhân loại lại sẽ đạt được lực lượng trước kia. Chúng ta còn có gì phải quan tâm?

- Sống sót như vậy cũng thật không có ý nghĩa.

Trong giọng nói của Gaughey đều là cô đơn.

Casik ảm đạm nói:

- Ngươi từng nói, nguyện ý vĩnh viễn ở bên ta. Hơn một vạn năm, đã chán ghét rồi sao?

- Không phải chán ghét. Chỉ là ta nhìn thấy Hắc Thiên Ma Thần sống lại, đột nhiên cảm giác mình như đã chết. Casik. Mất đi tín ngưỡng, cũng không chỉ là người bình tường. Cô còn tưởng niệm Nữ thần sao?

Casik trầm mặc. Nàng biết, mình tuy còn yêu tự nhiên lại không còn hoài niệm Nữ thần. Trong thần điện hoa cỏ cây cối, núi rừng sông hồ đã là của chính mình, không hề thuộc về tín ngưỡng.

- Nữ thần từng nói, có lẽ sẽ có người tìm tới nơi này, kế thừa tín niệm của người.

Casik biện giải.

Gaughey nhìn nàng, không vạch trần. Đối với sinh mệnh, hắn cũng quyến luyến. Rời khỏi thần điện, hắn sẽ giống như người thường, bắt đầu già cả, còn có thể sống bao lâu? Một trăm năm, hay là hai trăm năm? Nhưng cứ như vậy chờ đợi trong sa mạc năm này qua năm khác, khiến người ta có loại ảo giác chính mình đã là một bộ phận của sa mạc, không có tư duy.

Là Thần sứ thân cận nhất của Nữ thần, bọn họ có quyền lực ở nơi này, duy trì sinh mệnh vĩnh hằng.

Một khi rời đi, chiếu cố sau khi Nữ thần ngã xuống cũng sẽ biến mất. Nếu Nữ thần không ngã xuống, bọn họ tự nhiên cũng không sợ tử vong. Tử vong chỉ là một cái trung chuyển, linh hồn và thân thể đều trở về tự nhiên, chờ đợi bắt đầu một lần nữa. Nhưng Nữ thần đã ngã xuống, bọn họ duy nhất không giống người thường chỉ vẻnvẹn có lực lượng cường đại, chung quy vẫn hoàn toàn tiêu vong.

- Casik. Nếu ta rời đi, cô sẽ thế nào?

- Chờ ngươi trở về.

Casik kiên định trả lời.

- Nếu ta chết ở bên ngoài thì sao?

Gaughey hỏi.

Casik xoay người, dùng tay vuốt ve hai má Gaughey nhẹ nhàng nói:

- Vậy ta cũng chỉ đành chết theo.

- Vậy cùng ta rời đi đi. Ta không muốn tiếp tục chờ. Để chúng ta cùng nhau trở về tự nhiên.

- Ở nơi này lại có cái gì bất đồng? Trong thần điện cũng có cảnh sắc ngươi yêu thích.

- Nhưng là không có tín đồ. Ta muốn đi ra ngoài truyền đạo, ta muốn cho mọi người nhớ được là Nữ thần bảo hộ đại lục này.

Thanh âm của Gaughey rõt cục có chút kịch liệt, hắn hơi phẫn uất nói.

- Chúng ta đi ra ngoài, sẽ khiến cho thần linh phát hiện. Vị diện này, bị một thần linh cường đại chú ý.

- Hắn không tới được nơi này. Cho dù chúng ta giết tín đồ của hắn, hắn cũng không làm sao được. Nữ thần ngã xuống, chúng ta ra tay không tính là thần chiến. Không phải thần chiến, hắn liền không thể phá vỡ quy tắc của vị diện.

- Chuyện này, ngươi nghĩ bao lâu rồi?

- Khoảng hơn sáu trăm năm. Thẳng đến Hắc Thiên Ma Thần chạy đi, ta mới tính toán thật sự rời đi.

Casik nhún nhún vai nói:

- Không có gì khác nhau. Ngươi đã quyết định, ta dù sao cũng không thể để

một mình ngươi đi tìm chết. Ngươi chờ ta một chút.

Casik nói xong, quay người đi vào bên trong thần điện.

Không gian trong thần điện to lớn dị thường, thoạt nhìn hoàn toàn bất đồng so với bên ngoài. Giống như thế giới trong cột kim loại Sarin nhìn thấy ở Thần Phạt Địa Ngục. Nơi này có dãy núi, dòng sông, trăng sao mặt trời. Nhưng là không hề có động vật, rừng rậm màu xanh biếc cũng là không khí trầm lặng.

Trên ngọn núi xa xa, một tòa thần điện màu trắng khổng lồ giấu trong mây mù. Đây mới là chủ thần điện của Nữ thần Myers, một thế giới được mở ra.

Casik đứng bên bờ sông, khom lưng, từ trong nhẫn lấy ra một cái hộp gỗ. Nàng mở hộp gỗ5 trong họp là một quả trứng, vỏ ngoài quả trứng này che kín ma văn tỉ mỉ5 rất nhỏ, có màu vàng nhạt.

Casik dùng móng tay cắt qua cổ tay của mình, máu tươi trào ra lại toàn bộ vẩy lên quả trứng này, bị quả trứng chỉ lớn bằng ngón tay cái này hấp thu vào.

Miệng vết thương trên cổ tay Casik nhanh chóng khép lại, nàng lại cắt qua làm cho máu tươi tận tình thẩm thấu vào trong trứng.

Lặp lại ba lần, quả trứng này ở trong tay nàng chấn động một chút, “Rắc” một tiếng nứt ra. Casik như trút gánh nặng, nàng kiên nhẫn chờ đợi, chờ đợi sinh vật trong trứng phá vỏ mà ra.

Xoạt...

Một sinh vật còn nhỏ hơn thằn lằn từ trong trứng gian nan bò ra, ở trong lòng bàn tay Casik vấp ngã một cái, lắc la lắc lư. Sinh mệnh nhỏ này ngẩng đầu, nhìn vào mắt Casik. Vừa sinh ra đã có được trí tuệ, đây cũng không phải sinh vật bình thường.

- Trước ăn đi.

Casik thấy sinh vật này không thiếu tay thiếu chân, cuối cùng yên tâm. Con vật nhỏ xoay người, ghé vào trên vỏ trứng, bắt đầu gặm. Rất nhanh, toàn bộ vỏ trứng đều bị nó ăn sạch. Sau khi ăn sạch vỏ trứng, sinh vật nhỏ này dường như cường tráng hơn nhiều. Nó ở trong lòng bàn tay Casik đứng vững vàng, vẫy cái đuôi nhỏ bé. Ở phía sau lưng của nó, sáu miếng lân giáp mọc ra, chỉ lớn bằng hạt cát.

Sắc mặt Casik tái nhợt, máu nàng nhỏ ra là tinh hoa trong cơ thể. Nếu không phải tích góp hơn một vạn năm, sinh mệnh này thậm chí không thể phá vỏ mà ra. Gặp trứng nở hoàn thành, Casik đưa Ân Tứ Chỉ Hoàn trên tay ấn xuống trên trán sinh vật này. Hai mươi bốn thần văn lóe lên, chìm sâu vào trong đầu nó.

Sinh vật nhỏ này như bị dọa sợ, nhảy dựng về phía sau, suýt nữa từ trong lòng bàn tay Casik nhảy ra. Theo thần văn biến mất, nó mới yên tĩnh lại, lại cúi đầu dùng đầu lưỡi liếm ngón tay Casik.

Casik đem tay bỏ vào trong dòng sông, con vật nhỏ kia bị nước sông xô vào liền lao đi rất xa, phát ra tiếng kêu bén nhọn dường như đang khẩn cầu Casik cứu nó. Tuy nhiên theo tứ chi vùng vẫy, nó đột nhiên phát hiện dòng nước phi thường dễ dàng đã bị nó khống chế, cũng không làm nó chìm nghỉm.

- Đi thôi. Đi chế tạo càng nhiều sinh mệnh. Thủ hộ thần điện, đừng để người ta lấy đi hạt giống cây thần.

Casik nói với sinh vật vừa nở ra này.

Chi...

Sinh vật nhỏ này kêu bén nhọn, Casik cũng không lưu luyến, xoay người rời khỏi bờ sông, đi về phía lối ra thần điện.

Dưới hành lang trụ ngoài thần điện, Gaughey kiên nhẫn chờ đợi. Thấy Casik đi ra, hắn một bước vọt đến trước mặt Casik, bắt lấy tay nàng, nâng lên, nhìn thấy vết sẹo còn chưa hoàn toàn biến mất kia.

- Cô ấp cho nó nở ra?

- Đừng lo. Ta chỉ thả ra một nửa tinh huyết, thần điện này phải có người thủ hộ.

- Một nửa tinh huyết! Cô điên rồi? Như vậy sẽ làm cho lực lượng của cô tụt xuống!

- Cùng ngươi rời đi đã là điên rồi!

Casik thản nhiên cười, trái lại nắm lấy tay Gaughey, kéo hắn rời khỏi hiên cửa.

- Đi thôi, có lẽ còn có thể đuổi theo Hắc Thiên Ma Thần.
Trong sa mạc màu đen, hai người sóng vai đi tới, nhìn qua rất chậm trên thực tế mỗi một bước bước ra, khoảng cách vượt qua đã gần một dặm. Tốc độ như vậy, nhanh hơn xa so với Ma pháp sư phi hành. Ma pháp sư phi hành trên cơ bản là mượn lực lượng của phong nguyên tố, mà hai Thần sứ của Nữ thần này dùng lại là lực lượng của đại địa.

Nói chính xác, đây cũng không thuần túy là lực lượng của đại địa. Địa thủy phong hỏa quang ám - sáu loại nguyên tố trên thực tế là chuyển hóa lẫ nhau, không thể thiếu. Trung tâm đại địa chính là địa hỏa, cũng chịu tải dòng sông. Phía trên đại địa có vô cùng vô tận phong nguyên tố bao bọc. Lại hướng ra phía ngoài chính là không gian tinh tú, có quang có ám.

Đây hết thảy cho tới bây giờ đều không thể tách rời. Ma pháp sư lúc ở cấp bậc rất thấp lại chỉ có thể thi triển ra ma pháp một thuộc tính, căn bản không có khả năng làm được giao hòa lẫn nhau.

Sarin hiện tại đã chạm đến cánh cửa nguyên tố chuyển hóa, tuy nhiên lại có liên quan tới thể chất của hắn, lại có Roy chỉ điểm. Nếu không cho dù hắn tới cấp bậc Ma đạo sĩ cũng phải dần dần mới có thể nắm giữ mấy thứ này.

Khi mọi thứ này hoàn toàn dung hợp cùng một chỗ, không phân lẫn nhau chính là lực lượng mà Tự Nhiên Nữ Thần có được. Sau đó sẽ sinh ra loại lực lượng thứ bảy - sinh mệnh. Sau khi sinh mệnh sinh ra, lại diễn sinh ra tử vong.

Hai Thần sứ rời khỏi thần điện, cồn cát màu đen kia bắt đầu chậm rãi lún xuống, cuối cùng ngang bằng mặt đất. Thần điện cũng chìm sâu vào sa mạc, không thấy bóng dáng. Lấy địa chỉ ban đầu của thần điện làm trung tâm, ở trong hạt cát màu đen vô số phù văn thật nhỏ nhảy lên, như là cá trong nước. Những phù văn này khuếch trương ra phía ngoài, cuối cùng hình thành một khu vực đường kính trăm dặm. Trong khu vực này, hết thảy đều ngưng lại.

Trong nháy mắt Gaughey và Casik đi ra mấy trăm dặm, ngừng lại ở một dải đất đá vụn. Những đá vụn này toàn bộ có màu trắng, vạn năm bão cất cũng không hoàn toàn nghiền chúng thành bột mịn, ở trong sa mạc màu đen có vẻ hết sức chói mắt.

Gaughey nhìn khắp nơi, khom lưng trước một hòn đá cao hơn nửa người, thò tay sờ tảng đá này.

- Nó từ nơi này trốn đi, xem ra lại không hoàn toàn khôi phục, chỉ khôi phục một phần mười lực lượng không biết vì nguyên nhân gì liền ngừng lại.

- Tảng đá đáng thương.

Casik nhìn tảng đá trắng này, lộ ra vẻ mặt tiếc hận. Dưới cái nhìn của Thần sứ, tảng đá này cũng có sinh mệnh, nhưng là bị Hắc Thiên Ma Thần tiếp xúc qua, sinh mệnh nhanh chóng trôi hết.

Dường như vì nghiệm chứng lời của nàng, lúc tay của Gaughey rời khỏi tảng đá, nó liền “rắc” một tiếng, nứt vỡ.

- Nếu nó không hoàn toàn khôi phục, đi ra ngoài sẽ ẩn nấp, tìm ra nó chỉ sợ sẽ rất phiền toái.

Casik lo lắng nói.

- Nếu đã ra rồi thì không cần gấp gáp. Nó là Ma thần, dù thế nào cũng muốn có tín đồ mới có thể tiến thêm một bước khôi phục lực lượng.

Hai Thần sứ lại thương lượng trong chốc lát, biến đổi phương hướng đi tới, đi về hướng đông nam. Mặc dù trong miệng nói không sợ hãi tín đồ của thần linh vị diện khác, hai Thần sứ tạm thời còn không muốn gây nên xung đột gì. Phương hướng tây bắc kia khí tức thần linh hết sức dày đặc, hai Thần sứ tạm thời phải tránh đi.

Đã qua nhiều năm như vậy, bọn họ không hay biết gì đối với thế cục trên đại lục. Trừ bỏ Ma thần từng bị tiêu diệt một lần mang đến cho bọn họ tin tức đại lục rung chuyển ra, chưa từng có người nào tiến vào sa mạc luyện ngục nữa.

Phía nam sa mạc luyện ngục, trong núi đá đen. Doanh trại của Lex không hề phong ba vượt qua mười lăm ngày đêm. Mười Kiếm sư, hai Hắc Thiết Kiếm Thánh, Ursa và Zola đều đã thích ứng áo giáp ma pháp mới.

Linh xà giáp mặc ở trên người không ảnh hưởng đến bất kỳ động tác nào của Kiếm sư, linh hoạt giống như thân mặc áo vải vậy. Bởi vì áo giáp gần như không có phụ trọng, vũ khí của các Kiếm sư cũng tiến hành điều chỉnh, cho nên luyện thời gian nửa tháng mới hoàn toàn thích ứng.

Vũ khí của các Kiếm sư toàn bộ đổi mới, kiếm tám mặt của Tần Nhân bị đổi thành đao răng cưa hai lười càng thích hợp hơn cho bổ chém. Binh khí ngắn trừ đoản kiếm phá giáp thì thêm một thanh chủy thủ. Binh khí dài chỉ có một kiện - Thương mũi kiếm hai đoạn. Có thể tháo ra từ giữa, nối lại cũng không quá dài, chỉ có không tới ba thước. Thương mũi kiếm này toàn thân dùng kim loại chất lượng cực nhẹ tạo ra, để vào túi thương đeo ở sau người.

Nỏ luyện kim mỗi người một cái, trên chiến mã xương khô còn trang bị tấm thuẫn kim loại cờ trung bình.

Trong túi da mang theo mỗi người đều chứa đầy nước sạch, cho dù bị tách khỏi Ma pháp sư cũng có thể kiên trì mấy ngày.

Các pháp sư được phân phối mấy trăm quyển trục, vào lúc này Lex không dám tiết kiệm. Người nàng dẫn theo không nhiều, thiếu một người liền tổn thất sức chiến đấu rất lớn. Hơn nữa pháp sư của nàng tố chất rất cao, tuổi cũng không lớn, có mấy người tương lai gần như tất nhiên sẽ trở thành Ma đạo sĩ.

Ma pháp chiến xa được sửa chữa lại một lần, Sarin thay ma pháp trường bào vốn có cho Elena. Trang bị của nàng đều bị Nerys lột đi, Sarin giao cho nàng mười quyển trục cấp bốn, hai mươi quyển trục cấp ba cùng một quyển trục cấp sáu.

Trong lòng Elena hơi cảm kích. Nếu Sarin không cấp cho nàng những thứ này cũng không tính vi phạm khế ước. Nhưng là ở loại địa phương sa mạc luyện ngục này, Ma huyền tốt nhất là trạng thái không hao tổn.

Lại nói tiếp, Stefano là không hay ho nhất. Rõ ràng hết thảy tiện nghi đều bị Sarin chiếm, người Elena hận lại là hắn ta.

Sarin trong mười lăm ngày này trừ việc tiếp tục học tập thần văn với Elena ra, việc duy nhất làm chính là luyện chế cho bốn ác ma mới tới mỗi người một bộ trang bị. Đây là thỉnh cầu của Nerys, Sarin không cự tuyệt.

Bốn bộ trang bị này cũng không thấy cao cấp bao nhiêu nhưng là tài liệu đều rất quý báu hơn nữa cũng rất thích hợp phong cách chiến đấu của bốn ác ma.

Eva đạt được một bộ giáp nặng, tuy rằng không sử dụng một mảnh kim loại nhưng là vỏ ngoài tôm vỏ đỏ luyện chế nhiều lần vẫn chồng dày mấy chục tầng. Bề ngoài cả bộ áo giáp đều là mũi nhọn chỉ tôm vỏ đỏ mới có. Mũi nhọn này mặc dù hơi giòn lại vô cùng sắc bén, là công kích mạnh nhất của loại ma thú cấp bốn tôm vỏ đỏ này.

Những mũi nhọn này gãy đi có thể cho thêm một lần nữa, cũng không sợ tổn thất.

Bởi vì sở trường của Eva là lực lượng, Sarin chuyên môn luyện chế cho hắn một tấm thuẫn, dùng chính là đá cứng kim loại hóa trong thần điện kia. Tấm thuẫn này gần như cao bằng Eva, có thể ngăn cản hết thảy công kích thẳng tắp.

Vũ khí của Eva khá thú vị, là một cái Lưu tinh chùy, vốn dùng trọng thuẫn thì không thích hợp dùng loại vũ khí này, tuy nhiên một tay Eva có thể vung tấm thuẫn cao gần người kia, cộng thêm Lưu tinh chùy có thể nói là công thủ đều có.

Sarin là nghĩ tới Bạch Ngân Kiếm Thánh lúc trước tập kích doanh trại của Lex, Lưu tinh chùy kia hết sức uy mãnh vì thế mới bắt chước chế tạo vũ khí này.

Laura là ác ma am hiểu vũ khí, kỹ xảo không kém nhân loại. Sarin mô phỏng Linh xà giáp, luyện chế cho hắn một bộ chiến giáp ma pháp lấy linh hoạt làm chủ. Laura còn có một ưu đãi. Năng lực nhảy vọt của hắn rất xuất chúng, nhảy một cái còn xa hơn khoảng cách Zola bước ra. Linh hoạt như vậy sử dụng binh khi dài thì không cần thiết. Vũ khí Sarin tạo ra cho hắn là trảm mã kiếm. Trảm mã kiếm miễn cường xem như binh khí dài, nhưng là phương thức sử dụng lại tương tự trường kiếm bình thường, lại có thể đối phó mục tiêu giáp nặng.

Ma thú trong ma mạc đều có giáp xác cứng rắn, nếu không Lex cũng không cho mỗi Kiếm sư của mình đều trang bị đoản kiếm phá giáp.

Năng lực của ác ma béo trang Dorothy là tinh thần cường đại, hắn có thể học

tập ma pháp nhưng Sarin không có thời gian dạy dỗ hắn đành phải tạo cho hắn một 1 bộ giáp da, không ảnh hưởng hắn phát huy tinh thần lực. Là ác ma, lực lượng của

- Dorothy cũng không nhỏ, vũ khí Sarin tạo cho hắn là mười hai cây toa thương • (thoi).

1 Toa thương có thể đánh gần người cũng có thể ném ra ngoài đả thương người. , Với sức của Dorothy, toa thương ném ra ngoài còn khủng bố hơn so với trọng nỏ.

Hao tâm tổn sức nhất lại là trang bị của Beatrice. Bởi vì Beatrice cường đại hơn so với ba ác ma kia cộng lại, trang bị hắn cần cũng càng thêm đắt đỏ.

Sarin vận dụng tinh kim hắn cất giữ tạo ra cho Beatrice một bộ áo giáp kim loại toàn thân đều khắc ma văn. Cũng may dáng người Beatrice hiện tại còn hơi thấp hơn Nerys, nếu không thân thể cao hơn tám thước kia, tạo ra bộ giáp này có thể làm Sarin phá sản.

Nerys nói cho Sarin, Beatrice không chỉ võ kỹ xuất chúng, còn biết vài loại ma pháp thiên phú. Đây là điểm mà ác ma mạnh hơn nhân loại. Ma pháp cùng võ kỹ đồng thời đều có thể có được.

Võ kỹ của Beatrice, Sarin chưa được nhìn thấy, vì thế trưng cầu ý kiến của Beatrice. Beatrice không ngờ lại vẽ cho Sarin một bản vẽ, ký hiệu trên bản vẽ này cũng là chữ Myers cổ.

Ác ma phần lớn biết viết chữ ác ma nhưng là có thể viết chữ Myers tuyệt đối là ác ma cao cấp. Một ít kỹ năng cường đại và tri thức của nhân loại cũng truyền bá đến ác ma vị diện. Thời kỳ viễn cổ, rất nhiều ác ma đều học kỹ năng của nhân loại, đồng thời học được chữ Myers cổ.

Huyết mạch của những ác ma này lưu truyền lại, gần như thống trị toàn bộ ác ma vị diện. Cho nên nhân loại tuy rằng suy yếu nhưng ác ma cường đại vẫn như cũ có một tia kính sợ đối với nhân loại.

Tuy nhiên loại kính sợ này chỉ tồn tại đối với người tương đối cường đại trong nhân loại, người bình thường ở trong mắt ác ma còn không ngon bằng ma trùng.

Vũ khí Beatrice muốn là một cái nhuyễn tiên. Trên chiến trường chân chính, chưa từng thấy người nào dùng nhuyễn tiên làm vũ khí. Tuy nhiên cái mà Beatrice cần này, tất cả đánh dấu đều chứng minh đây tuyệt đối là vũ khí đánh đâu thắng đó trên chiến trường mấy vạn người.

Nhuyễn tiên dài mười sáu thước, Sarin chọn chất liệu là một đoàn chất dính không bằng móng tay trên người tôm vỏ đỏ, dùng để luyện hóa thành chủ thể của nhuyễn tiên. Điểm mạnh nhất của chất dính này không phải cứng cỏi mà là có thể tự chữa trị. Cho dù tôm vỏ đỏ đã chết đi, chất dính này vẫn bảo tồn loại tính năng này như cũ.

Phía cuối nhuyễn tiên dài mười sáu thước là một cái móc sắc bén, dùng răng ma thú trong biển chế tạo. Tuy nhiên đây đều không phải phương thức sát thương chủ yếu của nhuyễn tiên. Ở trên roi, cứ cách mỗi một ngón tay liền khảm một cái chất sừng sắc bén. Chất sừng này là sừng trên đầu cự long Tiago, bị Sarin dùng thủy diễm luyện vào trong nhuyễn tiên.

Bị nhuyễn tiên này quấn lên, cho dù áo giáp ma pháp cũng có thể xé nát vụn.

Có được nhuyễn tiên này, thái độ của Beatrice đối với Sarin thân cận rất nhiều, không có loại kiêu ngạo lúc mới đầu. Bởi vì hắn biết, cho dù là đại ác ma, nếu muốn luyện chế một cái sừng cự long trong thời gian ngắn như vậy cũng là phi thường gian nan. Sarin chỉ dùng thời gian mười ngày liền chế tọa cho hắn cái vũ khí này, trong mắt hắn coi như là một nửa cường giả rồi.

Beatrice cũng không thích sử dụng ma pháp, nhưng là hắn có một loại ma pháp lại hết sức thực dụng. Là mũi tên hắc ám hiếm thấy, dùng tinh thần lực của ác ma ngưng kết ra ma pháp ám hệ. Vì ma pháp này, Sarin tiêu hao hai miếng thủy tinh trắng nhỏ bé khảm lên áo giáp của Beatrice, làm cho tốc độ khôi phục tinh thần lực của hắn nhanh hơn gấp đôi.

Chuẩn bị xong xuôi, chỉ chờ xuất phát, nhưng thành Mesterlin chậm chạp không truyền đến tin tức. Lex cùng Sarin đều có chút sốt ruột, bởi vì con rõi phi hành gần đây nhất điều tra được có kỵ binh của đế quốc Tanggulas đến gần vòng ngoài sa mạc luyện ngục. Nếu có người phát hiện tung tích của đội ngũ bọn họ để lại, có lẽ sẽ phái người đến. Đây là chiến đấu không cần thiết.

Bình luận





Chi tiết truyện