chương 199/ 770

Vận xui của Sarin có lẽ ngày càng bớt đi, suốt đường về ngoại trừ gặp một lần ma thú tập kích, thuyền luyện kim không còn gặp chuyện rắc rối gì nữa.

Helene thành thật hơn nhiều, có lẽ là bị Zola khuyên bảo, cũng có thể là nghe nói bói toán của Tieta, mỗi ngày nàng chỉ học tập kiếm thuật với Zola, bắt đầu cặm cụi chịu khó.

Mỗi ngày ngoại trừ điều khiển thuyền luyện kim chạy đi, Dực khô lâu còn không ngừng tiến hành công kích trong khi chạy tới. Điều này yêu cầu tinh thần lực rất cao, nếu không phải hắn thăng cấp, sợ là không thể khống chế được cốt linh tấn công chính xác dưới tốc độ này. Phương thức công kích cốt linh đa dạng hơn nhiều, nhưng mà uy lực lớn nhất vẫn là mang theo Khấp huyết thạch cùng chết chung với kẻ địch.

Khấp huyết thạch nổ tung ở vị diện này tương đương với một cái ma pháp mạnh mẽ, chỉ cần dính sát vào nổ tung, dù là chiến hạm thiết giáp cũng không chịu được

Bởi vì Sarin rút ngắn quá trình săn bắn, đoàn người trở về nhà vào ba tháng cuối cùng.

Thuyền luyện kim không chạy vào hầm thuyền ở căn cứ thành thị, Sarin định đi xem các kiếm sĩ trên hai chiếc chiến hạm khác. Các kiếm sĩ đảo Sigure này rất trung thành, nhiều đời sinh sống dưới sự che chở của Ma pháp sư, khiến bọn họ chưa bao giờ đối mặt với chiến đấu bên ngoài. Con cháu các kiếm sĩ này nếu có thiên phú xuất chúng, có thể được hấp thu vào phạm vi Ma pháp sư. Nếu không thì ở hoàn cảnh đảo Sigure, bọn họ vĩnh viễn không có cơ hội thay đổi vận mệnh của mình.

Có thể may mắn bùng nổ như Sarin là không nhiều, trên đại lục có hàng tỷ người, bởi vì một lần gặp gỡ ngẫu nhiên được ma pháp sư như Jason thu làm đệ tử, theo thuật toán xác xuất thì khả năng gần như là 0.

Nơi này cách căn cứ thành thị khoảng 400 hải lý, thuyền luyện kim của Sarin tới gần đảo liền phát hiện không ổn. Bởi vì Dực khô lâu không phát hiện hai chiếc chiến hạm, cũng không phát hiện trên đảo có khí tức sinh mệnh gì.

Đây là đảo hoang điển hình, chỉ có chút ít thực vật, ngẫu nhiên có động vật biển lên đảo, trên đảo cũng không có dã thú gì. Đảo rất nhỏ, nhỏ tới mức Sarin chỉ dùng cảm giác cũng thoải mái tra xét được.

Phát hiện không đúng, Sarin để năm pháp sư cấp thấp ở lại thuyền, sau đó thuyền luyện kim nổi lên, đám người Sarin đứng trên lưng thuyền, dùng kính viễn vọng luyện kim quan sát.

Sarin vừa nhìn, lập tức lửa giận sôi lên. Hắn nhìn thấy một đống thi thể trên bãi biển, tùy tiện vứt ở đó. Dù không quan sát kỹ, cũng biết là kiếm sĩ do mình dẫn từ đảo Sigure đến.

- Chiến hạm bị tập kích, chúng ta trở về thành.

Sarin thu hồi kính viễn vọng luyện kim, không quan sát nữa, nơi này không còn gì cả, vốn trên đảo còn có nhà gỗ cũng đã bị thiêu hủy.

Tuy rằng Aini lo lắng thủ hạ ở trong thành, vẫn nhắc nhở Sarin lên đảo nhìn thử.

Sarinnói:

- Không cần xem nữa, ta nhìn sơ qua, người trên thuyền đều ở đó, cùng lắm chạy trốn khoảng 20 người. Từ thi thể không nhìn ra được gì, ta phải trở về.

Sarin nghiến răng nghiến lợi, hắn không ngờ mình ra ngoài một chuyến, thiếu chút bị người ta dọn ổ.

Nhưng hắn vẫn tin tưởng vào người ở thành thị, dù sao có hai Quân vương vong linh ở đó, cùng với bốn Đại ma pháp sư, một vong linh ma pháp sư, cộng thêm người Caucasus mới gia nhập, dù kẻ địch có năm ba ngàn người cũng có thể cản được. Ở thời tiết quỷ này, sức chiến đấu của người Caucasus sẽ tăng vọt.

Trên núi đá trắng còn có pháo ma pháp, nếu kẻ địch tấn công từ cảng, sẽ nằm ngay trong tầm bắn của pháo ma pháp. Mặc kệ cho hắn có bao nhiêu khí giới công thành mạnh mẽ, cũng không thể nào chuyển lên bờ được. Chỉ dựa vào võ lực cá nhân mà muốn đánh hạ cảng là quá khó, thành lũy nơi đó gắn nỏ luyện kim chuyên dụng, mặt biển đóng băng không có gì che chắn, gần như không có góc chết.

Chiếm hết địa lợi như thế còn không thủ nổi, vậy thì người mình để lại cũng là phế vật.

Sắc mặt Helene cũng rất kém, những kiếm sĩ cùng Ma pháp sư theo nàng đến thành thị Sarin đều là tâm phúc của mẹ nàng, có thể nói những người này chỉ nghe nàng mà không phải trung thành với gia tộc Williams. Căn cứ khế ước nàng ký kết với Sarin, một khi nơi này xảy ra nguy cơ, các kiếm sĩ này cũng phải phụ trách hỗ trợ phòng thủ. Thành thị của Sarin xây dựng tốt nhưng cũng chưa xong, bây giờ ba mặt tường thành chỉ có nền cao mấy thước, bên trên còn chưa chính thức xây dựng, một khi có đại quân tấn công thì căn bản không thể dựa vào tường thành mà phòng ngự.

Helene không rõ vì cái gì Sarin xây dựng trung tâm thành thị trước mà không dựng tường thành trước. Hiện giờ không phải lúc truy hỏi điều này, nàng lo lắng nhất là người của mình đã tổn thất bao nhiêu.

Sarin dẫn người trở vào thuyền luyện kim, con thuyền lặng lẽ chìm xuống, Dực khô lâu bắt đầu dùng linh trì khởi động thuyền đi tới, phóng ra cốt linh bơi sát mặt biển phụ trách điều tra, dù là bị thấy được cũng sẽ nghĩ là cá bơi lên mặt nước.

Thuyền luyện kim chạy tốc độ cao, lúc đến gần bờ mới giảm tốc độ, từ từ đến gần. Ở trong con mắt vong linh, đám người Sarin thấy được đội tàu thả neo ngoài tầng băng. Tổng cộng mười bốn chiếc thuyền, trong đó có hai chiếc là chiến hạm của Sarin.

- Binh, ta muốn xem tình hình hai chiếc chiến hạm kia.

Dực khô lâu nghe lệnh của Sarin, lập tức cho cốt linh bơi loanh quanh chiến hạm đảo Sigure. Hai chiếc chiến hạm khổng lồ không có dấu vết chiến đấu gì, nhưng mà dường như đối phương không khởi động trang bị ma pháp trên chiến hạm, chỉ dùng dây xích kéo hai chiếc thuyền này.

- Chủ nhân, trên thuyền có rất nhiều người, ít nhất cũng phải 2-3 vạn.

Dực khô lâu lặng lẽ nói riêng với Sarin.

- Nhiều như thế?

- Hình như thuyền này thuộc đảo quốc phương đông!

Dực khô lâu từng thấy chiến hạm đảo quốc phương đông, con thuyền của Filiete có sức chiến đấu không tệ lắm. Còn quy mô những thuyền này càng lớn hơn nữa, rõ ràng là chiến hạm chính quy.

- Mặc kệ hắn là ai, giết người của ta, vậy thì không ai được chạy. Binh, ngươi nắm chắc đánh chìm thuyền đó được không?

- Chủ nhân, trên thuyền có pháp sư rất mạnh, ta không biết có bị phản kích hay không. Nếu muốn đánh chìm toàn bộ thì hơi khó, cho dù đánh trúng chiến hạm, cũng không chìm ngay được, phần lớn người trên thuyền có thể chạy lên tầng băng.

Dực khô lâu cẩn thận nói rõ tình huống cho Sarin, Sarin không trải qua hải chiến chính quy, nhưng cũng biết con thuyền lớn như vậy, dù bị thủng một lỗ lớn cũng phải 1-2 giờ mới chìm nghỉm.

Nếu kẻ địch phát hiện chiến hạm bị tổn hại nghiêm trọng, không thể sửa chữa, sẽ ra lệnh bỏ thuyền. Như vậy chỉ cần trên thuyền có Ma pháp sư, có thể làm thuyền chìm chậm một chút, đủ thời gian cho người trên thuyền chạy lên tầng băng.

Sarin cười lạnh, nhìn chằm chằm hình ảnh trên mặt biển, nói:

- Binh, đưa ta trở về trước. Nerys, ngươi ở lại, nếu công kích của Binh không đủ đánh chìm thuyền ngay, ngươi khởi động ma pháp trận công kích bên dưới, dùng sạch tất cả cốt linh cùng ma hạch, nhất định không được để sót một chiếc.

- Vậy thuyền của chúng ta thì sao?

Sarin nhìn hai chiếc chiến hạm bị kẻ địch bắt lấy, nói:

- Có thể bọn họ không sử dụng loại thuyền này, cắt dứt dây xích, giữ lại. Binh, ngươi chờ đến tối mới ra tay, ta trở về an bài một chút, đứng trên tầng băng chờ bọn chúng.

Tuy rằng trong lòng Sarin đang phẫn nộ, nhưng đầu óc vẫn rõ ràng, chỉ đánh chìm thuyền kia còn chưa xong, kẻ địch theo tầng băng lên bờ là được. Mình trở về an bài trước, nếu không thì theo như lời Dực khô lâu đã báo cáo, mấy vạn binh lính trên thuyền đột nhiên đánh sâu vào thì thành thị của mình sẽ chịu tổn thất.

- Thời gian ra tay cụ thể là lúc nào?

Dực khô lâu hỏi Sarin thật kỹ.

- Vào lúc 22 giờ, ngươi liền ra tay. Nếu trước đó đội tàu kẻ địch muốn chạy đi, ngươi không cần chờ ta an bài, thừa lúc chúng còn chưa rút mỏ neo, lập tức phóng ra Cốt linh tấn công.

Sarin an bài như thế, trong lòng lại may mắn đối phương quá sơ ý, vậy mà để tất cả thuyền thả neo cùng một chỗ, lại không có thuyền nhỏ tuần tra xung quanh.

Dưới tình huống như vậy, thuyền luyện kim Bàn quy nhất định đánh lén thành công, chỉ là phương thức công kích của thuyền luyện kim có đánh chìm kẻ địch, cũng sẽ không tổn thương quá lớn tới binh lính.

Sarin chỉ hận mình không phải Ma đạo sĩ cấp chín, bằng không phóng ra một cái cấm chú Mưa sao băng là có thể diệt sạch đám thuyền kia, người trên thuyền cũng đừng mơ sống sót.

Thấy Aini cùng Helene đều có vẻ khẩn trương, sắc mặt Sarin dịu đi một chút, cười nói:

- Hai người không cần quá lo, Christian làm việc thận trọng, sẽ không cho người của các ngươi mạo hiểm trước. Rõ ràng đám người kia còn không phát động tấn công, hẳn là chỉ có chiến đấu quy mô nhỏ ở cảng.

- Ta biết, chỉ là lấy ra những người đó thật không dễ dàng.

Aini cười hắc hắc, Sarin nhìn thấu suy nghĩ của họ, điều này cũng không có gì phải tránh né. Những kiếm sĩ cùng Ma pháp sư do hắn dẫn tới đều là tâm phúc, nếu tổn thất như thế thì hắn thật không cam lòng.

Thuyền luyện kim lặng lẽ lặn xuống độ sâu 200m, gần sát đáy biển, chạy về phía cảng.

Trên mặt biển, trong kỳ hạm tập hợp tất cả tướng lãnh cao cấp, không khí có phần nặng nề. Đại tướng quân đứng đầu khách khí nới với pháp sư áo bào đen bên cạnh:

- Pháp sư Yuri Matsu, ngài nói trong kẻ địch có vong linh cao cấp, chúng ta nên làm gì đây. Để cho binh lính đấu với vong linh, dù cho chiến sĩ của chúng ta rất mạnh cũng không chịu nổi.

- Ngài tướng quân, không phải ta không hỗ trợ, ta đã cố gắng chế tạo gấp trang bị cần thiết. Chúng ta thật không may, con thuyền chuyên chở chiến xa thái dương đã chìm trong cơn bão, bằng không hiện giờ đã có thể đánh lên rồi.

- Hiện giờ chúng ta có 12 chiếc chiến xa ma pháp, chẳng lẽ không đối phó được một con vong linh cao cấp hay sao?

Một vị tướng quân ở bên cạnh không nhịn được xen lời, Yuri Matsu cũng không để ý tới hắn.

- Ngài tướng quân, đoàn pháp sư thủ hạ của ta đang ngày đêm không ngừng đẩy mạnh tiến độ, cùng lắm là sáng ngày mai có thể lắp đặt xong một chiếc chiến xa nhắm vào vong linh.

Đại tướng quân mặc áo giáp nhiều màu hiện giờ rất coi trọng pháp sư, phòng ngự phía địch rất mạnh, mấy lần thử tấn công đều bị nỏ cứng cực mạnh bên kia đánh trở về, chỉ có một lần cận chiến, lại là lần bị tổn thất lớn nhất. Bên kia không thủ chết bờ biển, mà phái ra một chi đội ngũ xông lên mặt băng chém giết với chiến sĩ bên mình, lần đó ba đại đội chỉ trở về không tới 100 người, trong kẻ địch có một con sinh vật vong linh hung hãn.

- Như vậy, đoàn pháp sư có phán đoán gì về thế cục?

Đại tướng quân khiêm tốn thinh giáo, đoàn pháp sư ở tất cả các quốc gia đều là người có tri thức uyên bác, rất nhiều Ma pháp sư vận dụng chiến thuật không kém hơn quân nhân.

Bạn hãy tốn ít zen vào truyện nào 'D
[charge=5]
Pháp sư áo bào đen rụt rè nói:

- Thưa ngài, chúng ta không tiện tham dự điều này, bệ hạ nghe được sẽ tức giận.

Phong tục đảo quốc biển đông khác với đại lục Myers, địa vị pháp sư không đặc biệt cao, hơn nữa pháp sư không thể có quyền chỉ huy trong quân đội, chỉ có quân nhân mới được tham dự bố trí chiến dịch. Nhưng mà pháp sư vẫn được tôn kính, bởi vì sức chiến đấu mạnh mẽ và tri thức uyên bác của họ. Đại tướng quân cười xấu hổ, nói:

- Pháp sư, chúng ta không nên khách khí nữa, căn cứ con rối phi hành điều tra, quy mô thành thị kẻ địch không nhỏ, nhưng dường như còn chưa xây dựng xong. Chúng ta có nên đổ bộ nơi khác, vòng qua cảng này tấn công đất liền?

Pháp sư áo đen lắc đầu, nói:

- Thưa ngài, hải vực đóng băng cách đất liền gần nhất cũng phải 100 dặm, đổ bộ từ nơi khác thì chúng ta sẽ phải chia binh, khoảng cách quá xa sẽ khó mà liên lạc với nhau. Người đại lục Myers thích xây dựng những trấn nhỏ dạng thành lũy, trấn thủ bốn phía.

- Ta hiểu rồi, nếu binh lính của chúng ta đông hơn gấp đôi, chia quân là lựa chọn không tệ. Ta sẽ chờ đoàn pháp sư chế tạo xong chiến xa, tiến công từ hải cảng.

Đại tướng quân lạnh lùng liếc tên thủ hạ vừa xen lời, tướng quân kia lạnh run, cúi thấp đầu.

Đảo quốc phương đông có giai cấp nghiêm khắc, thượng cấp có quyền sinh sát với hạ cấp. Tuy rằng ít có người làm vậy, nhưng hắn cũng không dám nói tiếp nữa.

Pháp sư áo đen không tiếp tục nhiều lời, tuy rằng hắn không để ý trở về sẽ có người nói bậy với bệ hạ, nhưng mình còn có một đoàn pháp sư thủ hạ, đắc tội những quân nhân này, nhất định sẽ có người trong đoàn pháp sư chịu họa thay mình. Yuri Matsu không phải kẻ lãnh khốc, hắn luôn trân trọng người trong đoàn pháp sư, điều này khác với người đảo quốc phương đông, hắn hâm mộ Vân Lưu đế quốc, hoặc là phong tục của Vương triều thứ tư.

Bề tôi tận trung với chủ nhân, chủ nhân phải bảo vệ lợi ích của bầy tôi, đó mới là thời đại hoàn mỹ. Chờ liên quân công chiếm đại lục Myers, đến lúc đó mình sẽ có đủ lãnh địa, xây dựng thành thị khổng lồ, thành lập gia tộc pháp sư của mình.

Thuyền luyện kim Bàn quy tiến vào tầng băng, nhanh chóng tăng tốc tối đa, chỉ dùng một giờ đã về bến cảng ngầm. Sarin dẫn mấy người Tieta rời đi, để lại 5 pháp sư cùng Nerys đi tấn công đội tàu. Sarin mặc kệ kẻ địch là ai, nếu giết kiếm sĩ đảo Sigure, sẽ là cục diện không chết không thôi, cho dù những người đó trả lại chiến hạm cho mình, mình cũng quyết không thể bỏ qua.

Trong bến ngầm có đường hầm đi lên mặt đất.

Thuyền luyện kim của Sarin vừa tiến vào cảng ngầm, Christian trong thần điện đã phát hiện. Đây là quyền lợi Sarin để lại cho hắn, có thể tiếp quản một số ma pháp trận mà bình thường chỉ có Sarin mới được dùng.

- Sarin đại nhân đã trở lại, các người mau phái người nghênh đón.

Christian mừng rỡ, trong khoảng thời gian này, tuy rằng thành công đánh lùi mấy đợt tấn công của kẻ địch, nhưng hắn biết là phía địch đang thử, tấn công chân chính còn chưa đến.

Binh lính trong tay hắn không nhiều, một phần phải bố trí ở hải cảng, một phần khác phải bố trí ở phía bắc thành thị, đề phòng kẻ địch lên bờ ở phía bắc. 400 kỵ binh ma lang Caucasus cũng chia ở hai nơi, điều này làm cho Christian rất đau đầu. Bởi vì nếu một phía căng thẳng, điều binh tiếp viện gấp từ chỗ khác cũng cần có thời gian.

Sức chiến đấu quân đội của Sarin không kém, nhưng mà không có kỵ binh chính quy. Chiến mã khô lâu dùng tốt, nhưng cũng chỉ dùng thay đi đường, Sarin còn không tiến hành huấn luyện kỵ binh.

Phương thức chiến đấu của kỵ binh là cần huấn luyện đặc thù, không phải nói có con ngựa thì là kỵ binh. Một kiếm sĩ bình thường, nếu không có kỹ xảo đặc thù thì cầm thương kỵ đánh sâu vào, rất có thể sẽ làm chính mình bị thương trước tiên. Sarin vừa về, Christian lập tức có chỗ dựa. Hơn nữa Tieta cũng trở về theo, vậy thì người Caucasus mới dốc hết sức, phái ra tất cả binh lính. Có người Caucasus gia nhập, bố trí phòng tuyến sẽ dễ dàng hơn.

Sarin ở cảng gặp Daniel trước tiên, thần sắc Daniel tiều tụy, công kích của kẻ địch không có quy luật gì, hắn phụ trách chiến đấu phòng ngự cảng, đã nửa tháng không được ngủ ngon, dường như kẻ địch biết lúc nào tấn công sẽ quấy nhiễu phía phòng ngự nghỉ ngơi. Không còn cách nào, số lượng kẻ địch quá đông, còn hải cảng chỉ có 1000 người, cùng lắm thì chia làm hai đợt thay ca, mỗi vòng đều phải kiên trì 12 giờ.

Vì vậy, Daniel không thể không để cho Pi Hughes lên chiến trường trước, tránh để binh lính thương vong.

Pi Hughes đương nhiên đánh kẻ địch máu chảy thành sông, nhưng mà Ma pháp sư phía địch chạy mất, trước khi đi còn làm bị thương Pi Hughes. Tuy rằng Daniel đau lòng, cũng không thể để cho Pi Hughes nghỉ ngơi.

Nhìn thấy mắt Daniel đỏ rực, Sarin vỗ vai hắn, nói:

- Vất vả. Zola, ngươi ở lại thay vị trí chỉ huy của Daniel. Daniel, theo ta về, thương lượng làm sao đối phó đám kẻ địch kia.

Daniel nhìn Sarin, pháp sư nhỏ tuổi hơn mình này, trong lòng lại bình ổn, cảm giác mệt nhọc gần như tan biến. Hiện giờ Sarin chính là chỗ dựa trong lòng mọi người, hắn vừa về, các chiến sĩ trên cảng cũng hoan hô, dường như đã hoàn toàn giải quyết được vấn đề.

Trong lòng Sarin cũng rất nặng nề, hiện giờ tính toán hết thì hắn không có bao nhiêu binh lính, trên cơ bản đều là hải tặc cùng kiếm sĩ đảo Sigure. số lượng người dã man không ít, nhưng mà là sức chiến đấu cá nhân mạnh, năng lực phối hợp chiến đấu kém. Tố chất người Caucasus tốt hơn, nhưng mà Tieta không có mặt, những người Caucasus này tạm thời không góp sức. Bởi vì Sarin còn chưa cho bọn họ địa vị tương ứng, bọn họ cũng không biết nên làm như thế nào.

Mình mang theo Tieta, là có phần sơ sót.

- Đại nhân, ta chỉ là thầy dạy kiếm thuật, không phải tướng quân, nói chỉ huy quân đội, ta còn không bằng mấy kiếm sĩ ma thú kia.

Zola lộ vẻ khó xử, nói với Sarin. Không phải hắn trốn tránh trách nhiệm, phòng tuyến này rất trọng yếu, hắn sợ hại chết những binh lính có thủ này.

- Không sao, cứ dựa theo bố trí của Daniel tiếp tục phòng thủ là được, đến tối chúng ta liền phát động phản kích, ngươi không cần kiên trì quá lâu. Aini, Helene, điều động người của các ngươi đến bảo vệ phòng tuyến mặt sau hải cảng. Tieta, em đi nam uyển, liên hệ với các chiến sĩ của em, anh cần đội bộ binh nặng 600 người, em dẫn đến đại diện, anh sẽ chuẩn bị áo giáp cho họ.

Sarin phân phó xong xuôi, một pháp sư cấp thấp tên Sumerian đã đến cảng đón hắn. Sarin nhìn thấy xe ngựa đến đón, không đi lên, mà tự dùng một cái Thuật vân hành bay lên không trung, nói với Sumerian bên dưới:

- Ngươi tự quay về đi.

Nhìn Sarin bay trên không trung, Sumerian hâm mộ chảy nước miếng. Hắn biết Sarin chỉ là pháp sư cấp năm mà lại có năng lực bay mạnh như thế, còn hắn lại chỉ có thể di chuyển chậm chạp dưới đất, thậm chí còn không bằng tự cho mình một cái Phong tốc thuật.

Aini cùng Helene chia nhau trở về phủ đệ của mình, Tieta không nhìn xe ngựa Sumerian, nàng gọi một kỵ sĩ ma lang Caucasus tuần tra ở xa xa, muốn ma lang của hắn, trực tiếp chạy về nam uyển nơi người Caucasus đang ở.

Tốc độ ma lang chạy khoảng cách ngắn còn nhanh hơn cả ngựa chiến, tốc độ đường dài thì hơi chậm, nhưng mà sức chịu đựng cực kỳ tốt. Ma lang không phải loại cao cấp trong ma thú, vì con mồi, chúng có thể đi theo mục tiêu mấy ngày mấy đêm. Tieta ngồi trên lưng ma lang, ma lang này liền phóng đi như bay.

Ma lang đều là sinh vật trung thành, nếu là người khác ngồi lên nó, sẽ bị nó ném bay, sau đó cắn đứt cổ họng. Nhưng mà tế ti chiến đấu Tieta chỉ nói khẽ vài câu bên tai nó, ma lang liền ngoan ngoãn cho Tieta cưỡi đi. Chiến sĩ Caucasus kia cũng đầy sùng bái nhìn bóng dáng Tieta đi xa.

Hắn thật sự hy vọng có cơ hội thân thiết một chút với tế ti đại nhân, nhưng mà dường như tế ti đại nhân thích Ma pháp sư kia. Ôi! Nếu đó là Vong linh pháp sư thì tốt rồi, nghe nói Vong linh pháp sư không thể sinh con trai được.

Chiến sĩ Caucasus lắc đầu tiếc nuối, nghĩ rằng dù là Ma pháp sư không được, cũng không tới phiên mình. Trong tộc còn có hai chiến sĩ mạnh mẽ mà trẻ tuổi, là hộ vệ trung thành nhất của tế ti.

Nếu Sarin biết người Caucasus nghĩ như vậy, nhất định sẽ tức giận méo mồm. Nhưng mà thân phận của Tieta là thế, dù dung mạo nàng khó coi hơn cả ác quỷ, vẫn sẽ có vô số người Caucasus hy vọng sinh con với nàng. Đây là một loại tín ngưỡng nguyên thủy nhất, tập tục đã lưu truyền mấy vạn năm.

Thần điện ở trung tâm thành thị có đủ loại ma pháp trận, trong đó còn có mười mấy ma pháp trận truyền tống. Tài liệu Jason cho Sarin coi như bỏ vốn gốc, chỗ Sarin thường ở còn có không ít ma pháp trận dẫn âm, có thể trao đổi với những vị trí quan trọng bên trong thành phố.

Bình thường thì không sử dụng xa xỉ như thế, nhưng lúc chiến tranh bùng nổ, đây là phương thức liên lạc cực kỳ hữu hiệu, có thể để trung tâm chỉ huy nhanh chóng truyền lệnh xuống.

Christian chờ ngoài thần diện, nhìn đám mây trên bầu trời đang nhanh chóng bay tới, lao thẳng xuống.

- Đại nhân, cuối cùng ngài đã trở về!

Christian không nhịn được trong lòng mừng rỡ, đi ra nghênh đón.

- Ừ! Đi vào rồi nói, mọi người không có tổn thương gì chứ?

Ánh mắt Christian đỏ lên, nói:

- Đã chết hơn 100 kiếm sĩ.

- Ta nhìn thấy thi thể, ta muốn lập tức tổ chức phản kích.

Sarin nói xong, hiên ngang đi vào thần điện. Ở một tầng thần điện, Sarin thấy hai chiến sĩ Caucasus mặc áo giáp hoa lệ, dẫn theo mấy chục người Caucasus trẻ

- Tại sao các ngươi ở trong này?

Sarin hỏi trước.

Hai chiến sĩ Caucasus này là hộ vệ của Tieta, bọn họ nhìn thấy Sarin, chợt sửng sốt

Hai người kia coi như thành thục, không lập tức hỏi Tieta, mà trả lời vấn đề của Sarin:

- Tế ti đại nhân nói với chúng ta, trước khi ngài trở về, chúng ta phải bảo vệ tốt nơi này.

- Tieta đã trở lại, các ngươi không cần về, đi theo ta, nàng sẽ tới ngay.

Sarin nói xong, liền lên lầu hai. Trong lầu hai có mô hình bố cục toàn bộ thành thị, còn có ma pháp trận dẫn âm, có thể liên lạc với các nơi.

Sarin đi vào trong căn phòng lớn, cho mọi người theo sau ngồi xuống, sau đó khởi động một cái ma pháp trận trên mặt bàn, bắt đầu nói chuyện vào tất cả ma pháp trận dẫn âm.

- Ta là Sarin Mesterlin, ta đã trở về. Kẻ địch ở ngoài biển cách đây 100 dặm. 5 giờ sau, tất cả thuyền của chúng sẽ chìm xuống đáy biển, ta muốn các ngươi báo thù cho những người đã chết. Bất cứ kẻ nào tổn thương thành phố này, đều phải trả giá bằng sinh mạng. Giết hết bọn chúng.

Bình luận





Chi tiết truyện