chương 620/ 671


Trong Tử Huyền tinh của tân vũ trụ. Tần Vũ, Khương Lập, Tả Thu Lâm ba người bỗng nhiên xuất hiện giữa không trung. Quay lại Tử Huyền tinh Tần Vũ mới có thể thầm thở phào, màn vừa xong quả thật làm Tần Vũ chấn kinh.
Thần giới đó, ngoại trừ Tu La thần vương La Phàm ra, không ngờ còn có người thứ hai có thể thi triển Thời gian tĩnh chỉ của thần vương.
- Vừa xong, vừa xong cái đó là thời gian chĩnh chỉ? Siêu cấp cao thủ này ta cho tới nay đều chưa hề nghe qua.
Giọng Tả Thu Lâm run rẩy vọng lại, trong mắt còn tia chấn kinh khó che dấu.
Khương Lập mặt trịnh trọng nói:
- Chúng ta quá khứ chỉ chú ý bát đại thánh cùng thế lực tam đại phi thăng giả là thần vương, ai cũng đều không chú ý đến ẩn thế thánh vương này. Không ngờ đến trong các ẩn thế thánh vương còn có nhân vật đáng sợ đến thế. Không lạ là… Mộc Ngư tiền bối của Đông hải ngay đến mặt đối phương cũng chưa thấy qua mà đã bị đánh bại rồi.
Tần Vũ nhãn quang ngưng lại, gật đầu nói:
- Xem ra, thực lực của thần giới thần vương không chỉ đơn giản như chúng ta vẫn nghĩ.
- Tần Vũ.
Tả Thu Lâm bỗng chiên trong mắt lóe ra sắc chấn kinh, nhìn Tần Vũ:
- Tần Vũ, đây là… đây cuối cùng là nơi nào? Vì sao ta lại ở đây, đến không gian pháp tắc cũng như thời gian gia tốc đều không thể sử dụng?
Tả Thu lâm vừa mới thoát ra được cơn kinh hãi do Huyết hải cao thủ thần bí đó đem lại, giờ mới phát hiện ra một việc càng kinh khủng hơn. Đối với thần vương mà nói, vô luận là đến không gian nào của vũ trụ, thời gian pháp tắc, không gian pháp tắc đều có thể sử dụng, dù sao vị thần vương này cũng chưa từng sang một vũ trụ khác.
Khương Lập ở một bên cười.
- Tần Vũ, cuối cùng đây là chuyện gì?
Tả Thu lâm nhìn Tần Vũ, thấy sợ hãi, thần vương không thể sử dụng không gian pháp tắc, vậy thì khoảng cách thực lực với thượng bộ thiên thần biến thành…
Tần Vũ mỉm cười nói:
- Là vì… đây là thế giới của ta. - Tần Vũ nói xong không kịp giải thích chi tiết hơn.
Vì lúc này, ở không trung trước mặt Tần Vũ ba người có mười mấy nam nữ trẻ tuổi sánh vai bay đến, mười mấy thanh niên nam nữ này nhìn thấy Tần Vũ lập tức đứng lại, cung kính hành lễ nói:
- Tham kiến thái thượng tam trưởng lão.
Mười mấy người này đều là Tần gia đệ tử, trong mục quang mười mấy Tần gia đệ tử đối với Tần Vũ đều ẩn hàm sự sùng bái tuyệt đối.
Tần Vũ mỉm cười gật đầu. Sau khi Tần Vũ băng qua tân vũ trụ thần giới, ma tiên yêu giới, phàm nhân giới v..v… Liên tiếp đi qua không ít vũ trụ không gian, rất nhiều Tần gia đệ tử càng thường xuyên đến tân vũ trụ Tử Huyền tinh. Thậm chí còn có không ít người đem phi cầm tẩu thú cấp cho Tử Huyền tinh.
Tả Thu Lâm thấy không ai trả lời, không tự chủ cũng thấp giọng hừ lên một tiếng không hỏi nhiều nữa. Nàng Tả Thu Lâm này quả là người cao ngạo, Tần Vũ đã không muốn nói, nàng cũng không thể thấp giọng hạ mình truy vấn.
Tần Vũ, Khương Lập, Tả Thu Lâm ba người cưỡi ba đạo hồng quang, trực tiếp đến bên ngoải cửa của Tử Huyển phủ.
- Lan thúc về rồi à. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Tần Vũ chỉ tâm ý nhất động đã phát hiện ra Khương Lan đang cùng Dịch Phong vừa nói chuyện vừa đánh cờ. Khương Lan cùng Dịch Phong hai người nói chuyện dường như rất cao hứng.
Tần Vũ dẫn theo Khương Lập, Tả Thu Lâm lập tức hướng nơi Khương Lan, Dich phong đi đến. Trên đường đi, Tần Vũ gặp không ít thiên thần bộc nhân cũng như Tần gia đệ tử.
Đi vào trong đình viện u tĩnh.
Khương Lan, Dịch Phong hai người tựa hồ đồng thời quay đầu về phía cửa viện nhìn. Khi thấy Tả Thu Lâm, Khương Lan và Dịch Phong đều mở to nhãn tình, không thể tự chủ đứng lên, sững người nhìn Tả Thu Lâm. Qua một lúc, Khương Lan, Dịch Phong hai người mới bình tĩnh lại.
- Giống quá, giống quá. - Khương Lan thấp giọng cảm thán nói.
Dịch Phong nhãn quang vẫn dừng lại ở trên mình Tả Thu Lâm như cũ, đến lúc này đã làm Tả Thu Lâm bất mãn lạnh giọng hừ lên một tiếng, Dịch Phong mới ngập ngừng cười:
- Vị này là Tả Thu Lâm thần vương sao?
Tả Thu Lâm liếc Khương Lan, Dịch Phong một cái rồi nhìn về hướng Tần Vũ lạnh lùng nói:
- Tần Vũ, an bài cho ta một nơi ở, ta không muốn nhìn thấy hai người này. - Tả Thu Lâm đến nhìn Dịch Phong cùng Khương Lan cũng chán ghét.
Dịch Phong cùng Khương Lan hai người nhìn nhau, chỉ có thể cười bất lực.
Tần Vũ trong lòng thầm cười. Hắn tự mình biết rất rõ, Tả Thu Lâm cùng Tả Thu Mi thân là tỷ muội nên rất giống nhau, duy có khí chất bất đồng mà thôi. Dịch Phong cùng Khương Lan hai người họ đối với Tả Thu Mi đều sớm mơ chiều tưởng, có lẽ đến mộng cũng mộng về Tả Thu Mi, bây giờ nhìn thấy Tả Thu Lâm làm sao có thể không u mê.
Đáng tiếc…
Tả Thu Lâm đối với bọ họ rất có phản cảm.
- Có thể, sâu trong thâm tâm Tả Thu Lâm, việc Lan thúc cùng Phong thúc không hề cứu muội muội của nàng làm nàng rất bất mãn. - Tần Vũ trong lòng thầm đoán như vậy.
Lúc này Tả Thu Lâm bất mãn nhìn Tần Vũ:
- Tần Vũ, còn không an bài cho ta một nơi để ở, nhìn hai tên trước mắt, trong lòng ta cảm thấy rất không thoải mái.
Nhận "ác ngôn" như thế của của Tả Thu Lâm, Khương Lan cùng Dịch Phong hai người chỉ có thể ở một bên ngại ngùng cười.
- Phúc bá. - Tần Vũ cất giọng nói.
Chỉ thấy Phúc bá như một ngọn gió lập tức xuất hiện ở trong đình viện, cúi người nói với Tần Vũ:
- Chủ nhân.
- Phúc bá, an bài một nơi tốt cho Tả Thu Lâm tiền bối. - Tần Vũ lập tức nói.
Cả huyền cung phủ này việc lớn việc nhỏ, Tần Vũ đều giao cho Phúc bá quản lý.
- Vâng, chủ nhân. - Phúc bá cúi người nói với Tả Thu Lâm. - Tả Thu Lâm tiền bối, mời đi theo tôi.
Lập tức Tả Thu Lâm theo con đường ở bên cạnh Phúc bá mà ly khai.
Tả Thu Lâm đi rồi, Khương Lan cùng Dịch Phong hai người mới cười khổ lắc đầu.
- Tiểu Vũ, không ngờ ngươi lại mời tỷ tỷ của A Mi tới đây.
Khương Lan cảm thán nói, chỉ là trong mắt thoáng qua một tia bất lực mờ nhạt. Dịch Phong vỗ lên vai Khương Lan một cái:
- Khương Lan, xem ra những ngày sau này phải chịu khổ nạn rồi.
Lan thúc sắc mặt nghiêm túc, hướng về phía Tần Vũ tra vấn nói:
- Tiểu Vũ, hiện tại ngươi đã mời người đến. Thực lực của Tả Thu Lâm ta biết rõ, với thực của nàng, Dịch phong, thậm chí ngươi, dù cho ta và Lập Nhi không xuất thủ cũng đủ đứng chân tại thần giới, ngươi hiện tại chuẩn bị làm gì?
Tần Vũ trong lòng hiểu rõ, cái Lan thúc nói "không cần thiết phải xuất thủ" là không muốn trở thành kẻ địch của bát đại thần tộc.
Dù sao Lan thúc cũng là người của Khương gia, Khương Lan đã không muốn trực tiếp ra tay kích sát người của bát đại thần tộc, chiếu theo cách nói của Lan thúc… người sẽ ở đằng sau bảo vệ Hầu Phí, Hắc Vũ, Tần Phong, Tần Chính mọi người.
Dịch Phong nhìn về phía Tần Vũ, hắn muốn biết Tần Vũ bước tiếp theo là muốn làm gì.
- Ta chuẩn bị ở thần giới kiến tạo một tòa thành trì! - Tần Vũ mỉm cười nói.
- Kiến tạo thành trì?
Khương Lan cùng Dịch Phong nhìn nhau rồi lập tức đều cười nhìn Tần Vũ:
- Tiểu Vũ, nói tiếp đi.
Tần Vũ gật đầu:
- Thần giới bát đại thánh, tam đại phi thăng giả thế lực. Ta một mặt phải chuẩn bị thành lập đệ tứ phi thăng giả thế lực, sau lưng có tân vũ trụ hỗ trợ vô luận thế nào cũng đủ để đứng chân ở thần giới.
- Có tự tin đó Tần vũ, ngươi chuẩn bị tuyển mộ bên nào để kiến tạo thành trì? - Dịch Phong cười nhìn Tần Vũ.
Tần Vũ nhìn Khương Lập đứng ở bên cạnh một cái, hai người mục quang giao nhau, tâm đã hiểu ý nhau đều mỉm cười.
- Mê Vụ đầm lầy, nó thuộc nơi giao tiếp giữa cực đông Huyễn Kim sơn cùng Đông Bắc Lâm Hải chi thành, phạm vi có thể so được với Huyễn Kim sơn chỉ có phạm vi Mê Vụ đầm lầy đó.
Chọn Mê Vụ đầm lầy Tần Vũ cùng Khương Lập đã cùng nhau thương lượng nhiều ngày.
- Cái đầm lầy đó phạm vi rất rộng, bình thường dù là thiên thần cũng không thể dễ dàng đi vào trong. Đến như thần nhân bình thường tiến vào trong đó cũng rơi vào đầm lầy, sau đó bị yêu thú trong đầm lầy công công kích, chắc chết chứ không nghi, ngươi lại chọn nơi đó… - Dịch Phong nhíu đầu mày lại.
Tần Vũ mỉm cười nói,
- Đối với người khác những lời vừa rồi là khoác lác, nhưng lời của ta tuyệt không đơn giản như vậy.
- Dịch Phong thúc, Lan thúc. Hai người không nên quên, ta là một trận pháp tông sư.
Tần Vũ nói ra câu đó, Khương Lan cùng Dịch Phong liền lập tức hiểu ra.
Bọn họ giờ đã biết Tần Vũ cuối cùng muốn làm cái gì.
- Thế ngươi chuẩn bị lúc nào thì bắt đầu kiến tạo thành trì đó? - Khương Lan hỏi.
Tần Vũ cười nói:
- Ta cùng Lập Nhi đã thương lượng qua rồi, chúng ta đã quyết định, cần để hài tử của chúng ta phong phong quang quang xuất thế. Vì thế, chuẩn bị bao giờ thành trì kiến lập thành công mới sinh con.
Khương Lập xoa xoa bụng dưới, trên mặt đầy ánh sáng lan toả của từ mẫu, liền lập tức ngẩng đầu nhìn Tần Vũ ở bên cạnh, sau đó cười nhìn Khương Lan, Dịch phong thúc thúc.
- Bọn điệt nhi hiện tại đang cùng Tả Thu Lâm di luyện hoá cái nhất lưu hồng mông linh bảo, Vũ ca có thể giúp nàng bố trí khối khu vực thời gian gia tăng thêm mười vạn lần, tính bằng mười năm công phu là đủ rồi.
- Nhất lưu hồng mông linh bảo?
Khương Lan nhãn tình sáng lên, lập tức cười nói:
- Ha ha, Tiểu Vũ, Tả Thu Lâm đó có nhất lưu hồng mông linh bảo, Dịch phong huynh cũng có, ta cũng có, Lập Nhi cũng có, ngươi cũng có… thế lực thứ tư của thần giới này ngươi có cơ sơ quả thật rất vững chắc đó.
Phóng mắt khắp thần giới, có cỗ thực lực nào có Tần Vũ nhất phương thần vương cao thủ…
Vũ trụ phàm nhân giới như bây giờ đã đến đại thành, làm thời gian gia tăng thêm mười vạn lần là rất dễ dàng. Tần Vũ ở nơi đó bố trí một không gian để Tả Thu Lâm luyện hoá quyền trượng Vạn Liễu. Sau đó Tần Vũ liền quay lại trong Tử Huyền phủ.
Hầu Phí cùng Hắc Vũ đều đang tu luyên, vì thế Tần Vũ khoanh chân tĩnh tu trên bồ đoàn ở phòng luyện công đem cả linh hồn hoàn toàn cùng vũ trụ dung hoà.
"Xuy xuy"
Vô số hồng mông linh khí bị hấp thu đến một tầng vũ trụ ở phía trên phàm nhân giới đã không ngừng trưởng thành. Mỗi thứ vũ trụ không gian cùng tiên ma yêu giới cùng cấp, khác biệt không nhiều đã hình thành sinh ra như thế.
- Í.
Mắt Tần Vũ đang nhắm đột nhiên mở ra, trong mắt loé ra một tia nghi hoặc, sau đó bản thân Tần Vũ liền lập tức thuấn di biến mất trong phòng luyện công.
Ở khu vực trung tâm của tân vũ trụ phàm nhân giới có một chỗ giao nhau tiếp cận ba cái vũ trụ không gian, trong không gian giao nhau năng lượng cuồng loạn, không gian đã vỡ tan hiên tại không ngừng trôi nổi lên.
Mà ở nơi trung ương của vũ trụ giao nhau, nơi mắt thường không để ý đến không ngờ lại có một khối xấp xỉ nắm tay sáng rực rỡ bay lên. Bản thân Tần Vũ xuất hiện giữa không trung ở nơi đó.
- Đây, đây chắc là vũ trụ nguyên bổn?
Tần Vũ trong mắt đầy sắc vui mừng, quan sát kỹ khối sáng rực rỡ to bằng nắm tay đó, đó là môt khối vũ trụ nguyên bổn thời gian sinh ra cực ngắn, chỉ mới sinh ra một lúc Tần Vũ đã phát hiện được.
- Ta vẫn thường nghi hoặc, thần giới bát đại Thánh Hoàng bọn họ đều có thể sử dụng năng lượng vũ trụ bổn nguyên, tân vũ trụ của ta vì sao không có vũ trụ bổn nguyện, hiện tại thấy rồi, thì ra như thế, thì ra là như thế.
Lòng Tần Vũ đột nhiên hiểu rõ.
Trong quá trình diễn biến trưởng thành của một vũ trụ, thời kỳ bắt đầu là nhanh chóng hấp thu hồng mông linh khí để vũ trụ trưởng thành, thời kỳ đó thuộc về trạng thái nhập không đủ xuất.
Đó là lúc… phàm nhân giới đã kiến thành.
Tuy nhiên như Ma môn yêu giới tầng vũ trụ này vẫn như cũ đang trưởng thành. Theo lúc tiến hành trưởng thành, nhu yếu hồng mông linh khí càng lúc càng thấp, cuối cùng cả vũ trụ gần giống như một cái hình kim tư tháp, càng lên cao hao phí hồng mông linh khí càng thấp.
Đến lúc đó, tân vũ trụ hấp thu hồng mông linh khí đã vượt qua nhiều so với lượng hao phí, đó có thể nói là "nhập nhiều hơn xuất".
Kinh qua quá trình hấp thụ, tinh thuần, tinh biến, hồng mông linh khí dư thừa đó cuối cùng hình thành lực vũ trụ nguyên bổn. Vũ trụ nguyên bổn hình thành, vô cùng phức tạp.
- Như bây giờ lượng hấp thụ đã nhiều hơn rất nhiều so với lượng tiêu thụ, đó còn có thể nói là… lực vũ trụ nguyên bổn sẽ càng lúc càng nhiều.
Trên mặt Tần Vũ không kìm được nụ cười.
Tần Vũ có thể cảm nhận rõ rệt, khối sáng rực rỡ này như có một sinh mệnh đang dần bành trướng rồi lại thu nhỏ, đồng thời thể tích của nó cũng dần dần to ra.
Có thể dự đoán, khi cả vũ trụ tiến vào thời kỳ đại thành, thể tích của lưc vũ trụ nguyên bổn này sẽ đạt đến trình độ thế nào.
- Đây là vũ trụ nguyên bổn.
Tần Vũ nảy ra một ý, đem lực linh hồn hoàn toàn hoà nhập với lực của vũ trụ nguyên bổn. Đối với lực vũ trụ nguyên bổn, Tần Vũ trong lòng càng hoàn toàn hiểu biết.
Hỗn độn hoá âm dương, hình thành kim, mộc, thuỷ, hoả, thổ ngũ hành. Có âm thì sẽ có hắc ám, có dương thì sẽ có ánh sáng. Kim-mộc-thuỷ-hoả-thổ lại hình thành cả thế giới, lại có lực lôi điện chủ quản điều tiết, Tần Vũ trong lòng đột nhiên hiểu ra.
Vì sao mà bát đại thánh hoàng đó vĩnh viễn đứng ở trên cao tại thần giới, bây giờ Tần Vũ mới nhìn ra, là bát đại thánh hoàng đó chưởng quản bát đại lực lượng căn bổn nhất, giống như là quản gia của cả một vũ trụ.

Bình luận





Chi tiết truyện