chương 113/ 671


Năng lượng tạp chất hoàn toàn bị luyện hóa tinh thuần, cuối cùng tinh hoa sinh mệnh bị Tần Vũ hấp thụ. Đạt được Nguyên Anh, hơn nữa lại là Nguyên Anh của Xích Huyết Thủy Mãng, năng lượng tất nhiên nhiều hơn yêu thú cùng đẳng cấp.
Trong Đan Điền.
Các hạt ngân sắc thể tích rất lớn, hạt tiếp hạt, hình thành các vòng tròn, tạo nên một vòng xoáy lớn. Tại trung tâm của vòng xoáy là một ngọn hỏa diễm "Tinh thần chân hỏa" màu xanh. Thời gian trôi qua, các hạt ngân sắc càng lúc càng lớn.
"Rắc!"
Đột nhiên một hạt ngân sắc vỡ ra thành hai nửa. Ngay sau đó các hạt ngân sắc trong nội thể Tần Vũ liên tục từng hạt từng hạt phân liệt. Một lát trong nội thể Tần Vũ lượng hạt ngân sắc đã tăng gấp bội, hình thành một vòng xoáy dày đặc các hạt ngân sắc. Tinh Vân hậu kỳ!
Nguy hiểm lớn, đồng nghĩa với nhận được kết quả cao.
Tới thế giới tu yêu giả hải vực chưa đầy một năm, công lực của Tần Vũ lại có bước đột phá, đạt đến Tinh Vân hậu kỳ. Lúc này năng lượng nội thể của Tần Vũ đã hùng hậu hơn quá khứ rất nhiều, tinh thuần hơn nhiều. Thực lực đại tăng.
Nhưng mà để đạt tới Tinh Vân hậu kỳ, năng lượng của khối Nguyên Anh đã tiêu hao phần lớn. Tần Vũ tiếp tục hấp thụ… Thời gian trôi qua, Tần Vũ mất hết chín ngày, cuối cùng cũng luyện hóa hết khối Nguyên Anh đó.
Tần Vũ mở mắt, trong ánh mắt có một tia hoan hỉ.
"Nếu như lúc này ta cùng Xích Huyết Thủy Mãng tương ngộ lần nữa, chắc sẽ không khổ cực như vậy." Trong lòng Tần Vũ thập phần tin tưởng. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
"Tinh Thần Biến" bắt nguồn từ Lôi Vệ. Ngày trước Lôi Vệ chưa qua Độ Kiếp trung kỳ, không hoàn thành độ kiếp, nhưng lại là người duy nhất giết được một Đại Thành Kỳ cao thủ, nhiều Tán Tiên, và mấy mươi Độ Kiếp Kỳ, Không Minh Kỳ cao thủ.
Cơ bản là giết người vượt đẳng cấp.
"Tinh Thần Biến" không giống các tu chân công pháp khác. Ở các tu chân công pháp khác tuy sự cách biệt giữa cấp độ là rất lớn, nhưng không phải không có cách vượt qua. Nhưng mỗi cảnh giới của "Tinh Thần Biến" cơ bản là không cùng khái niệm.
Tinh Vân cảnh giới, chỉ là cảnh giới phổ thông nhất của Tinh Thần Chi Lực.
Lưu Tinh cảnh giới, thực chất là cô đọng ngân sắc tinh thần thành một điểm kim sắc tinh hoa, chính là "Lưu tinh". Năng lượng của lưu tinh đó so với Tinh Thần Chi Lực của Tần Vũ lúc này cơ bản không phải là một sự tiến bộ.
"Ta hiện tại đạt tới Tinh Vân hậu kỳ, đối phó với Nguyên Anh tiền kỳ không thành vấn đề, đối phó với yêu thú cùng cấp với Xích Huyết Thủy Mãng tuy có khó khăn nhưng miễn cưỡng có thể hoàn thành. Nếu như đạt tới Lưu Tinh tiền kỳ, khả dĩ có thể trực tiếp đối phó Đỗng Hư tiền kỳ cao thủ."
Tần Vũ đối với công pháp của bản thân đã thông suốt, một khi đạt tới Lưu Tinh cảnh giới, tức là đồng đẳng cấp với thần thú đã biến thành nhân hình.
Đáng tiếc, từ Tinh Vân hậu kỳ đến Lưu Tinh tiền kỳ, thậm chí thôn phệ Nguyên Anh tiền kỳ yêu thú, cũng phải dùng tối thiểu tám chín cái. Nếu tự mình tu luyện, không phải mấy mươi năm hay trăm năm thì gần như không có khả năng.
"Tốt, vòng trữ vật của Xích Huyết Thủy Mãng cũng không tồi a."
Trong tay Tần Vũ xuất hiện một chiếc vòng tay, chiếc vòng tay này chính là thuộc về Xích Huyết Thủy Mãng Tra Qua. Tra Qua đã chết, chiếc vòng trữ vật trở thành vật vô chủ. Tần Vũ đưa linh thức vào bên trong chiếc vòng tay, bắt đầu cẩn thận quan sát một lượt.
"Chậc chậc, tài sản của Xích Huyết Thủy Mãng đó thật sự sung túc a."
Không gian bên trong chiếc vòng tay rất rộng, chiều dài và rộng phải đến hai mươi thước. Lúc này trong chiếc vòng chứa một khối hoàng kim, hoàn toàn do hoàng kim cấu thành, bên cạnh khối hoàng kim là một đôi cột tử kim cao nửa thước, cũng là một loại khoáng vật.
Hoàng kim là phàm vật, nhưng tử kim khả dĩ có thể luyện thành phi kiếm. Ngàn cân hoàng kim bất quá chỉ bằng hai ba cân "tử kim". Nếu như đơn thuần sử dụng tử kim luyện chế phí kiếm, cũng được hạ phẩm phi kiếm.
Tuy nhiên nếu tử kim được dùng như phụ trợ cuối cùng, luyện hóa thành tử kim dịch thể, rồi thành tử kim phù triện ấn ký khắc vào thân phi kiếm, thì hiệu quả sẽ phi thường. Nên biết tử kim dịch thể này có thể nói là nguyên liệu tốt nhất để làm phù triện.
Các chủng loại tinh thể khoáng vật, đại đa số chỉ luyện thành hạ phẩm linh khí, chỉ một số ít có thể luyện chế trung phẩm linh khí.
"Ồ, lệnh bài?"
Tần Vũ phát hiện một khối lệnh bài ở trong góc của vòng tay trữ vật. Tâm ý nhất động, lệnh bài trực tiếp bay lên lòng bàn tay. Lệnh bài màu đen, ở bên trên chỉ thấy hai chữ "Xích Huyết". Quan sát lệnh bài sắc mặt Tần Vũ lập tức thay đổi.
"Xích Huyết hắc lệnh, chỉ tam vị động chủ mới có." Sắc mặt Tần Vũ lập tức trắng bệch.
Xích Huyết động phủ cai quản khu vực rộng tám trăm vạn dặm, gồm một động chủ và hai phó động chủ, ba nhân vật này có lệnh bài "Xích Huyết hắc lệnh". Còn thập tam danh hộ pháp thì có "Xích Huyết huyết lệnh".
Chỉ tam vị động chủ là có "Xích Huyết hắc lệnh" ở nơi này. Hắn tự nghĩ mình đã giết con mãng xà nào đây?
"Không lẽ… con mãng xà đó chính là Xích Huyết Thủy Mãng trong truyền thuyết?" Tần Vũ cảm thấy tâm thần rối loạn, ban đầu bị Tra Qua truy sát, Tra Qua hóa thành một con cự đại mãng xà, hắn chỉ nghĩ nhất tộc mãng xà ở đại hải quả là một loài to lớn.
Con mãng xà đó tịnh không một chút làm Tần Vũ liên hệ đến Xích Huyết Thủy Mãng.
"Đúng rồi, tên đó có nói qua, bản thân có thể ra lệnh cho Tang Mặc." Tần Vũ nhớ lại lời nói của Tra Qua, điều này ấn chứng cho sự nghi ngờ của Tần Vũ. Tự nghĩ rất có thể hắn đã giết Xích Huyết động phủ phó động chủ.
Còn động chủ, Tần Vũ không dám tưởng tới, trong ký ức được xưng là vô địch động chủ, tự biết bản thân hắn không thể giết được.

"Là…Truyền Tin lệnh?" Tần Vũ trong vòng trữ vật phát hiện ra Truyền Tin lệnh, Tần Vũ một lần thi triển Sưu Hồn, biết được từ Truyền Tin lệnh có thể tìm hiểu đại khái sự tình tại Xích Huyết động phủ. Linh thức lướt qua Truyền Tin lệnh, sắc mặt Tần Vũ đột biến.
- Phó động chủ, người sẽ giết tên tu tiên đó chứ. Cung hỉ, chiếc "Lôi chùy" này có khả năng tới tay phó động chủ rồi.
- Phó động chủ, có chuyện gì thế? Chưa giết tên tu tiên giả đó sao?
- Tu tiên giả, chiếc Truyền Tin lệnh này không thể ở trong tay ngươi, ngươi không ngờ dám giết phó động chủ, ngươi cũng có chút thực lực, hắc hắc... Bất quá không cần Tang Mặc ta treo thưởng, ngươi giết phó động chủ, ngươi đơn giản chỉ còn đường chết, ngươi hãy chờ mà nghênh tiếp nộ hỏa của động chủ.
Ba đạo linh thức tryền tới từ Truyền Tin lệnh.
Lúc Tần Vũ thấy qua một lần, tim đập liên hồi, quả nhiên như hắn sở liệu. Hắn đúng là đã giết Xích Huyết phó động chủ.
Gặp họa!
Gặp đại họa!
Trong khuôn viên tám trăm vạn dặm, Xích Huyết động phủ tựa như hoàng đế, tin tức hắn có được bằng thuật Sưu Hồn đã cho biết như vậy. Tại Xích Huyết động phủ, tối khủng bố chính là động chủ, hắn trong vòng tám trăm vạn dặm căn bản là vô địch.
Tần Vũ nhất thời tâm loạn, sát tử Xích Huyết động phủ phó động chủ, Xích Huyết động phủ có khả năng bỏ qua sao?
"Hiện tại chỉ còn một biện pháp..." Ánh mắt Tần Vũ lóe lên sắc tử lệ, nếu muốn an toàn xuyên qua thế giới của tu yêu giả hải vực, phải lĩnh ngộ được ma đạo bí kĩ "Bắc Minh", để có thể thu liễm hoàn toàn khí tức bản thân, làm kẻ khác cơ bản không cách nào xác định được khí tức của mình.
Đầu tiên thu liễm khí tức, sau đó cải biến dung mạo, thậm chí cả khí chất!
Cải biến khí chất là tối trọng yếu, một khi khí chất được cải biến, dẫu là bản thân Tang Mặc, cũng không rõ ràng phân biệt được Tần Vũ có phải là tu tiên giả đó không. Muốn cải biến khí chất, Tần Vũ đầu tiên cải biến cách ăn mặc, thứ hai là lĩnh hội "Bắc Minh".
Để lĩnh hội "Bắc Minh", Tần Vũ điều chỉnh bản thân thành một dạng như lỗ đen hấp thu khí tức xung quanh, bá đạo vô cùng. Khí chất cải biến rõ ràng, sau đó dung mạo cùng phục trang cải biến theo, Tang Mặc tên đó cơ bản không cách gì phân biệt được.
"Ma đạo bí kĩ "Bắc Minh", lĩnh hội "Bắc Minh" là tối quan trọng." Tần Vũ hạ quyết tâm. Không những để đề phòng bị truy sát, mà còn vì tương lai, hắn buộc phải tu luyện ma đạo bí kĩ "Bắc Minh".
Trải qua ba ngày tu luyện, Tần Vũ không thể không thừa nhận, muốn tu luyện "Bắc Minh" thành công, cơ bản không phải là chuyện của một hai ngày đêm.
- Quác quác, một lũ xuẩn ngốc, thật quá yếu nhược, quá yếu nhược!
Thanh âm khoa trương từ xa truyền tới. Tần Vũ nghe thấy không nhịn được cười một tiếng, thanh âm đó nghe một lần là biết của Hỏa Tình Thủy Viên "Hầu Phí", Tần Vũ rời khỏi phòng trúc, bước ra ngoài.
Ở đây một thời gian dài, Tần Vũ chưa một lần tử tế nhìn quanh.
Phòng trúc này nằm trong một thung lũng tại thâm hải. Thung lũng này có thiên nhiên làm thành bình phong mê hoặc ngoại nhân. Bên ngoài cốc khẩu Thả Lan thúc còn bố trí cấm chế, ngoại nhân muốn thâm nhập cơ hồ thật không có khả năng.
Trong thung lũng, phong cảnh thật mỹ lệ, có đủ các loài ngư nhi với màu sắc khác nhau, các cây thủy tinh phát ra thanh sắc quang mang lấp lánh, các cây cỏ mầu tím, các loài tôm cua ngân giáp trong suốt, còn có đại ô quy dài bảy tám thước.
Không thể không nói, trong cốc thật sự rất mỹ lệ. Lúc này trong cốc, Hầu Phí múa một thanh hắc bổng đại chiến cùng ba tên tu yêu giả.
"Oành!" tên đại hán cầm lưỡng tiêm đao, trên người mang chiến giáp, bị Hầu Phí một gậy đánh bay.
Hắc bổng của Hầu Phí nháy mắt biến thành ba đạo ảo ảnh. Tên gầy gò hai tay cầm trường thương chỉ kịp dùng trường thương đỡ được hai đạo ảo ảnh, đạo ảo ảnh còn lại trực tiếp nện xuống, tên gầy gò cũng bị đánh bay.
- Quác quác, đi!
Lúc gậy đập xuống, chân Hầu Phí nhẹ nhàng xuất ra, gã béo mang chiếc mai rùa bị đá văng đi.
Một đánh ba, Hầu Phí dễ dàng thủ thắng.
- Quác quác… đúng thật vô dụng, bọn ngươi dụng khí lực đi, đánh lại, đánh lại.
Hầu Phí vung chiếc hắc bổng, đứng trước mặt ba tên tu yêu giả thuyết đạo. Đôi hỏa nhãn lấp lánh chiến ý.
- Lão đại, ngươi thật lợi hại, bọn ta nhận thua, bọn ta nhận thua.
Tên đại hán mặc ngân giáp mang lưỡng tiêm đao nói, một bên tên gầy gò dùng thanh trường thương mau mắn nói:
- Lão đại, lão là vô địch, lão cần gì đấu với bọn ta.
Gã béo mang chiếc mai rùa liên tục chớp đôi lục đậu nhãn một cách đáng thương hại.
Đột nhiên lục đậu nhãn của gã béo chuyển động, phát hiện ra Tần Vũ, nói:
- Lão đại, tên đang đến, ta thấy khí thế ấy, trông như long hành hổ bộ a, tuyệt đối là cao thủ, cũng chỉ lão đại mới đủ tài so với hắn.
Hầu Phí huy động hắc bổng, quay đầu lại nhìn.
"Đại ca." Hầu Phí nhãn tình lóe sáng, nhãn trung hiện chiến ý, nói :
- Đại ca, lại đây đại chiến vài trận với ta.
Cơ bản không để ý xem Tần Vũ có đáp ứng không, hắn lập tức huy vũ hắc bổng cấp tốc đánh tới.
Tần Vũ thời gian này không được động thủ, tay cũng ngứa ngáy.
Thấy hắc bổng bay tới, Tần Vũ nhãn tình lóe sáng, trên tay lập tức xuất hiện Diễm Sí quyền sáo. Tần Vũ một tay trảo trụ hắc bổng, cảm thấy hắc bổng hàm chứa một khí lực khủng bố, ngay lập tức tay hóa xà hình, trườn theo hắc bổng, một tay biến thành kiếm nhắm lòng bàn tay Hầu Phí đâm tới.
"Bồng!"
Tần Vũ chỉ cảm thấy kiếm chỉ của mình phảng phất như đánh phải kim cương, phát ra âm thanh cương thiết chạm nhau, Tần Vũ không kìm được toàn thân chấn động, đấu với Diễm Sí quyền sáo của mình, ngạc nhiên là tay của Hầu Phí lại không bị tổn hại, sức phòng thủ của Hầu Phí thật quá khủng bố.
- Quác quác, thống khoái, bất quá khí lực điểm tới quả rất mạnh.
Hầu Phí vô cùng hưng phấn, đơn thủ vi vi nhất chiến, đồng thời hắc bổng hóa thành một đạo bổng ảnh nhằm vào Tần Vũ đập tới. Tần Vũ vừa né tránh, Hậu Phí thủ chỉ đẩy nhẹ vào hắc bổng, hắc bổng trong quá trình đột nhiên hạ xuống, rung động dữ dội, quỹ tích vô cùng quỷ dị. Hầu Phí khẽ nhếch miệng hiện nét đắc ý trên gương mặt. "Thống khoái" nhìn thấy chiêu thức quá tinh diệu, trong tâm Tần Vũ liền kích động. Song thủ như liên hoa nở, từng ngón tay nhu hòa chạm vào hắc bổng, vài lần tiếp xúc, quỹ tích của hắc bổng tựu trung đã bị ảnh hưởng, Tần Vũ đột nhiên song thủ chụp vào hắc bổng.
"Đi nào!"
Tần Vũ mãnh liệt tiến tới, đồng thời chân trái xuất động trực tiếp đá vào hữu thủ cầm hắc bổng của Hầu Phí.
"Bồng!" Tần Vũ liên tiếp đá mạnh vào hữu thủ của Hầu Phí, tuy nhiên Hầu Phí dường như không một cảm giác, nhe răng cười với Tần Vũ, lộ ra vài chiếc răng trắng ởn. Sau đó cánh tay Hầu Phí chuyển động, một cỗ ám kính cường đại theo hắc bổng đánh tới song thủ Tần Vũ. Tần Vũ lùi lại, cỗ ám kính không ngờ làm song thủ Tần Vũ tê liệt, phải biết Tần Vũ còn mang Diễm Sí quyền sáo. Nhìn Hầu Phí, trong tâm Tần Vũ không thể không thừa nhận, Hầu Phí thật sự mạnh.
Thần thú Nguyên Anh trung kỳ a. Trong cùng một năm Tần Vũ gặp thần thú Long Nham Sư, thần thú Hồng Loan có khả năng cùng cấp với Đổng Hư cảnh giới của giới tu chân. Tần Vũ với người khác có sự chênh lệch rất lớn, tuyến phòng ngự không thể phá vỡ.
- A, Lập Nhi tỷ tỷ, tiểu ngư nhi bị tên đầu ngư ngoài cốc đánh, nhanh nhanh cứu nó.
Cùng với tiếng thất thanh, một đạo kim quang xẹt tới, bay qua Tần Vũ, vào trong trúc ốc.
Tần Vũ liền quay người chạy theo.
Tới khi đạo kim quang dừng lại Tần Vũ mới nhìn rõ, đó là một tiểu cô nương, mi tâm của tiểu cô nương này có kim sắc ngư lân, lúc này đang ôm một tử sắc ngư nhi. Bụng ngư nhi bị đánh vỡ, hiển nhiên nguy hiểm tới tính mạng. Chỉ thấy một đạo thanh sắc ảo ảnh bất ngờ xuất hiện tại trúc ốc đình viện, tại vị trí đó chính là Lập Nhi cô nương.
- Tiểu Kim, không việc gì đâu, ngươi không phải lo. Yên Tử, vì sao ngươi lại cùng kẻ sắp đạt tới Kim Đan Kỳ đó quyết đấu vậy.
Lập Nhi cô nương cười nhẹ nói, sau đó vung hữu thủ tới vết thương của tiểu ngư nhi, lập tức toàn thân Lập Nhi cô nương xuất hiện thanh sắc quang mang.
Được bao phủ bởi thanh sắc quang mang, Lập Nhi cô nương trông thật ưu nhã thánh khiết.
Trông thấy khi Lập Nhi cô nương chữa trị cho tiểu ngư nhi, Tần Vũ hốt nhiên cảm khái. Thời khắc trị liệu cho người khác của Lập Nhi cô nương đối với hắn là lúc có mị lực nhất, thậm chí trong lòng Tần Vũ cũng có một chút cảm giác, Tần Vũ không cầm được lắc đầu cười.

Bình luận





Chi tiết truyện